Cả Nhà Đoạt Quân Công Của Ta, Đích Nữ Trùng Sinh Đồ Sát Cả Nhà - Chương 587: --Triệu Hi muốn mượn Thần Sách Quân!-
Cập nhật lúc: 2025-10-06 05:04:38
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Hứa Tĩnh Ương bước thiền thất, y phát hiện trong phòng vài vị trọng thần cốt cán trong triều đình đang .
Triệu Hi đang khoanh tay cạnh Hoàng đế, tuy rũ mắt xuống, nhưng khóe môi nàng lướt qua một nụ như như .
Hứa Tĩnh Ương liếc nàng một cái thu ánh mắt.
Mèo Dịch Truyện
Hoàng đế tựa lưng đoản tháp, sắc mặt vẫn còn vẻ mệt mỏi.
“Hạn hán ở Bắc địa nghiêm trọng, trẫm lòng bất an, để bày tỏ lòng thành, cầu xin thượng đế xót thương, sớm ngày ban xuống mưa lành, trẫm quyết định, sẽ tái tạo kim cho tất cả tượng thần trong Đại Hùng Bảo Điện của Hộ Quốc Tự.”
Ánh mắt ngài chầm chậm quét qua .
“Hành động , là cầu phúc cho chúng sinh, vì giang sơn xã tắc.”
Hứa Tĩnh Ương cùng mấy vị trọng thần đồng loạt cúi : “Bệ hạ nhân đức, đó là may mắn của bách tính.”
Hoàng đế khẽ gật đầu, ánh mắt chuyển sang Triệu Hi ở một bên: “Triệu Hi mang phúc vận, là ý trời định, việc tái tạo kim , liền giao cho nàng quyền giám sát, với kỳ vọng mượn phúc trạch của nàng, thấu đạt thiên đình.”
Ngài về phía Hứa Tĩnh Ương và mấy vị đại thần: “Trong thời gian , nhĩ đẳng cần hết sức phối hợp Triệu Hi, việc lấy tượng thần trọng, sai sót.”
Mọi đồng thanh đáp: “Chúng thần tuân chỉ.”
Triệu Hi đúng lúc tiến lên một bước, quỳ gối hành lễ, giọng cung kính: “Thần nữ nhất định sẽ dốc hết sức lực, phụ lòng tin của Bệ hạ.”
Khi dậy, ánh mắt nàng nhanh chóng lướt qua Hứa Tĩnh Ương, mang theo một tia khiêu khích và đắc ý khó che giấu.
Hứa Tĩnh Ương sắc mặt bình tĩnh, giống như hồ nước sâu tĩnh lặng, khiến khác thể y đang nghĩ gì.
Hoàng đế phất tay, liền phân phó Hứa Tĩnh Ương, thể chuẩn khởi giá hồi cung .
Mọi theo thứ tự rời khỏi thiền phòng.
Hứa Tĩnh Ương ở phía nhất, mấy vị đại thần phía , tránh khỏi đều đến bên cạnh Triệu Hi.
“Triệu cô nương, nếu việc gì cần bản quan giúp đỡ, cứ việc mở lời.”
“Phải đó, Hoàng thượng đích dặn dò, việc liên quan đến lê dân bách tính thiên hạ, nên chuẩn thật chu đáo.”
Triệu Hi tự cho rằng gánh vác trọng trách hoàng mệnh, ngẩng cao đầu lắng lời của các đại thần , nàng nửa nửa : “Các vị đại nhân cứ yên tâm, hễ dùng đến các vị, cần các vị sức, nhất định sẽ mở lời.”
Nói xong, nàng về phía , thấy Hứa Tĩnh Ương sắp xa .
Triệu Hi Hứa Tĩnh Ương đ.á.n.h trọng thương, để di chứng, mỗi khi trời mưa là xương cốt đau nhức, nắm bắt cơ hội thể sai khiến Hứa Tĩnh Ương, nàng thể bỏ qua?
“Chiêu Vũ Vương, xin hãy dừng bước!” Triệu Hi cất tiếng gọi lớn.
Hứa Tĩnh Ương khẽ liếc mắt sang, thái độ lạnh nhạt: “Có việc?”
Triệu Hi nhanh chân đuổi kịp, ngẩng cằm : “Vì Hoàng thượng lệnh cho chư vị phối hợp với , sẽ khách khí nữa, việc tái tạo kim cần nhân lực, xin Chiêu Vũ Vương tạm thời cho mượn Thần Sách Quân một lúc.”
Hứa Tĩnh Ương ngừng bước, đầu nàng, ánh mắt lạnh nhạt.
“Thần Sách Quân là tinh nhuệ của triều đình, trách nhiệm là bảo vệ đất nước, chứ sửa chữa tượng Phật, những việc công trình thế , tự quan viên Công bộ và thợ thủ công phụ trách phối hợp với ngươi.”
