Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 158:--- Thiếp vĩnh viễn là thiếp ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:00:45
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một đám hùng hổ tiến về Trung Dũng Hầu phủ.

 

Mọi trông thấy Hứa phu nhân dẫn đầu đoàn , nhao nhao hỏi: “Hứa phu nhân, ?”

 

bên cạnh liền lớn tiếng đáp: “Ta , ! Lần Hầu phu nhân Trung Dũng Hầu và Hứa phu nhân đ.á.n.h cược, ai thua thì chịu phạt.”

 

“Giờ đây, chắc chắn là tìm Hầu phu nhân Trung Dũng Hầu để đòi thực hiện lời hứa .”

 

“Mau mau mau, xem kịch nào.”

 

Mọi truyền tai , một đồn mười, mười đồn trăm, tức thì gây náo loạn cả một vùng. Ai nấy đều hò hét kéo về Trung Dũng Hầu phủ.

 

Hứa thị vì Hầu phủ mà hao tâm tổn sức, giờ đây, khi thoát ly Hầu phủ, ngược rạng rỡ hẳn lên, trông đặc biệt trẻ trung và kiều diễm.

 

Hứa thị dẫn theo ngoài cổng Hầu phủ. Đăng Chi tiến lên gõ cửa.

 

“Đến đây, đến đây…” Người gác cửa vội vàng mở.

 

“Phu nhân!” Người gác cửa mừng rỡ, vội vàng tiến lên hành lễ.

 

“Mau lên , giờ còn là phu nhân nữa. Bảo phu nhân của các ngươi đây, hỏi xem nàng, còn nhớ rõ vụ cá cược ở Hộ Quốc Tự ?” Hứa thị mím môi nhẹ.

 

Tiểu tư méo mặt, từ khi Hứa thị rời khỏi Hầu phủ, ngày tháng của Hầu phủ cứ tệ dần .

 

【Hừ, nàng e là sẽ giả bệnh, giá mà mời một vị thái y thì .】

 

Hứa thị phất tay, lưng nàng chẳng từ lúc nào một vị thái y bước .

 

【Oa, nương uy vũ, nương lợi hại…】

 

【Thế thì Bùi thị thể trốn tránh nữa …】

 

Lục Triều Triều trông vẻ mặt như đang xem kịch .

 

Giờ phút , bên trong Trung Dũng Hầu phủ.

 

“Cái gì? Hứa thị đến cổng Hầu phủ gì? Nàng chắc chắn là đến xem trò của Hầu phủ! Mau đuổi nàng !” Lão thái thái bệnh tật ủ rũ phất tay, mặt còn vương sự tức giận.

 

Bùi thị sắc mặt căng thẳng, chiếc khăn trong tay vặn đến biến dạng.

 

“Nói bệnh , tiện tiếp khách.” Bùi thị cam lòng phun một câu.

 

“Hứa phu nhân mang theo thái y…”

 

Bùi thị sắc mặt cứng đờ, Hứa thị đáng c.h.ế.t, cần quá lên như thế ?!

 

Lão đàn bà! Không quản nam nhân là do bản nàng bản lĩnh! Oán gì?!

 

Lão thái thái nghi ngờ nàng : “Hứa Thời Vân tìm con gì?”

 

Bùi thị đỏ bừng mặt: “Con dâu và tỷ tỷ chút hiểu lầm, con dâu sẽ giải thích rõ ràng.” Bùi thị đành cứng rắn bước ngoài.

 

Mở toang cánh cửa chính.

 

Mèo Dịch Truyện

Trông thấy đám đông đen nghịt ngoài cổng, Bùi thị kinh hãi đến mức mí mắt run rẩy.

 

“Bùi phu nhân, mau đến thực hiện lời hứa . Cứ tưởng Bùi phu nhân sẽ rùa rụt cổ chứ.” Hứa thị tủm tỉm .

 

Hai cạnh , kinh ngạc nhận

 

Hứa thị, thể lấn át Bùi thị.

 

Vẻ ngoài mà Bùi thị từng đắc ý, giờ đây héo hon vàng vọt, lớp phấn dày cũng che nổi vẻ mệt mỏi. Ánh sáng trong mắt nàng cũng tắt lụi.

 

“Trung Dũng Hầu đúng là mù mắt , vợ như hòa ly, đúng là mắt .”

 

“Ai Hứa thị già nhan sắc phai tàn chứ? Rõ ràng còn hơn cả ngoại thất!”

 

Bùi thị cũng nhận Hứa thị lấn át, trong mắt lóe lên sự ghen tị nồng đậm. Nàng từng cho rằng Hầu phủ là tổ ấm vàng son, nên liều mạng chen . Giờ đây mới phát hiện, đó chỉ là hư danh, nhà cửa trống rỗng.

 

Hứa thị , Hầu phủ duy trì chi tiêu hàng ngày cũng trở nên khó khăn.

 

“Vân tỷ tỷ, tất cả đều là hiểu lầm, để tản ?” Bùi thị tiến lên kéo tay Hứa thị.

 

Hứa thị nhẹ nhàng tránh .

 

“Ai là tỷ tỷ của ngươi? Gia đình Hứa tiểu bối ngoại thất.”

 

“Bùi phu nhân vẫn nên nhanh chóng thực hiện lời hứa , nếu …” Hứa thị đảo mắt một vòng.

 

“Nếu , sẽ ép Bùi phu nhân đến Kinh Hồng Thư Viện để thực hiện lời hứa.”

 

“Ở đây, là ở cổng thư viện, chính ngươi tự chọn!” Hứa thị khóe mắt hàm chứa ý , để ý đến ánh mắt oán hận của Bùi thị.

