--- Cười nổi ---
Khi A Từ trở về, linh y đang bắt mạch cho Lục Triều Triều.
Lục Triều Triều tựa mép giường, tủm tỉm: “Nương, mấy ngày nay con chút mệt mỏi, nghỉ ngơi nhiều một chút là , cần đến linh y.”
Có lẽ mới xuân, băng tuyết tan chảy, ánh dương nhẹ nhàng, nàng mới chút buồn ngủ và chán ăn. Nàng vốn chút khó chịu nào.
A Từ bước cửa, trong lòng còn ôm hai cuốn sách sưu tầm từ Thần giới. Định đón Triều Triều về cùng nghiên cứu học hỏi.
Liền thấy linh y dậy, mặt đầy nụ chúc mừng: “Đại hỉ đại hỉ! Chúc mừng phu nhân, trong bụng thai, bởi vì tháng còn nhỏ, thai tượng định nên rõ ràng. Ba ngày sẽ bắt mạch…”
“Thật ! Thật sự thai ?” Giọng Hứa Thời Vân đột nhiên lớn hơn.
Linh y khẳng định gật đầu: “Hiện tại thai tượng định, mạch đập hỗn độn, nhưng thể xác định là mang thai. Chỉ là m.a.n.g t.h.a.i ngoài định, vẫn ở nhà nghỉ ngơi một thời gian, đợi thai tượng vững vàng.”
Mọi trong Lục gia lập tức vui mừng khôn xiết, Hứa Thời Vân càng vui đến .
“Thưởng, thưởng cho đại phu.” Đại phu của Lục gia là đại phu bình thường, mà là tử xuất từ Triều Dương Tông, chỉ vì giỏi y thuật nên mới linh y.
“Hay lắm lắm, phủ đều thưởng.” Hứa Thời Vân nắm tay Triều Triều, mặt đầy ý .
Mèo Dịch Truyện
Ôn Ninh : “Ánh mắt của nương thật tinh tường, một chút cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-1008.html.]
Hứa Thời Vân từng sinh vài đứa con, Triều Triều chỉ buồn ngủ, chán ăn, mà còn mang theo một luồng khí thai nghén thoang thoảng, một thứ huyền diệu khó tả. nàng chỉ cần một cái là cảm nhận .
17. Lục Triều Triều ngây ngốc phản ứng kịp, nàng đặt hai tay lên bụng , phẳng lì chút dấu hiệu. bên trong, đang m.a.n.g t.h.a.i một hài tử ? Một hài tử cùng huyết mạch với nàng, m.á.u mủ ruột rà… Cảm giác khiến nàng lạ lẫm chút kỳ quái, nhưng hơn thế, là một luồng ấm chảy trái tim, mang đến cho nàng một niềm vui mà ai trong trời đất thể ban tặng.
Bước chân A Từ cứng ở cửa, còn trong, thấy nha nô bộc ùn ùn chúc mừng .
“Chúc mừng cô gia, mừng cô gia, cô gia sắp cha !”
“Kìa, cô gia vui đến gì nữa …” Nha còn che miệng trộm.
“Nghe thần minh m.a.n.g t.h.a.i con cái cực kỳ khó khăn, nhiều thần minh thành thần vạn năm cũng khó con, cô nương nhà đúng là phúc khí .”
Ngươi một câu, một câu chúc mừng A Từ, A Từ chỉ thấy mấy cuốn sách trong lòng nóng bỏng. Hắn , nhưng cũng nổi.
“Kìa , vui đến nên lời, nước mắt sắp trào . Lần đầu cha đúng là thế, hồi xưa…” Hứa Thời Vân thấy dáng vẻ ngây dại của , khỏi mỉm . Đang , nàng nhớ đến phu quân tiền nhiệm… Nàng bĩu môi, thật xúi quẩy. Ngày đại hỉ thế nhớ đến tên nghiệt chướng , thật xúi quẩy.
Khi ánh mắt Lục Triều Triều đặt , A Từ khó khăn cong môi, nụ còn khó coi hơn cả . Hắn sợ Triều Triều cho rằng chào đón đứa bé , vội vàng gượng . … thật sự nổi. Trong lòng chua xót, chát đắng, còn chút tuyệt vọng. Nó xua tan mấy phần vui mừng đầu cha…
Trời đất ơi, đang đùa giỡn !! Đợi chờ vạn năm, mong đợi vô ngày đêm, cuối cùng cũng thành hôn, ôm vợ về… Một cuốn sổ còn “học” xong nữa là!!!
Có thai… Trời sập .
“Hình như tiếng gì đó vỡ vụn…” Đăng Chi quanh, dường như thấy gì đó vỡ tan.
A Từ… Là trái tim .