Triệu Hi sắc mặt trầm xuống, lập tức lôi hoàng mệnh để áp chế Hứa Tĩnh Ương.
4. “Hoàng thượng kim khẩu ngọc ngôn, lệnh cho nhĩ đẳng lực phối hợp với , Chiêu Vũ Vương giờ phút thoái thác, chẳng lẽ kháng chỉ ư?”
Hứa Tĩnh Ương thần sắc đổi: “Triệu cô nương nếu thật sự điều động quân đội, thì hãy theo quy tắc một bản tấu chương chi tiết đưa đến, trong đó cần ghi rõ nguyên do điều động, hạng mục công việc cụ thể mỗi ngày, cần và lịch trình. Nếu chương trình rõ ràng, bản vương thể tùy ý điều động binh lính?”
“Quân đội là trọng khí của quốc gia, việc tầm thường, nghi ngờ tư tự điều động, ngươi và đều gánh vác nổi, ngươi ngay cả điều cũng hiểu, thì gánh vác trọng trách lớn?”
Triệu Hi ngờ Hứa Tĩnh Ương sắc sảo đến , sắc mặt nàng nhất thời trở nên khó coi.
“Ngươi… ngươi rõ ràng là cố ý gây khó dễ! Phiền phức như , còn chuyên tâm giám sát công trình cho Hoàng thượng?”
Hứa Tĩnh Ương , khóe môi cong lên nụ lạnh nhạt: “Nếu Triệu cô nương tự thấy đủ sức, thể chuyên tâm, bản vương ngại an bài hai thuộc hạ đắc lực theo ‘hỗ trợ’, cũng là để đảm bảo công trình thuận lợi, phụ sự kỳ vọng của Thánh thượng.”
Triệu Hi trong lòng giật .
Không đúng, nếu Hứa Tĩnh Ương thật sự an bài hai thuộc hạ đến, vạn nhất nhân cơ hội phá rối, khiến việc tái tạo kim thuận lợi, chẳng sẽ Hoàng thượng trách phạt ?
Càng tệ hơn là, nếu Hứa Tĩnh Ương giành công thì ?
Triệu Hi dứt khoát từ chối: “Không cần ! Đây là Hoàng thượng chinh giao phụ trách, nếu Vương gia chịu giúp đỡ điều động binh lính, sẽ phiền Vương gia bận tâm nữa!”
Hứa Tĩnh Ương để một tiếng khẩy đầy chế giễu, thêm, xoay rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-doat-quan-cong-cua-ta-dich-nu-trung-sinh-do-sat-ca-nha/chuong-587-trieu-hi-muon-muon-than-sach-quan.html.]
Triệu Hi chằm chằm hướng rời , thầm nghiến răng.
Nàng đổi ý nghĩ, chỉ cần tái tạo kim công đức viên mãn, Hoàng thượng nhất định sẽ đối với nàng càng thêm coi trọng.
Và đây mới chỉ là bước đầu tiên, theo kế hoạch của nàng và Trưởng công chúa, tiếp theo Trưởng công chúa sẽ tạo thế cho nàng.
Đến khi đó, nàng ngược xem, Hứa Tĩnh Ương còn thể kiêu ngạo đến mức nào!
“Hứa Tĩnh Ương, và ngươi hãy chờ xem.” Triệu Hi khẽ tự .
Trong những ngày tiếp theo, Triệu Hi quả nhiên để tâm.
Mật thám của Hứa Tĩnh Ương đến báo, Triệu Hi mỗi ngày đều ở tại Hộ Quốc Tự, gần như ngày nào cũng canh gác gần Đại Hùng Bảo Điện.
Khang Tri Ngộ cùng Hứa Tĩnh Ương trong vườn hoa của Quận Chúa Phủ, cuối hè sắp đến , mấy phiến lá sen trong ao bắt đầu cuộn , lười biếng trôi bồng bềnh nắng gắt.
Bóng dáng hai chao đảo theo sóng nước.
“Triệu Hi đối với việc chú trọng như , nhất định là vững ngôi vị mang phúc vận, khiến Hoàng thượng đối với nàng thêm phần coi trọng.”
Hứa Tĩnh Ương rắc một nắm thức ăn cho cá xuống ao, thần tình khí lạnh lùng hững hờ lũ cá tranh giành.
“Mồi nhử mà kẻ bề tung , khiến những kẻ tranh giành đến vỡ đầu cũng đoạt , rằng lớp mồi nhử , kỳ thực là lưỡi d.a.o sắc bén.”
