Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-04-27 22:39:19
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tiểu Sơn sợ bà cụ chịu kích thích, đi theo đi vào, “Bà nội Tô, cháu đi pha một chén nước đường cho bà uống.”

Bà đồng Tô suy yếu cười cười, “Pha hai chén, cháu uống chén nước đường ăn khối bánh hạch đào với bà.”

“Vâng.” Tô Tiểu Sơn tung ta tung tăng chạy tới phòng bếp pha nước đường.

Anh ấy phát hiện nhiều thêm một người bà thật tốt.

*

Tô Tiêu Thất cũng không biết tình huống ở chỗ Chiến Bắc Hành như thế nào. Đem tất cả quần áo của mình bỏ hết vào trong rương mang đi, còn đi Cung Tiêu Xã mua sữa mạch nha cùng đường đỏ để mang theo.

Nơi này có người quen, không cần phiếu thực phẩm .

Cách cuộc sống không cần phiếu thực phẩm còn rất xa.

Lại nói, phiếu thực phẩm, phiếu vải, phiếu gạo cùng phiếu công nghiệp…… Còn có thể bán tiền.

Trên đường Tô Tiêu Thất lại đến trung tâm y tế, nhờ người mua thuốc chống viêm và thuốc cảm, nhét đầy một cái túi lớn.

Trừ những thứ này, lại chứa thêm một cái túi da rắn.

Bà đồng Tô chuẩn bị hai bộ chăn giường, nói là khi kết hôn nhất định phải do nhà mẹ đẻ chuẩn bị.

Trong chăn còn có một cái bao tải.

Chiến Bắc Hành tìm một đoạn dây thừng, cột ở túi da rắn vào với bao tải.

Mang theo một cây đòn gánh, đến lúc đó anh khiêng đòn gánh cho dễ đi.

Máy kéo thịch thịch thịch tới huyện thành, đưa bọn họ đến nhà ga huyện thành.

Chiến Bắc Hành để Tô Tiêu Thất trông hành lý, anh đi mua phiếu..

Tô Tiêu Thất ngồi ở căn phòng đợi đơn sơ.

Ghế dài tử năm lâu thiếu tu sửa.

Vách tường bốn phía loang lổ vết vôi, chỉ có khẩu hiệu viết bằng chữ màu đỏ lại rất rõ ràng.

Chung quanh là các loại âm thanh cãi cọ ồn ào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-85.html.]

Có người vác rổ trên tay, lặng lẽ đi tới nhìn xung quanh một cái. “Quả lê tươi ngon, còn có đào lông. Đều là trồng trong viện nha mình, muốn mua mấy trái hay không?”

Người nói chuyện ăn mặc quần áo lao động màu lam.

Đè thấp tiếng nói nói: “Cô gái, một phân tiền một cái. Không ngọt không lấy tiền.”

Tô Tiêu Thất nghĩ một đường này phải ngồi xe mười mấy giờ, còn phải đổi xe mới có thể đến nơi.

Từ trong túi móc ra một góc tiền.

“Cho tôi năm trái lê và năm trái đào lông. Đào lông này của thím không to lắm, thêm hai trái đào lông được không?” Tô Tiêu Thất thấy có người đến đây, vội vàng duỗi tay sờ sờ cái mũi.

Thím kia vén miếng vải lam trên rổ lên

“Được. Cứ như lời cô nói đi.”

Tô Tiêu Thất giống như đang phối hợp làm việc, đặt chiếc túi của mình xuống dưới chân.

Mở ra một khe hở, thím kia nhìn khắp nơi.

Tốc độ rất nhanh lấy ra năm trái lê và bảy trái đào lông đặt vào bên trong.

Thuận tay nhận lấy một đồng tiền trong tay Tô Tiêu Thất, thím ấy làm bộ vô tình nói chuyện phiếm với Tô Tiêu Thất.

Nói xong mấy câu, lại đứng lên mang theo rổ đi hướng khác.

Chiến Bắc Hành mua phiếu trở về, trong tay còn cầm một cái hộp cơm bằng nhôm lớn.

Anh ngồi bên cạnh Tô Tiêu Thất, đưa cho cô, nhẹ giọng nói: “Một lát nữa lên đường phải ngồi tới buổi tối mới có thể đến chỗ đổi xe, chúng ta giữ lại ăn trên đường.”

Tô Tiêu Thất nhận hộp cơm còn đang nóng hầm hập, mở ra liền thấy bên trong có sáu cái bánh bao, nghe thấy mùi hương liền biết là bánh bao nhân nấm hương rau xanh.

Mùi hương của rau xanh đánh úp lại trong nháy mắt.

Tô Tiêu Thất hít cái mũi, đậy hộp cơm lại.

“Bây giờ không đói bụng, đợi lát nữa trên xe đói bụng lại ăn.” Đây là lần đầu tiên cô ngồi xe đi xa nhà từ khi tới đây.

Giống như bà ngoại Lưu vào Đại Quan Viên vậy.

Nhìn cái gì cũng cảm thấy mới mẻ thú vị.

Loading...