“Mẹ của Triệu Viễn đánh Từ Hồng Hà. Cô không biết đâu, cô ta bị đánh nặng lắm. Đánh cho tè cả ra quần cơ mà.”
Mẹ của Triệu Viễn dùng giày da đá vào chỗ đó của Từ Hồng Hà, dùng sức rất mạnh.
Chỗ đó của Từ Hồng Hà bị bà ta đá hỏng luôn.
Tô Tiêu Thất giả vờ như bị doạ sợ, lấy hai tay che miệng mình lại.
Một đôi mắt vô tội trừng thật to: “Trời ạ, bởi vì Triệu Viễn muốn huỷ bỏ hôn ước với tôi mà phải ra tay nặng như vậy sao?”
Có người vừa định phụ hoạ, lập tức nhận ra có điều gì đó không đúng.
“Không đúng. Không phải cô nói với mẹ của Triệu Viễn là Từ Hồng Hà lăng nhăng với xưởng phó Triệu sao?”
Tô Tiêu Thất hoảng hốt trợn tròn mắt, lắc đầu thật mạnh: “Tình cảm giữa mẹ kế với ba của tôi tốt như vậy, sao lại có thể ngoại tình với xưởng phó Triệu được chứ?”
“Có phải là do ai đó nói lung tung không?”
“Tô Tiêu Thất, không phải do cô nói sao?”
Tô Tiêu Thất nhìn quần chúng hóng hớt xung quanh tỏ vẻ ngạc nhiên, xoay tay chỉ vào mình.
“Mọi người bảo là tôi nói sao? Mấy hôm nay tôi cũng không ở đây, cho dù có đến cũng đi ngay lập tức. Tôi nói với ai về cuộc sống riêng của xưởng phó Triệu được chứ?”
“Cô với mẹ của Triệu Viễn í. Không phải hôm qua cô nói với bà ta sao?” Bà thím đang ngồi trên chiếc ghế nhỏ nhặt rau dừng động tác trong tay lại, nói những lời nghe được cho Tô Tiêu Thất.
Tô Tiêu Thất giật mình kêu lên.
Cô tủi thân bĩu môi: “Dương Hiểu Lâm môi trên môi dưới, tuỳ tiện mở miệng nói lung tung. Từ khi tôi đính hôn với Triệu Viễn đến giờ cũng chưa từng gặp mẹ của anh ta, chẳng lẽ tôi báo mộng nói với bà ta à?”
“Nói muốn đính hôn với nhà tôi để báo đáp ân tình cũng là bà ta, bây giờ nói muốn huỷ hôn cũng là bà ta. Sau khi từ hôn còn muốn khiến cho mối quan hệ của tôi với người trong nhà tan nát hết.”
“Rốt cuộc thì tôi có thù oán gì với bà ta chứ?”
Trong lúc đang nói chuyện, Tô Tiêu Thất khẽ lau khoé mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-79.html.]
Cố ý thở dài: “Các thím à, cuộc sống của phụ nữ bị từ hôn khổ sở như thế nào, mọi người là phụ nữ chắc cũng đều hiểu.”
“Tôi… Tôi cũng không đi nghe lén. Làm sao biết được người đàn ông của bà ta dây dưa với mẹ kế của tôi như thế nào? Dựa vào đâu mà bảo tôi vu oan, nếu như tôi vu oan cho bà ta thì sao lại phải ra tay độc ác với mẹ kế của tôi chứ?”
Lời nói của Tô Tiêu Thất không khác gì tiếng sấm.
Có những người trong lòng có mâu thuẫn với xưởng phó Triệu, suy nghĩ cũng đã xoay chuyển.
Tô Tiêu Thất nói đúng, nếu như là đổ oan thì cần gì phải ra tay độc ác?
Chuyện ngoại tình này, cũng không thể là chuyện của riêng một mình Từ Hồng Hà được.
“Tiêu Thất nói đúng đó. Tôi thấy là vợ của xưởng phó Triệu trong lòng có quỷ, người phụ nữ này cũng quá ác độc rồi.”
“Sao bà ta có thể vu oan cho một cô gái được chứ. Đây không phải là muốn cho Tô Tiêu Thất và nhà mẹ đẻ xa cách sao?”
“Con trai mình tham phú phụ bần, lại còn muốn trả đũa.”
Một người có mâu thuẫn với xưởng phó Triệu bắt đầu bắt nhịp.
Những quần chúng hóng hớt khác nghe xong cũng thấy quả thật là đạo lý này.
Trong nháy mắt, gió đổi chiều.
Tô Tiêu Thất nhân tiện khóc lóc kể lể mấy câu.
Không đi diễn kịch thật là đáng tiếc, Tô Tiêu Thất tự nhận mình là một diễn viên giỏi.
Trong lòng đắc ý đi vào nhà, cô tới căn phòng của Tô Kiến Minh tìm kiếm sổ hộ khẩu.
Bỏ sổ hộ khẩu vào trong chiếc ví da.
Lúc này mới bước ra khỏi nhà.
Vừa ra khỏi cổng, chưa bước được mấy bước.
Tô Mai đôi mắt đỏ hoe chặn đường cô, cô ta vung tay lên muốn đánh Tô Tiêu Thất