Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 571: --- Chiêu Vũ Vương, liệu có cần nam sủng?
Cập nhật lúc: 2025-10-06 05:04:21
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Tĩnh Ương tiếng, dừng chân, xoay .
Chỉ thấy Lục Quốc Cữu mặt đầy tươi chạy lúp xúp tới.
Trời nóng bức, vì chạy vội mà trán lấm tấm mồ hôi, càng khiến ý tứ lấy lòng lộ rõ.
"Vương gia, nhanh thật đó!" Lục Quốc Cữu thở dốc một : "Hôm nay triều đường, Vương gia quả là cột trụ của quốc gia, thật khiến khâm phục!"
Hứa Tĩnh Ương phượng mâu đạm nhiên, ngữ khí xa cách: "Quốc cữu gia quá lời, chỉ là việc bổn phận mà thôi. Nếu việc gì, bản vương xin cáo lui một bước."
"Ấy, Vương gia xin khoan!" Lục Quốc Cữu vội vã nghiêng ngăn , hạ thấp giọng: "Thần gần đây tình cờ vài món đồ hiếm lạ, nghĩ rằng chỉ khí khái bức như Vương gia mới xứng đáng, đặc biệt sai đưa đến cỗ xe ngựa bên ngoài cung, Vương gia liệu thể nhấc bước xem qua một chút ?"
Hứa Tĩnh Ương khẽ nhíu mày: "Quốc cữu hảo ý bản vương xin ghi nhận, nhưng bản vương từ đến nay nhận lễ vật."
Lục Quốc Cữu dường như sớm liệu , nụ càng tươi, mang theo vài phần bí ẩn.
"Vương gia chớ vội, vật tầm thường, xem xong quyết định nhận cũng muộn, cứ coi như nể mặt, liếc qua một cái?"
Hứa Tĩnh Ương đang định lắc đầu, Lục Quốc Cữu : "Vương gia đằng nào cũng khỏi cung, chỉ xem qua một , nếu thích, thần lập tức cho đưa !"
Hứa Tĩnh Ương trầm ngâm, xem với thái độ của Lục Quốc Cữu, xem qua càng thoát khỏi .
Đằng nào cũng tiện đường, xem xem Lục Quốc Cữu rốt cuộc đang giở trò gì cũng .
Hứa Tĩnh Ương gật đầu: "Dẫn đường."
"Được thôi! Vương gia, mời!" Lục Quốc Cữu mừng rỡ như điên, vội vã dẫn đường.
Bình Vương ở xa, đang Túc Quốc Công kéo chuyện, chút lơ đãng.
Hắn vẫn luôn liếc Hứa Tĩnh Ương chuyện với Lục Quốc Cữu, nhưng lúc thấy hai họ dường như cùng rời .
Bình Vương khẽ nhíu mày.
Cậu gì?
Bình Vương gần đây , Lục Quốc Cữu tò mò về chuyện riêng tư của Hứa Tĩnh Ương, nhiều dò la, đang tính toán chủ ý gì.
Túc Quốc Công đang chắp tay với Bình Vương, với vẻ đầy cảm khái: "Vương gia, thần thật với , đây, thần hiểu lầm !"
"Có kẻ cố ý lời ly gián mặt thần, rằng cưới tiểu nữ, chỉ là vì quyền thế."
Mèo Dịch Truyện
" đại điện, vì hôn sự mà nguyện ý quyên tặng tiền lớn, thần thật sự nước mắt lưng tròng, cảm kích vô cùng!"
"Tiểu nữ Minh Nguyệt thể Vương gia yêu thương như , cuộc sống càng..."
Lời dứt, thì thấy Bình Vương đột nhiên cắt ngang : "Biết , ngươi cần nhiều."
Lúc Tiêu Hạ Dạ cũng từ trong đại điện bước , bộ thường phục vương màu đen huyền tôn lên dáng cao ngất, ánh mắt trầm tĩnh rơi xuống bóng dáng màu bạc xanh ở phía xa.
Chỉ thấy từ xa, Hứa Tĩnh Ương cùng với Lục Quốc Cữu vốn luôn khéo léo.
Hắn khẽ nhíu mày, bước chân ngừng, cũng theo.
Hành động , vặn Bình Vương thấy.
Đôi mắt hẹp dài của vốn mang theo vẻ lạnh lùng, thấy Tiêu Hạ Dạ đang đuổi theo, khóe môi lập tức căng thẳng.
Giờ khắc , một cỗ bất cam và cố chấp dâng lên trong lòng, Bình Vương lập tức cũng lạnh mặt, lặng lẽ bỏ Túc Quốc Công, theo sát rời .
"Vương gia, Vương gia!" Túc Quốc Công lời còn hết.
Bình Vương đầu : "Bản vương tìm chuyện quan trọng cần bàn bạc, Túc Quốc Công cứ tự nhiên."
