“Chiếc vòng ngọc mà bà tặng cho con, bà nó là một món đồ cổ truyền của gia đình. Chiếc vòng ngọc đó, ai khác thấy ?” Tô Tiêu Thất nghĩ đến chiếc vòng ngọc, thể nghĩ đến họa tiết giống như bảng gỗ của điện thờ vu y.
Bà đồng Tô lắc đầu: “Không .”
“Ngày xưa định tặng cho con.”
Bà thở dài một : “Ngày hôm , con trả cho . Nói sẽ để cho con trong tương lai.”
Sự nghi ngờ...?
Khuôn mặt của Tô Tiêu Thất trở nên lạnh lùng.
Cô rút chiếc vòng ngọc khỏi túi vải, đưa cho bà đồng Tô.
“Bà, khi nhận , bà để nó ở ?”
“Ừ.”
Bà đồng Tô nhận lấy và một cái: “Loại vòng ngọc màu xanh nước là hiếm, nhưng thực sự là ít gặp. Huống chi còn ở một nơi như làng quê ở thành phố Lâm, con nghĩ ai cũng thể mang chứ.”
Cô vuốt nhẹ các họa tiết bên trong.
Trong một khoảnh khắc, mặt cô biến đổi.
Sau khi kỹ hơn...
“Không đúng. Họa tiết bên trong giống .”
Bà đồng Tô vội vã đeo lên cặp kính lão, kỹ một nữa.
“Tiêu Thất. Những bông hoa trong họa tiết , trông giống... hoa túc.” Bà đồng Tô các thành phần tạo nên họa tiết, tất cả đều là cỏ độc hoa độc của vùng Tây Nam.
Được nối với bằng những bí mật của bùa chú.
Nếu kỹ, thể nhận , chỉ thấy họa tiết .
Chiếc vòng ngọc sẽ tiêu hao linh hồn của những cô gái trẻ, chỉ cần nghĩ đến việc bà tự tay đưa chiếc vòng cho Tô Tiêu Thất.
Bà đồng Tô cảm thấy như trời đang sắp sụp xuống.
“Tiêu Thất. Ta...”
“Bà, trách bà .” Tô Tiêu Thất nhẹ nhàng nắm tay bà đồng Tô: “Bà với bà , nghĩ rằng hổ ăn thịt con ?”
Bà đồng Tô kìm nước mắt.
“Hai đời chúng đều là phận gì chứ?”
“Ừ, gặp một con trai ích kỷ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-695.html.]
Dấu tay già của bà đồng Tô lau nước mắt ở góc mắt: “Tiêu Thất của thật ngoan, gặp một như ?”
Cô giữ chặt chiếc vòng ngọc.
Nhìn sự linh hoạt màu xanh trong chiếc vòng, cô nhắm mắt , vứt bỏ nó.
“Bà. Chiếc vòng ngọc tội .”
Tô Tiêu Thất lấy nó : “Con sẽ một lễ lọc. Để bán giá cao .”
Bà đồng Tô gì.
Chỉ dậy run rẩy, bước về phía cửa.
Khi đến cửa, Tô Tiêu Thất.
Điều bà với Tô Tiêu Thất là, ngày xưa khi Tô Tiêu Thất về nhà của Tô Kiến Minh, cô từng đeo chiếc vòng ngọc khi ngủ.
Sau đó...
Cô lo sợ sẽ gây rắc rối, nên trả chiếc vòng ngọc cho bà đồng Tô.
Lưng cụ già cong nhiều hơn khi bước ngoài.
Người già trải qua quá nhiều sóng gió trong cuộc đời, nhưng từng nghĩ rằng thể do của mà dẫn đến cái c.h.ế.t của một sinh mạng.
Tô Tiêu Thất bà đồng Tô bước .
Cô nắm chặt chiếc vòng ngọc.
Nhìn sợi xanh trong đó: “Tiêu Thất. Dù chỉ còn một chút nhận thức linh hồn, cũng sẽ ghép tất cả.” Đó là lời hứa của cô với linh hồn gốc.
Linh hồn gốc cho là dần ăn mòn bằng chiếc vòng ngọc.
Vào ngày bắt đầu dùng thuốc, ăn mòn.
Chỉ khiến Tô Tiêu Thất đến với cơ thể của linh hồn gốc.
Vãn Vãn chiếc vòng, khúc khích, rên rỉ trong miệng.
Tô Tiêu Thất nhéo nhẹ cái mũi bé của cô bé: “Vãn Vãn, con điều lắm.”
Vãn Vãn vui mừng phun bọt, ngớ ngẩn.
...
Ngôn ngữ trẻ thơ, Tô Tiêu Thất hiểu một từ nào.
Sau khi tròn một tháng.
Chiến Bắc Hành trở về từ gió bụi dặm trường.