Thầy Tần lắc đầu: "Không đơn giản  . Nghe em miêu tả về mấy con cá đó, thầy cảm thấy thứ bám  chúng  chỉ là một vong hồn. Mấy con cá đó giống như những chiếc bình chứa, hút lấy những vong hồn đáng lẽ  đến Độ Sóc để đầu thai chuyển kiếp."
 
Vẻ mặt thầy Tần càng lúc càng trở nên nặng nề.
 
"Giờ thầy còn tò mò hơn về  hát  bờ đêm đó là ai. Và tại   đó   cả dân làng ăn những con cá chứa vong hồn ."
 
Nghe thầy Tần  , tim  thắt . Dù dân làng  ai hiểu câu "canh tư đánh trống, chớ giăng lưới bắt"  nghĩa là gì.
 
 từ đời  sang đời khác, họ đều tuân thủ theo lời dạy , nó  trở thành một quy tắc bất thành văn.
 
Anh trai  cũng giống như , lớn lên bên bờ Hoàng Hà từ nhỏ,  đây  từng thấy   phản ứng gì với quy tắc . Vậy mà đêm đó,  hiểu     như  trúng tà, nhất quyết đòi  sông đánh cá?
 
Chuyện kỳ lạ hơn là, đám đàn ông   khi ăn cá ở nhà   tối hôm , cũng đều lơ mơ  về phía Hoàng Hà.
 
Nếu đám đàn ông   mê hoặc vì ăn  cá lạ,   trai   gặp  chuyện gì kỳ quái ở ?
 
Rốt cuộc kẻ  xúi giục cả làng ăn cá lạ đó   gì?
 
Những câu hỏi của thầy Tần khiến  cũng đầy nghi hoặc.  đúng lúc đó, bụng   réo lên ùng ục.
 
 chợt nhớ , từ tối qua đến giờ,  vẫn  ăn gì. Nghe thấy tiếng bụng  kêu, thầy Tần còn  kịp  gì. Cô giáo trẻ dạy toán Lâm Mộng bên cạnh   bật dậy khỏi ghế.
 
Cô  bước tới, nắm tay  kéo lên: "Em đói bụng  đúng ? Đi thôi, chị  ít đồ ăn trong phòng, chị dẫn em  lấy."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-chep-hoang-ha/8.html.]
Thầy Tần : "Em tự  lấy  mang  đây là  mà."
 
Lâm Mộng nhăn mặt : "Em  dám, em sợ lắm, em   em   cùng."
 
Thầy Tần im lặng.  thấy Lâm Mộng vẫn nắm chặt cổ tay , cũng  ngại, liền : "Vậy em  cùng cô Lâm ạ."
 
Nói ,   dậy cùng cô   khỏi phòng.
 
Vừa  khỏi phòng, Lâm Mộng  cúi gằm mặt, vội vã bước nhanh về phía , vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm trọng.
 
 đuổi kịp cô ,  định lên tiếng, cô    hiệu "suỵt" với . Sau đó, Lâm Mộng  dẫn  về phòng  mà  đưa  đến  cửa nhà ăn của trường.
 
Cô  cúi đầu, chỉ  nhà ăn nhỏ bé, lòng  chợt lạnh buốt. Ngay  cửa nhà ăn, một nửa thùng cá lạ đang  bày , trong thùng rác còn  một chiếc đuôi cá   cắt rời.
 
 kinh hãi đến mức  thốt nên lời, lúc  mới hiểu vì  Lâm Mộng  hoảng sợ đến  trong phòng.
 
"Người trong làng sáng sớm  mang mấy con cá lạ  đến cho chúng . Ngoài em , thầy Tần và thầy Châu đều  ăn ."
 
Lâm Mộng hạ giọng  với .
 
" , chỉ còn thiếu hai  nữa thôi."
 
Thầy Châu,  đáng lẽ  đến thị trấn cầu cứu, đột nhiên xuất hiện  lưng chúng .
 
Anh   với vẻ mặt hung dữ: "Không ăn thì chết."