Lúc ,  bờ bỗng vang lên tiếng mõ, từ dãy núi xa xa mờ ảo vọng  tiếng hát mơ hồ:
Canh tư điểm, chớ thả lưới.
Cắt tứ chi, luộc đáy sông.
Sống vui gì, thác khổ mong.
Xuống tam đồ,  u cung.
 
Giai điệu ai oán, mang theo một nỗi buồn khó tả.  , đó là một bài hát cổ xưa  truyền  bên bờ Hoàng Hà,  ai  rốt cuộc bài hát đó  ý nghĩa gì.
 
  già trong làng vẫn thường lấy câu hát đầu tiên để hù dọa chúng , dặn dò chúng  tuyệt đối    Hoàng Hà đánh cá  ban đêm.
 
 còn đang thất thần ngẫm nghĩ về tiếng hát , thì giật  nhận  mặt sông   đổi!
 
Dưới mặt nước tĩnh lặng phía đông, đột nhiên xuất hiện từng lớp bóng đen chồng chéo.
 
Những bóng đen   đang ngược dòng từ phía đông tiến đến, thoắt cái  trôi sát cạnh ba chiếc thuyền đánh cá.
 
Khi bóng đen đến gần,   rõ ràng, đó là những thi thể! Thi thể !
 
 lúc  kinh hãi  hét lớn bảo  trai mau  về. Lại một tiếng mõ trong trẻo vang lên, những t.h.i t.h.ể trôi nổi  sông bỗng dưng biến mất.
 
Thay  đó,  mắt   xuất hiện những con cá. Chính là những con cá Hoàng Hà  vảy, đầy rẫy những vằn vện hình mặt  quái dị.
 
Chúng từng con một ngoi lên từ đáy sông, mặt hướng về phía tây, đuôi hướng về phía đông, há miệng  vầng trăng  xế bóng phía tây, như đang thực hiện một nghi lễ quái dị nào đó.
 
"Còn ngây   đó  gì! Vớt hết cho tao!"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-chep-hoang-ha/4.html.]
Anh trai   bên cạnh, dường như    nhận  sự kỳ lạ của những con cá, gào lên!
 
Đám đàn ông ồ ồ hò hét,  thì ném lưới,  thì cúi xuống dùng tay vớt. Và cảnh tượng tiếp theo còn kinh hoàng hơn. Đám đàn ông  túm lấy mấy con cá  vớt lên, liền há miệng cắn xé.
 
"Ngon quá!  là cá mới vớt lên tươi roi rói."
 
"Tươi quá  mất! Tươi quá!"
 
Lúc , đám đàn ông  ba chiếc thuyền   khác gì một lũ dã thú. Tiếng nhai nuốt ngấu nghiến của họ hòa lẫn với tiếng  quái dị  ngớt của lũ cá Hoàng Hà.
 
Điên , tất cả đều điên hết .
 
Anh trai  nhặt một con cá lên, dùng d.a.o rạch bụng nó,  xé mạnh con cá  đôi, đưa một miếng thịt cá đẫm m.á.u tới  mặt .
 
"Ăn ! Ăn mau!"
 
   trai  ánh trăng, đôi mắt   trợn trừng dữ tợn, tay cầm nửa con cá chết, miếng thịt đỏ thẫm dường như vẫn còn đang co giật nhẹ.  cảm thấy  thứ quá đỗi phi thực tế,  loạng choạng, liền rơi thẳng xuống sông.
 
Khi  tỉnh dậy,  thấy    giường ở nhà.
 
Trời  sáng. Mẹ  đang  bên giường, tay bưng nửa bát canh cá sữa trắng còn bốc khói nghi ngút.
 
Thấy  tỉnh dậy, bà vội vàng đưa bát canh cho .   chỉ liếc  bát canh trong tay , liền sợ hãi hét lên, hất đổ cả bát canh.
 
Mẹ  tức giận mắng: "Thằng nhóc hư đốn, bảo con trông  con, thế mà con  tự  rơi xuống sông,  thể yếu ớt của con chịu nổi cái trò  ? Mẹ mất cả buổi sáng sớm để nấu bát canh cá cho con, con  uống thì thôi,  còn hất đổ cả bát, cứ việc nhịn đói !"