kịp suy nghĩ nhiều,   chạy  ngoài. Vừa bước chân  khỏi cửa, bên tai  vang lên một tiếng kêu thảm thiết.
 
Tiếng kêu thảm thiết đó giống hệt tiếng kêu gào của lũ cá quái dị, chỉ  điều lớn hơn, thảm khốc hơn.
 
Âm thanh đó phát  từ nhà Xuân Tuyết, đối diện nhà .  nhớ ,  trai Xuân Tuyết cũng ở trong đám đàn ông tối qua.
 
 lúc , cửa nhà Xuân Tuyết  đẩy mạnh ,  thấy Xuân Tuyết mặt trắng bệch   cánh cửa, miệng hé mở, ánh mắt cầu cứu.
 
 vội vàng chạy đến, chỉ  thấy Xuân Tuyết run rẩy  với : "Anh,  trai em cứ ép em ăn con cá quái dị đó,    rằng,  ăn,  ăn,  ăn..."
 
Người Xuân Tuyết bắt đầu lảo đảo,  đưa tay  định đỡ lấy cô , bỗng nhiên thấy tay  nặng trịch.
 
Cái đầu của Xuân Tuyết rơi  tay . Rồi, từ phía   thể  đầu của Xuân Tuyết,   thấy giọng  đầy giận dữ của  trai cô : "Không ăn thì  chết."
 
Anh trai Xuân Tuyết tay lăm lăm cây liềm dính đầy máu,  trần, đang trừng mắt  . Trên    cũng mọc đầy những vằn vện hình mặt  kỳ dị giống như  trai .
 
Phía  ,  trai, chị dâu và    lượt bước . Mẹ  tay bưng một bát canh cá, miệng  ngừng lẩm bẩm: "Ăn , mau   ăn , canh cá  ngon lắm đấy."
 
Máu trong   như đông cứng , bên tai chỉ còn  thấy tiếng tim đập dồn dập.
 
Phải chạy!
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-chep-hoang-ha/6.html.]
Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu .  ném cái đầu lâu còn đang ấm nóng trong tay xuống, co giò chạy thục mạng về phía  làng.
 
Những con cá  chắc chắn  vấn đề, mà đám đàn ông tối qua  ít   mang cá về nhà.
 
Không  trong làng   bao nhiêu  ăn loại cá đó .
 
Mà cách làng  ba dặm là ngôi trường tiểu học, ba thầy cô giáo ở trường đều là thanh niên tri thức về nông thôn, vẫn thường sống ở trường, hơn nữa họ cũng  tham gia bữa tiệc cá quái dị tối qua, bây giờ  chỉ  thể nghĩ đến việc cầu cứu họ.
 
 chạy một mạch  khỏi làng, phía  thỉnh thoảng  vang lên tiếng cửa mở. Đến khi chạy  khỏi làng, ngoảnh đầu  ,  thấy  nhiều  trong làng đang  chôn chân ở cửa nhà ,   chằm chằm  chớp mắt.
 
Trường tiểu học trong làng  xây dựng trong một ngôi chùa cổ.
 
Người già trong làng kể rằng, đó là ngôi chùa thờ Hà Bá,   là ngôi chùa lớn nhất trong vùng, nhưng  khi  cải tạo thành trường tiểu học, tượng thần và nhiều gian nhà phụ   phá bỏ, chỉ còn  chính điện,  còn lưu  chút dấu vết nào của ngày xưa.
 
Trước khi nghỉ học vì bệnh,  cũng  từng học ở ngôi trường .  chạy một mạch đến cổng trường,   đụng  thầy Tần, giáo viên dạy toán, đang   ngoài.
 
Nhìn hướng ,  vẻ thầy định  làng.
 
 vội vàng chặn thầy , thở hổn hển kể cho thầy  về hàng loạt sự việc kỳ lạ đang diễn  trong làng.
 
Thầy Tần  ,  nhíu chặt mày, ban đầu  vẻ  tin những gì  kể, nhưng khi  đến chuyện Xuân Tuyết  chính  trai  dùng liềm c.h.é.m đầu,  mặt thầy cuối cùng cũng lộ rõ vẻ kinh hãi.
 
Thầy  dẫn   trường,    khóa chặt cổng từ bên trong,  đó đưa   khu ký túc xá của giáo viên.