5. Nửa tháng trôi qua, do Hoàng thượng đặc biệt dặn dò, thêm việc Triệu Hi ngày nào cũng nhắc nhở tai kề mặt đối tại Hộ Quốc Tự, nên các thợ thủ công việc cực nhanh, các tượng thần trong Đại Hùng Bảo Điện đều tái tạo và sơn màu, đổi mới, mới.
Triệu Hi ngày mai sẽ cung để hồi đáp hoàng mệnh, đêm nay, nàng đặc biệt trở về nhà.
Màn đêm sâu thẳm, trong Triệu phủ một mảnh tĩnh mịch.
Triệu Hi đẩy cửa phòng ngủ của phụ , một làn mùi t.h.u.ố.c ngột ngạt ập mặt.
Triệu Trung Đức nửa bất toại giường, hình dung tiều tụy.
Thấy Triệu Hi bước , đôi mắt đục ngầu của ông lập tức trừng lớn, trong cổ họng phát tiếng “khò khè”.
Lang trung ông chảy m.á.u não, kịp thời châm cứu cứu chữa, nhưng cũng liệt giường cả đời, giờ ngay cả chuyện cũng rõ ràng nữa.
đôi mắt ông vẫn chằm chằm Triệu Hi, bên trong tràn đầy thất vọng và phẫn nộ.
Triệu Hi sớm quen với ánh mắt như của ông , khi đến bên giường, khóe môi nàng từ từ cong lên một nụ lạnh lẽo.
“Phụ , đến để báo tin mừng cho đây, đầu của ca ca, thật sự dễ dùng.”
Triệu Trung Đức trừng lớn mắt.
Triệu Hi mím môi: “Vì , trở thành công thần trong mắt Hoàng thượng, ngay cả Khâm Thiên Giám, cũng là nữ nhi phúc đức trăm năm khó gặp, phụ , khi thiên vị ca ca, nghĩ tới tiền đồ như ?”
Trán Triệu Trung Đức nổi gân xanh, bàn tay trái cố gắng nắm chặt thành quyền, nhưng chỉ là những cái run rẩy vô ích.
Ông tức giận đến mắt nứt , trong miệng ngừng phát tiếng gầm gừ.
Triệu Hi khẩy: “Ta , trong lòng chắc chắn đang mắng , vô phi là tâm ngoan thủ lạt, nhưng nếu tàn nhẫn, thì đưa hưởng thụ vinh hoa phú quý?”
“Một lát nữa, Trưởng công chúa sẽ phái đến phủ của chúng phóng khói tím, ngày mai, bộ kinh thành sẽ truyền tai , Triệu gia đột nhiên sinh tử khí, đến khi đó, đều sẽ công nhận, là phúc tinh trong các phúc tinh.”
“Vừa vặn, Hoàng thượng giao giám sát việc tái tạo kim cho tượng thần, cũng thành viên mãn ,” nàng Triệu Trung Đức đấu tranh cam lòng, giọng khẩy, “Người hãy tiết kiệm chút sức lực , môn đăng hộ đối của Triệu gia, đều dựa gánh vác .”
Khóe miệng Triệu Trung Đức méo xệch, cố gắng nặn những từ mơ hồ: “… Tự tìm… đường chết.”
Triệu Hi mấy chữ , trong mắt lóe lên một tia phẫn nộ.
“Tại đến nước vẫn chịu thừa nhận sự xuất sắc của ? Chết một Triệu Yến, đổi lấy cho chúng bao nhiêu thứ ? Những hầu chăm sóc hàng ngày, đều là Trưởng công chúa an bài, chỉ cần hưởng phúc là .”
“Hoàng thượng chỉ một lời, khiến bao nhiêu theo lệnh của , ngay cả những cao tăng mà các mệnh phụ xếp hàng cũng gặp , đều đối với cung kính nể sợ!”
“Mùi vị quyền lực trong tay, , cảm nhận qua ? Người chỉ chằm chằm cái c.h.ế.t của ca ca, may mà liệt , nếu chỉ với dáng vẻ vô dụng của , vĩnh viễn thể sống !”
Triệu Trung Đức đột nhiên cứng đờ , mắt trợn tròn, trong cổ họng phát âm thanh mơ hồ.
Mà Triệu Hi còn tâm trạng nữa, nàng lưng , : “Người cứ yên đó, nữ nhi, từng bước bước lên đỉnh cao mà vĩnh viễn thể với tới, đến khi đó sẽ , cái c.h.ế.t của Triệu Yến đáng giá đến nhường nào.”
Triệu Hi mạnh mẽ đẩy cửa, sải bước rời .
Trước khi còn dặn dò hầu ngoài cửa: “Trông chừng phụ cẩn thận, gì bất thường lập tức mời lang trung, đừng để tức c.h.ế.t hỏng đại sự của !”