Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 105:--- Bắt gian giữa chốn đông người ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 02:59:45
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa thị uống chừng hai chén rượu nhạt, liền đỡ lấy đầu, kêu chóng mặt.
Lục Vãn Ý lòng thầm mừng rỡ.
“Chị dâu, Vãn Ý đưa về phòng nhé.”
Lục Vãn Ý khẽ cau mày, giọng cũng run run.
Hứa thị khẽ vẫy tay: “Hôm nay khách khứa đông đúc, vẫn phiền Vãn Ý chị dâu trông nom. Chị dâu tửu lượng kém, cứ về nghỉ ngơi một lát là .”
Lục Vãn Ý thấy nàng say đến mặt đỏ bừng, giống giả vờ, liền gật đầu.
“Được, Vãn Ý sẽ trông nom cẩn thận.”
“Chị dâu cứ xuống nghỉ ngơi .” Lục Vãn Ý mang theo một nụ .
Thân hình Hứa thị khẽ lắc lư, định bước Thính Phong Uyển.
Đột nhiên, Triều Triều khẽ nhíu mày.
【Trong viện ba đàn ông... Triều Triều quen bọn họ.】Hứa thị ôm Triều Triều, đột nhiên thấy tiếng lòng của con gái.
【Bọn họ trốn trong phòng ngủ của nương .】
【Hừ, đồ xa! Sao bọn họ cởi y phục của ?】Lục Triều Triều lẩm bẩm mắng trong lòng.
Hồn phách của Triều Triều cực kỳ mạnh mẽ, từ vụ hỏa hoạn ở Thính Phong Uyển , nàng phân một luồng thần thức để chú ý đến Thính Phong Uyển.
Lòng Hứa thị giật thót.
Mèo Dịch Truyện
Giữa hàng mày nàng nhuốm một tia lạnh lẽo.
Đầu ngón tay khẽ run rẩy.
Nàng rốt cuộc vẫn đ.á.n.h giá thấp sự tàn nhẫn của Lục Viễn Trạch.
Nàng khẽ c.ắ.n đầu lưỡi, bàn chân bước cửa khẽ chệch một chút.
“Nương , trong viện kẻ ...” Triều Triều ghé sát tai nương .
Hứa thị khen ngợi và hôn nàng một cái: “Được, nương . Triều Triều giỏi lắm...”
Hứa thị hề lên tiếng.
Hứa Ý Đình sớm cài phủ, lợi dụng lúc chú ý, lặng lẽ giải quyết ba đó.
“Triều Triều, nương nghỉ ngơi một lát, con chơi một lát ?”
Có vài chuyện, Triều Triều thể thấy.
Ví dụ như, bắt gian?
Lục Triều Triều Đăng Chi dỗ dành lừa gạt dẫn .
Vừa về tiền viện, liền thấy Lục Vãn Ý hoảng sợ kêu lên: “Trong phủ trộm , mau đến đây, trong phủ trộm .”
“Có chuyện gì mà la hét ầm ĩ ?” Đăng Chi bước tới chặn .
Lục Vãn Ý nàng với vẻ mặt hung dữ: “Hôm nay trong phủ nhiều quý nhân đến , nếu lỡ va chạm với quý nhân thì đây?”
“Còn mau tránh , để bắt kẻ trộm.”
“Trưởng công chúa và một đám cáo mệnh phu nhân vẫn còn ở trong phủ đó.” Trong mắt Lục Vãn Ý lóe lên ánh sáng kỳ lạ.
“Nếu phòng quý nhân thì đây?”
Nàng một tay đẩy Đăng Chi , dẫn về hậu viện.
Đăng Chi vẻ mặt đầy sốt ruột, bước chân của Lục Vãn Ý nhanh hơn.
Lúc , khách khứa ở tiền viện thấy động tĩnh, lượt sai đến hỏi.
“Hầu gia ?” Có hỏi.
“Vẫn về, ai da, rời chỗ lâu . Chẳng lẽ gặp kẻ trộm? Mau, xem !”
Một đám hùng hậu, lập tức đuổi theo.
Lục Vãn Ý thấy đông, càng thêm vui mừng.
Làm trò thì cho trót, nàng lượt mở từng căn phòng để tìm kiếm.
Khi ngoài cửa Thính Phong Uyển, Ánh Tuyết chặn .
“Hồ đồ! Đây là chính viện của chủ mẫu, chúng vẫn luôn canh giữ ở cửa, thể kẻ trộm?”
“Phu nhân đang nghỉ ngơi trong phòng, xông khuê phòng một cách lỗ mãng, đây tính là chuyện gì?” Ánh Tuyết tức đến mắng xối xả.
Lục Vãn Ý khẽ nhướng mày: “Sao? Không cho tìm kiếm, chẳng lẽ là chị dâu giấu đàn ông trong phòng?”
“Ngươi!” Ánh Tuyết đang định nổi giận.
Liền thấy tiếng kẽo kẹt, Hứa thị mở cửa phòng.
“Vào tìm kiếm .” Hứa thị Lục Vãn Ý, vẻ mặt cảm xúc.
Đây là em chồng mà nàng nuôi dưỡng hơn mười năm.
Đứa trẻ nàng yêu thương như con gái ruột!
