mà c.h.ế.t thì còn cách gì, bây giờ bà chỉ đau lòng cho đứa cháu ngoại.
Gia đình con rể đều là cùng làng, ngẩng đầu cúi đầu cũng sẽ gặp , việc mà phụ lòng cha chồng đây.
“Mày chính là đồ vô tâm, mày c.h.ế.t còn mà ở gì? Cứ bảy ngày về nhà, mày đây là tất cả c.h.ế.t mới hài lòng ?”
“Có như ?”
Lý Đại Hoa trừng mắt già, lúc bà còn sống là là một .
Chết sợ ma quỷ, mà sợ những nhân gian .
Bà gầm lên giận dữ lao về phía cửa: “ chỉ mới bốn mươi lăm tuổi c.h.ế.t , ngày tháng tươi vẫn sống đủ. Trong lòng nhớ con cái và Lý Chí Hưng thì ? Ông nếu như lấy khác mà chiếc giường của , bảo con gọi phụ nữ khác là .”
“Không công bằng, quá là công bằng .”
Bà đến đây, trong lòng là oán giận.
Tại c.h.ế.t là bà ?
Không công bằng, thật công bằng.
Bên ngoài trời tối .
Lý Đại Hoa dám sân, thậm chí còn dám nhà chính?
Bà từ giường dậy, nhãn cầu rơi ngoài, bà nhặt đặt .
Lao già của bà , mang theo một cơn gió lạnh thổi đến khiến bà lão ngã nhào đất.
Tô Tiêu Thất nhanh tay lẹ mắt vẽ bùa lên cành liễu, dùng cành liễu đánh bà .
Lý Đại Hoa quất bay mặt đất, gào lên một tiếng.
Đối với của Lý Đại Hoa mà , bà lão chỉ mắng con gái của một trận mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-72.html.]
Bị một cơn gió tên đánh ngã, cần bà lão cũng chính là đứa con gái bất hiếu của .
“Đánh, Tô Tiêu Thất, cô đánh c.h.ế.t đứa con gái bất hiếu .” Sắc mặt Lý Đại Hoa tái nhợt vì tức giận, cho dù nghĩ đến Lý Đại Hoa là quỷ, thể cầm nước mắt.
“Đại Hoa , con . Kiếp đầu thai thành một .
Lý Đại Hoa Tô Tiêu Thất cho tức giận la lên.
Bà trở nên dữ tợn, vẫn thể là đối thủ của Tô Tiêu Thất.
Còn chạy, Tô Tiêu Thất vẽ một lá bùa khống chế bà .
Tô Tiêu Thất chế nhạo: “Lý Đại Hoa, ngay cả những con quỷ lợi hại đều sợ , bà chỉ là một con quỷ mới mà cũng dám tạo phản ?”
Lý Đại Hoa lẩn trốn khắp nơi, nhưng nơi nào thể trốn.
Cuối cùng bà bò sàn nhà mà cầu xin Tô Tiêu Thất.
“Tô Tiêu Thất, cầu xin cô, cô hãy buông tha cho .”
Tô Tiêu Thất lạnh lùng : “Bà hãy đến nơi mà bà nên đến .”
Lý Đại Hoa nghĩ bà tiếp tục tính sổ, trong lòng cảm thấy vui: “ c.h.ế.t là thê thảm, cô bảo thể an tâm mà rời ?”
“Tại xe bò đó tông c.h.ế.t bà, bà là kẻ thù kiếp của nó .”
“Cứ coi như món nợ trả, còn nợ nữa.”
Lý Đại Hoa càng thương tâm hơn: “ mà c.h.ế.t thương tâm.”
“Đáng đời, kiếp của bà quá nhiều chuyện thất đức .” Tô Tiêu Thất nhiều nữa: “Nếu bà chịu thì sẽ dùng bùa chú để tiễn bà .”
“Tiêu Thất, cô thật lợi hại. Nếu thể tiễn đến địa phủ cầu xin giúp với.”
Tô Tiêu Thất tức giận, “ khinh, nếu cò kè mặc cả, cửa .”
Cô vì những loại như mà dùng tu vi của bản để giúp, còn chắc là sẽ tác dụng.