Hứa Tĩnh Ương theo Lục Quốc Cữu khỏi cung, về phía cỗ xe ngựa hoa lệ đậu bên cạnh.
Rèm xe buông thấp, bên trong một chút động tĩnh, rốt cuộc là thứ gì.
Hứa Tĩnh Ương cách cỗ xe ngựa một , dừng bước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-571-chieu-vu-vuong-lieu-co-can-nam-sung.html.]
"Quốc cữu, ngươi rốt cuộc tặng thứ gì?"
"Vương gia đừng vội, mời xem." Lục Quốc Cữu mỉm , chủ động tiến lên, nhẹ nhàng vén rèm.
lúc , Tiêu Hạ Dạ cũng đến cách phía Hứa Tĩnh Ương xa.
Hắn và Hứa Tĩnh Ương cùng bên trong xe.
Lại thấy bên trong xe ngựa, là món đồ hiếm lạ nào, mà là !
Ba nam nhân sống sờ sờ với phong thái khác !
Người bên trái mặc trường sam màu trắng ngà, tóc đen buộc nửa, đôi mắt đào hoa câu hồn đoạt phách, ngừng đưa tình về phía Hứa Tĩnh Ương.
Người ở giữa thì một cẩm y gọn gàng, giữa lông mày toát lên vẻ tiêu sái.
Người còn mặc nho bào tay áo rộng màu xanh nước, đang Hứa Tĩnh Ương với vẻ mặt sùng bái.
Ba sinh mỗi một vẻ, nhưng ai là tuấn tú.
Lúc , ba đôi mắt của họ đều tập trung Hứa Tĩnh Ương, ánh mắt nóng bỏng.
Ánh mắt đó, thật chẳng trong sáng chút nào.
Hứa Tĩnh Ương ngờ tới, Lục Quốc Cữu dám dâng nam sủng cho nàng?!
Phượng mâu của nàng mở to.
Lục Quốc Cữu vội vàng khoe công: "Vương gia xem! Đây là thần tốn bao tâm tư, tỉ mỉ tìm kiếm cho đó!"
"Không chỉ dung mạo vạn một, mà còn mỗi một sở trường, hiểu lễ nghĩa, thông thạo âm luật, thậm chí còn chút quyền cước."
"Vương gia ngày thường vì quốc sự mà bận rộn, bên cạnh luôn cần vài tri kỷ hầu hạ bút mực, để giải buồn vui vẻ mới đúng!"
Lục Quốc Cữu hỏi thăm rõ ràng, Hứa Tĩnh Ương vẫn luôn thành , là vì nam nhân nào mắt.
Nghĩ cũng , một nữ tử ưu tú võ công xuất chúng như , thể để mắt đến thường?
Vậy chắc chắn cũng như một nam nhân địa vị cao quyền trọng, cần chút ấm hương mềm ngọc bầu bạn.
Không ai là thích mỹ sắc, ngay cả Chiêu Vũ Vương cũng .
Hứa Tĩnh Ương chậm rãi nhíu mày, khí tức nàng đột nhiên trở nên nặng nề.
Lục Quốc Cữu thấy nàng phản ứng, ba nam nhân trong xe ngựa.
"Các ngươi còn ngây đó gì, còn mau tự giới thiệu với Chiêu Vũ Vương?"
Nam tử mặc áo lam sớm kìm , ba đồng thời dậy định bước , là đầu tiên chen .
"Vương gia, tiểu sinh... ôi da!" Nam tử áo lam giả vờ vấp ngã, yếu ớt để lộ nửa vai, nhào về phía Hứa Tĩnh Ương.
Hứa Tĩnh Ương thậm chí còn kịp phản ứng, chỉ cảm thấy mắt tối sầm, một bóng cao lớn nhanh nhẹn chắn mặt nàng, cánh tay mạnh mẽ kéo nàng lùi , vững vàng bảo vệ.
Hầu như cùng lúc đó, một vệt áo đỏ rực như điện xẹt qua!
Bình Vương tung một cước, hung hăng đá nam tử áo lam nhào về phía Hứa Tĩnh Ương.
Động tác tàn nhẫn, chút lưu tình.
Một tiếng "phịch" trầm đục, kèm theo tiếng xương gãy giòn tan và một tiếng kêu t.h.ả.m thiết ngắn ngủi, nam tử như diều đứt dây bay ngược xa, rơi mạnh xuống đất, tại chỗ bất tỉnh nhân sự.
Biến cố đột ngột khiến Lục Quốc Cữu sợ đến kinh hãi.
Hắn kinh ngạc ngẩng đầu, chỉ thấy Hứa Tĩnh Ương Tiêu Hạ Dạ che chở bên cạnh, còn mặt là gương mặt tuấn tú đang giận dữ của Bình Vương, trong đôi mắt hẹp dài đang cuộn trào sát ý hề che giấu.
Bình Vương nghiến răng gầm nhẹ: "Cậu, ngươi đang gì , chán sống !"