Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Đế Chiêu Ninh: “…”
 
Đế Chiêu Ninh thiếu chút nữa  nhịn    đánh m.ô.n.g Cửu Cửu. Có điều, bên ngoài  đột nhiên tới bẩm báo.
 
An Dương quận chúa ở bên ngoài điện quỳ, cầu xin  Hoàng Thượng tha thứ.
 
Không khỏi rõ ràng rằng   An Dương quận chúa chính là tiểu cô nương  sủng ái nhất trong cung, đều  đối đãi  phần hơn vài vị hoàng tử,  thể  sánh với vai vế Thái Tử.
 
Đế Chiêu Ninh cũng  bao giờ để cho nàng  chịu chút ủy khuất bao giờ.
 
Trong lúc đang quỳ Phượng Thải Vi nàng  luôn nghĩ đến Đế Chiêu Ninh trong lòng khẳng định đau lòng.
 
Cho nên, bên ngoài thủ vệ  dám chậm trễ, vội vàng tới bẩm báo.
 
Đế Chiêu Ninh  bất vi sở động : “Không lo tận trách mà học quy củ,   đến nơi trẫm  loạn cái gì?”
 
 Y dừng một nhịp,  để ý: “Muốn quỳ thì cứ quỳ ! Tùy nó.”
 
Phúc An  khỏi thấp thỏm : “Hoàng Thượng, thật  như  ?”
 
Mấy năm nay Phúc An đều thấy Đế Chiêu Ninh đối An Dương quận chúa luôn sủng ái, đặt  trong mắt nhất, cho nên đối với Đế Chiêu Ninh giờ phút  quyết tuyệt  chút nghi ngờ, lo lắng   bổn ý của Đế Chiêu Ninh, cho là buồn bực tùy tiện quyết định.
 
Đế Chiêu Ninh  kiên nhẫn : “Phúc An, ngươi là càng ngày càng   nên việc.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-bao-quan-deu-nghe-duoc-tieng-long-cua-ta/23.html.]
 
Phúc An sợ tới mức quỳ gối  mặt đất, run rẩy  thể : “Hoàng Thượng thứ tội, nô tài  nhiều.”
 
 
Bên ngoài, An Dương quận chúa vẫn như cũ quỳ, còn  ngừng ,  ảnh nho nhỏ run lên run lên, cả   qua  là đáng thương.
 
Bên cạnh hầu hạ cung nhân đều xem đến trong lòng sinh  vài phần thương hại.
 
“Quận chúa năm nay mới năm tuổi,  thể quỳ như  ?”
 
“Đầu gối sợ là  quỳ hỏng .”
 
“Hoàng Thượng đều  đau lòng một chút nào ?”
 
An Dương quận chúa  âm thanh  ngừng nghị luận phía , mỗi câu như càng tô vẻ thêm  đáng thương, nàng trong lòng ủy khuất càng sâu,  đến cũng lợi hại hơn.
 
Ông trời nay tâm tình    lắm, đột nhiên cho mưa xuống.
 
Bất quá một lát, An Dương quận chúa   mưa xối cả , nhưng nàng  vẫn là  chịu , quỳ gối trong mưa, cầu xinĐế Chiêu Ninh để tha thứ.
 
Đoan Vương vợ chồng   nữ nhi  ở trong cung quỳ  lâu, cũng vội vàng tiến cung tới.
 
May nhờ tích phúc đức của nữ nhi, bọn họ  một lệnh bài tự do   cung nhờ lệnh bài mà nữ nhi mang đến.