 

“Ngươi!” Bùi thị nghiến răng.

 

Thư viện? Cảnh Hoài còn cần thể diện nữa ?

 

“Nguyện đ.á.n.h cược thì nguyện chịu thua, Bùi phu nhân chính miệng đặt cược, thể trách khác.” Hứa thị thần sắc lạnh nhạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-158-thiep-vinh-vien-la-thiep.html.]

 

【Hừ, giờ hối hận thì ích gì? Nếu đại ca đỗ giải nguyên, ngươi tha cho nương ?】

 

【May mà đại ca tranh khí!】 Lục Triều Triều thầm thì trong lòng.

 

Hứa thị hiệu cho phía , hai bà đỡ vạm vỡ tiến lên, Bùi thị đột ngột lùi một bước, thần sắc kinh hãi.

 

“Bùi phu nhân, xin hãy thực hiện lời cược!”

 

“Đường đường là Hầu phu nhân, chịu thua ?” Dân chúng vây xem lớn tiếng hô.

 

Ánh mắt Bùi thị lộ vẻ hận ý: “Hứa Thời Vân, ngươi thật sự tuyệt tình đến ?”

 

“Thật nực , ngươi ngoại thất mười tám năm của Hầu gia, ăn của phu nhân, uống của phu nhân, chẳng lẽ ngươi tuyệt tình ?” Đăng Chi chống nạnh, dáng vẻ chua ngoa.

 

“Người hổ thì vô địch thiên hạ, ngươi đúng là hổ!”

 

Bùi thị nghẹn lời, nên lời.

 

Hứa thị dần mất kiên nhẫn: “Xin Bùi phu nhân thực hiện lời hứa.”

 

“Bùi phu nhân đừng lãng phí thời gian của nữa, chúng đều đang chờ đây.”

 

, chịu thua thì đừng đ.á.n.h cược chứ.” Dân chúng vây xem nhao nhao châm dầu lửa.

 

Bùi thị nắm chặt nắm đấm, nhắm mắt , trong lòng hung ác một phen, ‘bụp’ một tiếng. Nàng liền quỳ gối cổng Hầu phủ.

 

Lục Triều Triều lập tức từ trong lòng Hứa thị lao . Hứa thị giữ cũng giữ .

 

“Mau đến xem , Hầu phu nhân quỳ gối …”

 

Lục Triều Triều gân cổ lên hét lớn. Vừa chạy hét: “Hầu phu nhân quỳ gối …”

 

“Hầu phu nhân quỳ gối … mau đến xem !”

 

Âm thanh chói tai truyền mấy con phố. Bùi thị thấy tiếng đó suýt nữa thì tức đến ngất xỉu.

 

Lục Triều Triều, tiện nhân nhỏ!

 

Nàng chỉ Hứa thị, tức đến run rẩy đầu ngón tay: “Hứa thị, ngươi… ngươi thật nhẫn tâm!”

 

Hứa thị vẻ mặt vô tội: Cái … Thật trách .

 

Dân chúng vây quanh ba lớp trong, ba lớp ngoài, chen kín cả cổng Trung Dũng Hầu phủ.

 

Giọng Bùi thị run rẩy: “Thiếp… vĩnh viễn…”

 

“Ngươi ăn cơm ?! Lớn tiếng lên!” Đăng Chi quát.

 

Trong mắt Bùi thị tràn ngập oán hận và lửa giận, như thiêu rụi tất cả thành tro bụi.

 

“Thiếp, vĩnh viễn là !”

 

“Thiếp, vĩnh viễn là !”

 

“Thiếp, vĩnh viễn là !” Bùi thị nhắm mắt , rống lên từng câu lạnh lẽo đó.

 

Bùi thị xong, liền nhanh chóng dậy, sắc mặt tái mét, lóc vội vã chạy về Hầu phủ.

 

Mọi xôn xao.

 

“Thiếp vĩnh viễn là , thứ thể lên mặt .”

 

“Thật sự cho rằng đuổi chính thê thì thể đường đường chính chính ? Khạc…” Dân chúng đều nhổ nước bọt cổng.

 

Hứa thị thở phào một . Hôm nay thật là sảng khoái.

 

“Đi thôi, Triều Triều, chúng về nhà.” Hứa thị ngẩng cao đầu hít một , đúng là sảng khoái đến tột cùng.

 

“Con đúng là một tiểu linh quỷ, khiến Bùi thị mất hết thể diện.” Hứa thị ôm mặt Lục Triều Triều, hôn mạnh một cái.

 

【Hừ, cũng đến lúc nương sảng khoái !】

 

【Đợi đại ca tam nguyên cập , càng chọc tức các nàng c.h.ế.t!】 Lục Triều Triều giơ nắm đ.ấ.m nhỏ.

 

Lục Triều Triều về phía Hầu phủ, hì hì… Lục Cảnh Dao, nương của ngươi thực hiện lời hứa.

 

Phải chăng, cũng đến lượt ngươi ?

 

Lúc , Bùi thị đang giường như mưa: “Hứa thị! Ta thua Hứa thị!”

 

“Mặt mũi đều mất hết , Hứa thị, Hứa thị đáng c.h.ế.t!”

 

“Ca ca của ngươi nhất định tranh giành thở cho ! Huynh nhất định đoạt Trạng nguyên, nếu , còn mặt mũi nào mà gặp ?”

 

Bùi thị dám nghĩ, nếu Lục Nghiên Thư tam nguyên cập , Lục Viễn Trạch sẽ thế nào?!

 

Lục Cảnh Dao đang an ủi Bùi thị, khỏi rùng một cái. Như thể một con quái vật nào đó chằm chằm.

 

 

Loading...