Buổi Livestream Xem Bói Đặc Biệt - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-04-27 22:39:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên xà ngang trong phòng Chu Kiến Hoa, Trần Bình nằm đó nhìn hắn ta hoảng sợ mà nở một nụ cười ma quái…

Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành cùng chạy đến nhà ga.

Cả ngày hôm qua cô vẫn chưa ăn chút gì cả.

Thế nên hiện giờ cô đang rất đói.

Chiến Bắc Hành chỉ vào hành lý: “Em trông hành lý nhé, để anh đi mua vé và đồ ăn.”

“Được.”

Tô Tiêu Thất nhìn quanh đánh giá, nhà ga này còn không bằng nhà ga ở thành phố bên cạnh.

Quá cũ nát, các bức tường cũng không được trát vôi lại.

Chúng lộ ra bùn đất loang lổ, phía trên có vài câu khẩu hiệu bắt mắt được viết bằng sơn đỏ.

Lúc nào cũng có người đeo phù hiệu trên tay áo kiểm tra nơi này.

Có vài người đi về phía Tô Tiêu Thất.

“Này, cô đi đâu? Có thư giới thiệu không?” Vài kẻ trông rất ngạo mạn tiến đến trước mặt Tô Tiêu Thất.

Tô Tiêu Thất vừa nhìn đã biết đám người này về già cũng sẽ là loại vô đạo đức.

Lúc nhỏ thì hư đốn, khi lớn lại làm việc ác, già rồi c.h.ế.t vẫn không biết xấu hổ.

Cô không muốn cho những người này xem thư giới thiệu.

“Đang nói chuyện với cô đó, nghe không vậy?” Một người đàn ông trong đó bước lên, chuẩn bị động tay động chân.

Tô Tiêu Thất lui về sau một bước: “Anh dám giở trò vô lại?”

Mấy người kia liền nhìn nhau.

Cô gái này vừa mở miệng đã hỏi bọn họ sẽ giở trò vô lại ở nhà ga à?

Ỷ vào sự xinh đẹp của mình mà dám vu khống bọn họ.

Vậy chắc chắn cô không có thư giới thiệu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-96.html.]

Chiến Bắc Hành nghe thấy giọng Tô Tiêu Thất thì nhanh chóng đi tới. Anh nắm cổ tay người nọ lại, lạnh lùng nói: “Anh biết phá hỏng quân hôn là tội gì không?”

Mấy người kia nhìn quân hàm trên áo và bả vai của Chiến Bắc Hành, vội vàng cười mỉa: “Đồng chí, đều là hiểu lầm.”

“Chúng tôi theo quy định đến đây kiểm tra thư giới thiệu.”

Chiến Bắc Hành dùng sức nắm chặt tay, cơ thể người đó vặn vẹo như cái bánh quai chèo, khiến mặt cũng đổi sắc.

“Nhầm rồi, nhầm rồi. Thật sự đều là hiểu lầm.”

“Có phải hiểu lầm hay không, chúng ta tới đồn công an thì biết.” Tay Chiến Bắc Hành dùng sức sau đó buông lỏng tay đối phương.

Tô Tiêu Thất chỉ chân Chiến Bắc Hành nói: “Nhìn thấy chưa? Người đàn ông của tôi là anh hùng chiến đấu, lần này vì cứu chiến hữu mới bị thương phải về nhà dưỡng thương. Các người mọc thêm mấy con mắt Mã Vương nhìn rõ giùm tôi. Muốn táy máy tay chân với tôi á, người đàn ông của tôi đồng ý chưa?”

Tô Tiêu Thất tràn đầy sức chiến đấu.

Mấy người đeo phù hiệu trên tay áo kia vội vàng cúi đầu nói xin lỗi.

Trong lòng lại lôi Tô Tiêu Thất ra mắng gần chết, con nhỏ dựa hơi hùm vểnh râu cáo này không dễ chọc.

Không phải chỉ kiểm tra thư giới thiệu thôi sao?

“Chúng tôi chỉ là muốn kiểm tra thư giới thiệu, thằng nhóc này không biết cách ăn nói ấy mà.” Một người đàn ông lớn tuổi hơn một chút trong đó vỗ đầu hạt dưa của người đang bị Chiến Bắc Hành bóp cổ tay.

“Xin lỗi. Mời đi bên này…”

Sắc mặt Chiến Bắc Hàn không tốt, khiến mọi người cũng nhìn sang bên này.

Cau mày không vui nói: “Kiểm tra thư giới thiệu, thì cứ nói sớm. Táy máy tay chân làm gì.”

Ngay sau đó lấy thư giới thiệu trong túi mình ra, “Cô ấy say xe, thư giới thiệu đều nằm ở chỗ tôi.”

“Không cần, không cần.”

Thấy đối phương khoát tay lia lịa, Chiến Bắc Hành nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày. “Tốt nhất là nên kiểm tra, tránh cho lại nói không rõ ràng.”

Đối phương nhận lấy cho có, nhìn sơ một cái.

Hâm mộ đưa cho Chiến Bắc Hành, thầm nói: Con quỷ nhỏ này còn rất có thủ đoạn. Dựa vào gương mặt gả cho trung đoàn phó trẻ tuổi như vậy.

Người vây xem trong lòng hâm mộ phấn chấn.

Loading...