Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 159:--- Bí mật của Thánh nữ Kính Lê ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:00:46
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đêm khuya. Lục Triều Triều rón rén lén chạy khỏi cửa.

 

Cưỡi chó, dẫn theo Ngọc Thư và Ngọc Cầm chân tường.

 

Chó Truy Phong sủa hai tiếng. Trên tường liền một nam tử nhảy qua, nam tử chỉ vài ba cái ôm Lục Triều Triều khỏi phủ.

 

Dung Triệt nhỏ giọng hỏi: “Đưa ngươi ? Tuyệt đối với nương ngươi là ôm ngươi ngoài đó!”

 

Lục Triều Triều vỗ vỗ ngực: “Yên tâm, Triều Triều tuyệt đối khai ngươi !”

 

“Đến Hầu phủ.” Dung Triệt cẩn thận đưa Lục Triều Triều vòng qua các thị vệ đang canh gác, chẳng mấy chốc đến ngoài cửa Hầu phủ.

 

“Mang theo thứ gì? Thối quá!” Dung Triệt bịt mũi. Đêm khuya lén lút sang nhà khác đành, cớ gì còn mang theo phân lớn chứ?

 

“Triều Triều dùng ích đó!” Lục Triều Triều tường ngoài Hầu phủ một cái lỗ chó.

 

“Ngươi đợi ở bên ngoài nha.” Lục Triều Triều hiệu, lập tức dẫn Ngọc Thư chui qua lỗ chó.

 

Dung Triệt gãi đầu, y cũng thể hiểu chuyện phát triển thành thế . Y chỉ dỗ dành mấy đứa con của Hứa thị, y hộ vài lời .

 

… Y đồng phạm cho Lục Triều Triều, còn canh chừng cho Lục Triều Triều, hình như đúng lắm.

 

“Ngọc Thư tỷ tỷ, mau theo …” Lục Triều Triều bò qua lỗ chó. Vốn tưởng tốn công sức né tránh thị vệ.

 

Ai ngờ Bùi thị vì cắt giảm phần lương bổng trong phủ, cứng rắn cho rút một nửa thị vệ. Nàng thậm chí cần tốn sức né tránh, cứ thế ung dung trong phủ.

 

Thỉnh thoảng còn thấy tiếng nha nhỏ oán trách. “Thứ lòng lang thú, đến cả tiền mồ hôi nước mắt cũng bớt xén!”

 

“Không tiền thì Hầu phu nhân cái nỗi gì?” “Chỉ khoe mẽ mặt chúng , ở bên ngoài thì đến một tiếng rắm cũng dám thả!”

 

“Thôi , tỷ tỷ đừng mắng nữa, cẩn thận phu nhân thấy quở trách.” Có một nha nhỏ cạnh khuyên nhủ.

 

Một khác mắng: “Nghe thấy thì chứ? Không tiền thì khoác lác gì! Chưa từng chủ mẫu nhà nào bớt xén tiền lương nha ! Rõ ràng nàng tự hô hào vung tiền, giờ trách ?”

 

“Cắt nửa năm tiền lương của !” “Ngoại thất thì vẫn là ngoại thất, thể sánh bằng Hứa phu nhân xuất thế gia! Hứa phu nhân đại lượng lương thiện, từng bớt xén của kẻ , ngày tháng bao.”

 

Mấy nha đều thở dài. “Hầu gia trúng Bùi thị, đuổi Hứa phu nhân khỏi nhà chứ.”

 

“Còn Đại công tử, ban đầu là phế nhân đành, giờ còn đỗ Giải nguyên, thấy lão phu nhân ruột gan cũng xanh rớt .”

 

“Nếu Đại công tử đỗ Tam nguyên, thi đỗ Trạng nguyên, chỉ sợ thể tức c.h.ế.t tươi.” Mọi hả hê.

 

“Giờ tiền kiếm một năm, đủ một phần ba so với khi Hứa phu nhân còn ở đây… haizz…” Mọi đều thở dài than vãn.

 

Chủ tử vô đức, nô bộc cũng chịu tội. Lục Triều Triều nhón chân, ghé cửa sổ liếc một cái, liền thấy nha nhỏ đang nhổ nước bọt chén của Bùi thị.

 

Tiểu gia hỏa bịt miệng trộm. Tiểu gia hỏa dạo quanh sân một vòng, Đức Thiện Đường.

 

Trước tiên kiểm tra con búp bê vải rách mà đặt. Con búp bê vải rách trong Phật đường biến mất, tượng Phật cũng còn, chắc là tổn thương lòng lão thái thái đủ , lão thái thái còn tâm trí bái Phật nữa.

 

Lục Triều Triều Đức Thiện Đường. Bên trong Đức Thiện Đường ánh đèn mờ ảo, tràn ngập một mùi thuốc.

 

Lục Triều Triều bịt mũi. Luôn một mùi ốm yếu, nặng nề c.h.ế.t chóc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-159-bi-mat-cua-thanh-nu-kinh-le.html.]

Ma ma đang xoa bóp chân cho lão thái thái: “Lão phu nhân, cũng đừng quá lo lắng. Cảnh Hoài công tử là thiếu niên thiên tài cả kinh thành ca ngợi, , phân tệ hại, còn mắc bệnh nặng một trận, nhất định là phát huy bình thường.”

