Chiến Bắc Hành quay đầu lại nhìn thoáng qua Tô Tiêu Thất.
Cong cong khóe môi: “Trước khi gặp được Tiêu Thất, tôi cảm thấy phụ nữ thật phiền toái nên không muốn lập gia đình. Tiêu Thất rất tốt, tôi muốn ở cùng với cô ấy cả đời.”
Trần Viện:…….
Cô ta có tài hoa có dung mạo, còn có gia thế. Nếu sao sánh thì đâu có kém người phụ nữ ở nông thôn này?
Không hiểu sao lòng n.g.ự.c Tô Tiêu Thất lại cảm thấy không thoải mái, cười tủm tỉm nhìn Trần Viện: “Chào cô, tôi tên là Tô Tiêu Thất. Là vợ của Chiến Bắc Hành.”
Câu nói sau cùng của Tô Tiêu Thất được kéo dài, thanh âm mềm mại khiến Chiến Bắc Hành cảm thấy rất dễ nghe.
Trần Viện vẫn như cũ mang theo nụ cười nhạt.
“Xin chào, tôi là Trần Viện. Làm trong quân đội giống như Bắc Hành, chúng tôi thường xuyên ở cùng một chỗ. Chúng tôi rất thân quen nhau, bình thường lúc rảnh rỗi tôi thường đến nhà anh ăn cơm.”
Trong lòng Tô Tiêu Thất lại dâng lên nỗi chua xót khó hiểu.Đây là đối tượng mập mờ của Chiến Bắc Hành sao? Nếu không có cô chen ngang, có phải hai người đã tu thành chính quả rồi đúng không.
Đồng đội của Chiến Bắc Hành cảm thấy anh nên cưới cô gái này đi.
Nhà anh? Chẳng phải Chiến Bắc Hành là cấp trên sao.
Chiến Bắc Hành xoa đầu Tô Tiêu Thất, “Nghĩ gì thế? Say xe nên choáng váng à?”
Nghe được giọng nói lạnh lùng nhưng lại mang theo sự cưng chiều của Chiến Bắc Hành, Tô Tiêu Thất lập tức hoàn hồn.
“Em đói bụng.”
Chiến Bắc Hành ra hiệu muốn Trần Viện cùng thím Tần ngồi chung một chỗ.
Anh rời vào bên trong, để Tô Tiêu Thất ngồi ở bên cạnh anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/buoi-livestream-xem-boi-dac-biet/chuong-99.html.]
Rất thuần thục đổ một ít dấm vào trong chén Tô Tiêu Thất, “Anh gọi một ít canh nóng, em ăn nhanh lên đi. Đừng để cho nó nở ra.”
Trần Viện ngồi xuống bên cạnh thím Tần, trên mặt hiện lên một tia mất mát.
Sau khi ngồi xuống, đôi mắt nhìn về phía Chiến Bắc Hành, miệng nhẹ nhàng nói: “Hai ngày trước thím còn hỏi con thích kiểu phụ nữ như thế nào? Không nghĩ tới lại đẹp như vậy, Bắc Hành, con thật có phúc phần.”
Chiến Bắc Hành không có lên tiếng.
Rót một chén trà đưa cho Tô Tiêu Thất, “Uống chút trà làm trơn cổ họng.”
Trần Viện cầm chén trong tay, mũi chua xót.
Thím Tần ngâm bánh ngô vào nước luộc mì nóng hổi cho mềm rồi ăn, hai người Tô Tiêu Thất và Chiến Bắc Hành cũng không nói gì.
Nhưng thật ra Trần Viện lải nhải nói không ít chuyện. Cái gì trong đội có Tiêu Trương về nhà để hẹn hò. Liên đội Tiểu Lưu cầu hôn Tiểu Tạ Ơn ở trong phòng cứu thương của khu tập thể, hai người dự định xin kết hôn. Con dâu của đại đội trưởng là người thôn quê, không biết chữ. Đến cả WC nam nữ cũng không phân biệt được, bây giờ phải đi học lớp xóa mù chữ.
……
Không có người nào Tô Tiêu Thất quen biết cả. Nghe Trần Viện nói những điều kỳ quái này, trong lòng quả thực chua xót, cảm thấy nước luộc mì hôm nay cho hơi nhiều dấm.
Bọn họ có nhiều người quen biết chung như vậy, có nhiều ký ức chung như vậy.
Ăn xong sợi mì, Tô Tiêu Thất có chút sầu não.
Cô thừa nhận bản thân thích thân phận quân nhân của Chiến Bắc Hành, cũng như thích dáng người chuẩn mực và khuôn mặt đẹp trai của anh.
Thực sự rất khó chịu khi Trần Viện lại chen miệng cô để nói những điều không liên quan.
“Em ăn no rồi, đi ra ngoài trước.” Tô Tiêu Thất đẩy chén rồi đứng lên đi ra ngoài.
Thím Tần cảm nhận được không khí không thích hợp, vội đứng lên đi ra ngoài.
Chiến Bắc Hành nhìn thoáng qua trong chén Tô Tiêu Thất còn dư lại mì và nước lèo. Nhíu mày, cầm lấy chén Tiêu Thất. Rồi ăn hết mì trong chén của của cô.