Cả nhà, đều Lục Viễn Trạch bên ngoài một gia đình, con trai con gái, sống vui vẻ như thần tiên.
Chỉ nàng, ở trong phủ cam chịu lụng việc, sống đến mức thành bà cô già nua.
Dưới ánh mắt của nàng, lòng Lục Vãn Ý bất an.
“Chị dâu đắc tội , Vãn Ý cũng là vì bắt trộm.” Đành c.ắ.n răng, nàng tìm kiếm Thính Phong Uyển một cách triệt để.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-105-bat-gian-giua-chon-dong-nguoi.html.]
Không gì cả.
Không gì cả!!
Lòng Lục Vãn Ý càng thêm bất an.
Không đúng mà, đại ca cho ba đàn ông mà!
Rốt cuộc là sai ở chỗ nào.
Hứa thị nhân đà lên phía : “Đi thôi, cùng tìm.”
Lục Vãn Ý ngăn , nhưng giờ còn do nàng.
Nàng chỉ đành c.ắ.n răng theo phía .
Trơ mắt các nàng tìm xong Đức Thiện Đường, tìm đến trong viện của hầu gia.
Trong viện yên tĩnh, một cũng .
“Thư phòng thì nữa nhé, hầu gia chắc là đang nghỉ ngơi trong phòng. Không thể quấy rầy , việc vất vả.” Hứa thị mím môi .
Mọi còn trêu chọc.
“Vân Nương thật là thương hầu gia, cùng hầu gia thành hôn mười tám năm, tình cảm hai vẫn như thuở ban đầu.”
“Hai đúng là cặp phu thê ân ái nổi tiếng kinh thành.”
“Đã đến , thì đẩy cửa xem thử. Chớ để kẻ hầu gia thương.” Tần thị đỡ bụng, thản nhiên .
Hứa thị bất đắc dĩ, tiếng kẽo kẹt.
Vừa đẩy cửa .
Liền thấy trong thư phòng truyền một tiếng rên rỉ nghèn nghẹn ẩn ý.
Mọi đều ngây .
Hứa thị càng như sét đánh, sững tại chỗ.
Nàng há miệng, cổ họng nghẹn , dường như một câu cũng nên lời, tựa như kích động.
Tần thị là nóng nảy.
Kéo Hứa thị liền tiến lên.
“Cái đồ hồ ly tinh nào, dám hôm nay gây chuyện?”
“Muốn bò lên giường các lão gia, cũng thể chọn tiệc thôi nôi của đứa trẻ chứ, còn mặt mũi nữa ?” Tần thị mắng kéo Hứa thị tới gần.
Mọi hóng chuyện, ...
Đều thấy sự tò mò trong mắt đối phương.
Thấy ai ngăn cản, lập tức đều theo.
“Đừng !!” Lục Viễn Trạch bỗng nhiên gầm lên.
Thậm chí giọng điệu còn mang theo một tia kinh hãi.
“Không, đừng !” Lục Viễn Trạch hoảng loạn.
“A!” Đồng thời, trong phòng truyền một tiếng thét chói tai.
Thân hình Hứa thị lung lay sắp đổ: “Hầu gia, thật sự là hầu gia...”
“Rốt cuộc là ai? Rốt cuộc là ai?! Dám quyến rũ hầu gia!” Hứa thị đến thở nổi, cả kinh thành ai mà , nàng là một kẻ si tình.
“Hầu gia thật thú vị, dám dám nhận, thì để chúng xem thử, rốt cuộc là tiên nữ xinh đến mức nào mà thể khiến hầu gia giữa ban ngày ban mặt chuyện đó.” Tần thị là kẻ kiêng nể gì, lập tức vén rèm lên.
“A!!!” Bùi Kiều Kiều thét chói tai ôm mặt.
“Xuống , xuống !” Nàng dùng sức đẩy Lục Viễn Trạch.
mặt Lục Viễn Trạch xanh mét, trông còn vẻ xám xịt.
Hai thể dính chặt .
Chỉ khẽ động một cái, liền đau đến mức cả hai ngừng kêu thảm.
“Đau quá!” Bùi Kiều Kiều run rẩy, mặt đau đến trắng bệch.
Ngay cả Tần thị, cũng kinh ngạc đến ngây .
“Lại, tách !” Tần thị đỡ bụng, trời ạ, quả thật là một cú sốc lớn.
Thật là chơi đùa quá trớn.
“Ai, đây chẳng Bùi phu nhân ? Bùi phu nhân cùng hầu gia...” Mọi kinh ngạc thôi.
Hứa thị ngây hai : “Bùi phu nhân?”
“Hầu gia, cùng Bùi phu nhân? Nàng, nàng là ngoại thất mà khác nuôi dưỡng mà!” Hứa thị tựa như chịu đả kích nặng nề.
“Nương của mới !”
“Nương của mới ngoại thất!” Lục Cảnh Dao lớn tiếng mắng.
“Đồ tiện nhân, đồ tiện nhân, cha nương của mới là phu thê ân ái!”
“Ngươi đồ tiện nhân!” Lục Cảnh Dao lớn tiếng kêu lên.
Lời thốt , cả sảnh đều kinh ngạc.
Cha?
Nương?