 

“Hội thi, nhất định thể rửa mối nhục .” Lão thái thái ghế bành, trán còn đang chườm khăn ấm, nàng đau đầu dữ dội.

 

“Ta thương còn hơn Nghiễn Thư, vì , còn gạch tên Nghiễn Thư khỏi gia phả, tranh khí mới chứ.”

 

“Hắn thua ai cũng , tuyệt đối thể thua Nghiễn Thư! Bằng , thể diện Hầu phủ đặt ở ?” Lão thái thái chút hối hận.

 

Sớm thế thì đợi thêm một năm, kéo dài thêm một năm nữa! “Chỉ mong Hội thi thể tranh một , đè bẹp Nghiễn Thư.” Lão thái thái mơ hồ hối hận, rời khỏi Hứa thị, ngày tháng ở Hầu phủ, quá khó khăn .

 

Bùi thị tuy là cháu gái nhà đẻ của nàng, nhưng rốt cuộc cũng xuất từ gia đình nhỏ bé, đủ khí phách.

 

“Người yên tâm , Cảnh Hoài công tử nhất định sẽ giành Trạng nguyên về Hầu phủ, thất vọng. Phương trượng Hộ Quốc tự đích Hầu phủ sẽ quý nhân, chẳng lẽ còn giả ?”

 

“Điều đó cũng đúng. Hắn Hầu phủ sẽ Trạng nguyên, Hầu phủ sẽ thiên mệnh quý nữ, rốt cuộc cũng sai .”

 

“Tay chân xoa bóp nhiều chút, tê dại đến lợi hại.” Lão thái thái nhẹ giọng . Kể từ khi Bùi thị cửa, phu y vốn ở Hầu phủ cũng đuổi việc, nàng hơn nửa năm mời thầy t.h.u.ố.c bắt mạch.

 

Lục Triều Triều ghé sát cửa bên ngoài, Ngọc Thư lén lút mắng: “Còn đỗ Trạng nguyên, mơ tưởng hão huyền.”

 

Hai lén lút chạy về phía viện của Lục Cảnh Hoài. Mấy thị vệ ít ỏi của Hầu phủ, đều là dáng vẻ nhàn tản.

 

Bùi thị bớt xén tiền lương, hạ nhân mỗi tháng chỉ trông phần lương bổng để sống, sớm khiến oán thán dậy trời. Hắn chuyển viện của Lục Nghiễn Thư , giờ phút trong viện vô cùng yên tĩnh.

 

Lục Triều Triều hề đến gần. Chỉ mơ hồ thấy : “Đích đưa thư đến sứ quán, giao cho Kính Lê Thánh Nữ.”

 

Tiểu tư mặt mày tươi : “Công tử yên tâm , nô tài việc, cứ yên tâm.”

 

“Nô tài thấy, Kính Lê Thánh Nữ đối với công tử, chút khác biệt. Hôm nay còn khuyên công tử đừng vì lời của ngoài mà đau lòng.”

 

“Kính Lê Thánh Nữ cực kỳ yêu thích thư , ngày nào cũng nâng niu rời tay. Thường xuyên niệm: Tìm nàng ngàn trong đám đông, chợt đầu , đang ở nơi ánh đèn lờ mờ.”

 

Lục Cảnh Hoài giữa mày lộ một tia ý . “Khương cô nương sánh bằng Kính Lê Thánh Nữ, vả Thánh Nữ phận cao quý, như mới xứng với công tử chứ.”

 

“Đừng nhảm nữa, mau đưa thư . Đừng tiết lộ tin tức, để Khương gia .” Lục Cảnh Hoài nghiêm túc dặn dò.

 

Tiểu tư đáp lời, liền nhanh chóng khỏi cửa. Nụ khóe mắt Lục Cảnh Hoài thu , hôm nay, vẫn luôn ở trong sứ quán Tây Việt.

 

Hắn , tài học của bằng Lục Nghiễn Thư. Biết rằng tất cả những điều của đều là chép mà .

 

Hắn mượn những bài văn của Lục Nghiễn Thư, mượn danh thơ ngàn năm của ban cho, lẽ thể top ba.

 

thực sự đối đầu với Lục Nghiễn Thư, thì đó chính là một ngọn núi lớn thể leo qua. Không thể với tới, chỉ thể ngước .

 

Hôm nay, những lời châm chọc khinh thường của , như vũ khí sắc bén, đ.â.m tự tôn của . Ngày , nhất định đòi từng chút một!

 

Ngọc Thư giận đến đỏ mặt: “Hắn dám câu dẫn Kính Lê Thánh Nữ? Hắn đức tài gì, xứng với Thánh Nữ? Thánh Nữ ngàn vạn đừng lừa nha…” Kính Lê Thánh Nữ, là sự tồn tại khiến cả kinh thành hồn xiêu phách lạc đó.

 

Mèo Dịch Truyện

Lục Triều Triều nhíu nhó khuôn mặt nhỏ: Câu dẫn Kính Lê Thánh Nữ ư? “Tam ca của ngươi còn , cưới một cô nương giống Kính Lê Thánh Nữ nữa đó.”

 

Lục Triều Triều kinh hãi vẫy tay: “Không , cần.” Kính Lê Thánh Nữ, thể chạm !!

 

Trời ơi, Kính Lê Thánh Nữ là… Lục Cảnh Hoài để ý Kính Lê Thánh Nữ, quá kịch tính!!

 

 

Loading...