Bà hạ giọng, nhỏ: “Mọi đều phu nhân xưởng phó như một con hổ cái. Nhìn xem, một vị xưởng phó của nhà máy lớn ép đến đây thường xuyên để trốn tránh.”
Tô Tiêu Thất nhíu mày, trong lòng cô một suy đoán mạo hiểm.
Liệu là ba của Triệu Viễn và của Từ Hồng Hạ ?
Chỉ nghĩ tới đó cũng cô thấy phấn khích.
Tô Tiêu Thất đổi thành một biểu hiện khó , do dự một lúc khi : “Thím, thím thực sự ai chỗ ?”
“Đương nhiên . Đừng coi thường việc quét dọn.” Bà lão tự hào về công việc của , ai nhấc chân, đó nhấc chân.
Những lãnh đạo cũng theo lời bà.
Thỉnh thoảng bà lão còn thể nhặt một ít đậu phộng, hạt dưa và những thứ khác.
Cũng kinh nghiệm nhặt hai xu.
Dường như Tô Tiêu Thất quyết định và hỏi: “Người phụ nữ , tóc ngắn ngang tai, mặc áo sơ mi màu xanh, thím ?”
Bà lão liền trả lời: “Cô thường xuyên đến đây.”
Tô Tiêu Thất thở dài : “Cha của cháu bận rộn với công việc mà cháu xinh , dễ chú ý.”
“Thật đánh thương nếu như đầu cha của cháu... Lỡ thực sự chuyện chuyện gì đó xảy ... thì đây?”
Bà lão Tô Tiêu Thất một cách đáng thương, phụ nữ thích hóng chuyện nhất, đặc biệt là những câu chuyện phiếm về quan hệ nam nữ.
Bà nhanh chóng cúi xuống gần Tô Tiêu Thất: “Ý cháu là của cháu ở bên ngoài? Bà khác sống ở ký túc xá nhà máy thép ?”
Tô Tiêu Thất gật đầu một cách khó khăn: “Cháu cũng chỉ hàng xóm bên cạnh thôi. lẽ là họ nhầm. Mẹ cháu thể chỉ đang tìm để giải quyết công việc.”
Trong mắt bà lão hừng hừng sự tò mò, miệng thì theo ý của cô:
“Cháu sai, khả năng chỉ là tìm khác xử lý chút việc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-54.html.]
Bà lão hạ thấp giọng : “ Người bảo cháu đến đây một, hai hả?”
Tô Tiêu Thất… là một thích hóng chuyện mà.
Tô Tiêu Thất độ hóng chuyện của các thím thua gì thám tử tư.
Chỉ cần là việc mà bọn họ để ý, chỉ cần gió thổi cỏ lay đều hết, chắc chắn sẽ tìm chân tướng.
“Mỗi tuần đều đến đây một hai . Một tháng chỉ ba tuần lễ là đến, còn tuần cuối cùng thì .”
Bà lão chợt hiểu , líu lưỡi khẽ:
“Cuối tháng là ngày kinh nguyệt của cháu ?”
“Nhìn cháu với cháu giống , so với thì cháu càng xinh hơn nhiều. Thím nghĩ đến việc cháu , theo thím thì bà đến đây hàng tuần.”
“Thím gặp qua bà một , xưởng phó, ông …”
Bà lão vội vàng ngừng , Tô Tiêu Thất đầy mỉa mai:
“Thím nhớ gì cả.”
Tô Tiêu Thất sờ hai xu tiền trong tay, cất tiếng : “Xin thím hãy thương cho con, con là vợ thứ của cha. Thím đấy…”
Cô gì thêm nữa.
Chỉ nặng nề thở dài một .
Bà lão hiểu vấn đề: “Nửa đường vợ chồng gian khổ, dặn cha con nắm chắc tiền trong tay. Đừng để đến lúc đó, cả lẫn của đều còn.”
Tô Tiêu Thất vội cầm bàn tay của bà lão đầy cảm kích, đưa hai xu cho bà lão: “Cảm ơn thím, nếu vợ của xưởng phó tin , khi nào sẽ cảm ơn truyền tin tức ?”
Bà lão thuận tay đem hai xu tiền cho lòng bàn tay . Ngoài miệng thì :
“Chuyện dễ như trở bàn tay , cháu cần gì khách khí như .”
Bà lão tiếp lời Tô Tiêu Thất, nhưng trong lòng thầm nghĩ.