Ánh mắt Tô Tiểu Thất hề bỏ lỡ chiếc bánh đào trong tay bà đồng Tô.
“Bà nội.”
“Đừng kẻ khốn tụng kinh.”
Tô Tiểu Thất: “...”
“Bắc Hành ?”
“Theo Trương Tiểu Sơn tới ao cá phía tây bắt cá cho .” Bà đồng Tô một tay cầm bình men đựng sữa gạo.
Những ngày kỳ diệu thật thoải mái.
Tiếc là ông già mất quá sớm.
Còn là một con ma đói.
Bà đồng Tô thở dài, quyết định ăn những gì ông già bỏ lỡ.
Tô Tiêu Thất vội vàng đánh răng rửa mặt.
Đi bếp múc một bát cháo gạo.
Còn cầm đũa, cứ như ở trong phòng bếp uống hết.
Cô đặt cái bát lên bếp.
Đi thẳng ngoài, phòng chính lấy hai nắm hạt dưa bỏ túi.
“Bà nội, cháu áo cá.”
Bà đồng Tô hét lên từ phía :
“Tiêu Thất, cầm giỏ qua đó, đeo thêm một đôi ủng, nhặt một ít trai sông”
Đứa trẻ tay qua đó gì?
Tô Tiêu Thất vội vàng .
Nhặt chiếc giỏ ở chân tường và chạy.
Rời khỏi sân về phía nam, cách đó năm trăm mét một ngã ba đường.
Rẽ và chạy về phía tây.
Cách đó đầy một dặm là một cái ao lớn.
Nghe ba bốn năm nước thả để đánh cá.
Tô Tiêu Thất ăn hạt dưa, nhanh chóng chạy đến ao.
Có một đám vây quanh ao.
Nước rút hết.
Đáy ao chỉ còn một ít nước, cá trong đó nhảy ngừng.
Đây là ao cá của đại đội 7. Đội trưởng của đại đội 7 cũng là một cựu chiến binh.
Nhìn dáng cao lớn và uy nghiêm của Chiến Bắc Hành. Hỏi thăm xung quanh thì đến từ chiến trường Tây Nam.
Lập tức mời ao bắt cá.
Lúc Tô Tiêu Thất đến nơi, cô thấy Chiến Bắc Hành và đang bắt cá trong ao.
Có ít con khỉ bùn xuống ao.
Đi bắt cá chạch, trai sông, tôm và những con khác những đàn ông bỏ qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-478.html.]
Tô Tiêu Thất xách giỏ trượt xuống ao.
Cô thấy một đống bùn đang chuyển động.
Tô Tiêu Thất vội vàng xắn tay áo lên, đưa tay , dùng sức nắm lấy.
Haha…
Nhặt những thứ còn sót .
Tô Tiêu Thất cảm thấy trong tay gì đó đúng.
Tô Tiêu Thất nghi hoặc liếc .
Không chắc chắn hỏi:
“Đại Hắc?”
“Meo”
Đại Hắc uất ức, suýt chút nữa thấy con sen .
Ao quá nhiều bùn .
Woo woo woo...
Đại Hắc bò vòng tay của Tô Tiêu Thất.
Tô Tiêu Thất sợ hãi ôm lấy Đại Hắc thả xuống giữa ao.
Đại Hắc sợ hãi như thể chín mạng chết.
“Oa,oa, oa…”
Tiếng mèo kêu đổi giọng điệu.
Chiến Bắc Hành tóm lấy Đại Hắc thả xuống nước rửa sạch.
Sau đó để nó lên bờ ao.
Đại Hắc thậm chí thời gian để thở.
Nó... cũng là một nàng công chúa mèo tính tình thất thường, tìm một chủ đáng tin cậy.
Woo woo woo...
Tô Tiêu Thất xuống tay nhanh chóng.
Vài con nghêu sông thúng của cô.
Một phụ nữ gần đó hét lên:
“Cô đến từ đại đội nào? Chạy đến đại đội 7 của chúng gì ?”
Tô Tiêu Thất khúc khích.
“Cô cũng chạy đến đại đội chúng vớt trai sông, dựa mà thể đến đại đội 7 các ?”
Người phụ nữ chút bối rối.
Người phụ nữ trông xa lạ, cũng của đại đội gần đó.
Tuy nhiên, chiếc áo khoác bông hoa trông giống như ở đại đội gần đó. Chẳng lẽ là con dâu mới cưới của ai đó sắp nhà?
Cái ao hề nhỏ.
Bên trong , đều hối hả nhặt trai sông các loại.
Có nhặt cua.
Thực chất Tô Tiêu Thất thể đợi bọn họ nhặt xong hết, đó đổi lấy bột mì, đường nâu các loại.