Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đội sản xuất đem rau quả dư thừa chợ hợp tác cung ứng và tiếp thị để bán rằng nó chỉ thể lưu hành tại địa phương. Tô Tiêu Thất dẫn Chu Nguyệt dạo trong chợ.
“Tiểu Thất tại cảm giác một bóng quen thuộc lướt qua.” Chu Nguyệt ngẩng đầu, liền thấy bóng dáng quen thuộc biến mất đường. Tô Tiêu Thất ngước mắt lên và chỉ thấy những cái đầu lắc lư khắp nơi phân bò mặt đất nhặt cẩn thận cho sọt phân.
“Ai?”
“Có chút giống Chiến Bắc Chu chắc lắm và tiếp xúc nhiều.”
Chu Nguyệt hiếm khi tham gia các hoạt động tập thể của gia đình Chiến mà ngay cả khi tham gia thì đó chỉ là một cái gật đầu và chào hỏi.
Tô Tiêu Thất Chiến Bắc Chu sắc mặt lạnh lùng.
“Ở nơi nào biến mất?”
Chu Nguyệt chỉ đám phía .
“Trong chớp mắt liền thấy nữa.”
“Chị cũng chắc là là ?”
Trong đám đông xa xa.
Chiến Bắc Chu sắc mặt lạnh lùng ngờ gặp Chu Nguyệt và Tô Tiêu Thất ở đây. Cô gái c.h.ế.t tiệt đang đặc biệt chống bọn họ.
Đó thực sự là trái tim của một phụ nữ độc ác.
“Gặp quen?”
“Hừ, một nữ nhân xa và độc ác.” Chiến Bắc Chu hận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Từ khi mất vận may của Chiến Bắc Hành cuộc sống của bây giờ hơn bình thường một chút.
Không……Không bằng bình thường dùng danh tính giả để trốn ở Tây Tạng. Khi thấy Tô Tiểu Thất cùng hai đường liền nghĩ tới điều gì đó.
“Anh dạy cho Tô Tiêu Thất một bài học ?”
Chiến Bắc Chu nhớ tới lời của Chiến Dân Đức: “Chúng thể trực tiếp tây tìm chú .”
Kể từ khi Tô Tiêu Thát phá hủy Vu Y Thần điện chỉ còn một chú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-660.html.]
“Đi”
Hai nhanh chóng rời .
Bên , Tô Tiêu Thất tìm kiếm khắp nơi cũng tìm thấy Chiến Bắc Chu cho dù sử dụng máy dò nhưng tác dụng.
“Cái lá bùa vỡ …”
Tô Tiêu Thất tức giận ném bùa trong túi, “Chúng về .”
“Tốt.”
Chu Nguyệt cũng dám lảng vảng cô sợ sẽ chuyện gì đó xảy và khiến cô bỏ phía hai bà bầu khó lòng thoát ngoài. Hai trở lối của khách sạn quốc doanh gọi hai tô mì và hai quả trứng luộc.
“Chị dâu, chị ăn nhiều trứng hơn.”
“ Phải ăn nó mỗi ngày.”
Hai cúi đầu dùng bữa, đàn ông mặc vest xanh ở bàn bên cạnh thì thầm: “Nghe ? Đại đoàn Hà tây một vật thần kỳ bất cứ ai đến bái nó đều thể đạt mong của .”
“ nhưng dám .”
“Sợ cái gì? Anh hai của năm ngoái cũng đến đó con trai thật sự tiến cử trường Đại học Công nông binh.”
“Thật ? Anh ?”
Người đàn ông hạ giọng : “ dự định hai ngày nữa sẽ .”
Người chuyện chút cảm động: “Nhỡ thấy chúng thì ? Chúng sẽ bắt và buộc tội mê tín thời phong kiến?”
“Gan lớn c.h.ế.t no, gan bé c.h.ế.t đói.”
Dừng một chút, đàn ông mặc áo kiểu Tôn Trung Sơn : “Khi nào thời gian sẽ đến đó thăm họ hàng.”
“ nào ở Đại đoàn Hà Tây nên thể bậy với ?”
“Không, chỉ cần là tới đây gặp , đại đoàn Hà Tây đều là họ Hạ cho nên chỉ lấy tên hai Hạ cho bộ lữ đoàn cũng quá mười hai Hạ sợ bọn họ ?” con gái ?”
“ ai đưa nên sẽ để .”
“Vậy chúng cùng ?”