Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 235:--- Kẻ Ngốc Nghếch ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:02:27
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lui xuống .”

 

“Vết thương của Huệ phi, tạm thời cần xử trí.” Hoàng đế ngữ khí lạnh, từ lúc nào, quyền nắm chặt.

 

“Bất cứ điều gì thấy ở Vĩnh Ninh Cung hôm nay, tuyệt đối tiết lộ ngoài.”

 

Thái y cúi đầu đáp lời.

 

Đợi quần thần rời , Hoàng đế cửa sổ, hai tay chống lên bệ cửa, hai chân rời khỏi mặt đất, dễ dàng trèo qua.

 

Y chiều cao của một nam nhân bình thường.

 

Đối phương, vóc dáng cao.

 

Khắp Vĩnh Ninh Cung tìm thấy dấu vết, cứ như thể, từng xuất hiện.

 

Hoàng đế khẽ nhắm mắt, hít sâu một .

 

Thật sự từng xuất hiện, là...

 

Vốn dĩ ở trong cung, sở hữu một phận quang minh chính đại?

 

Hoàng đế nhớ tới, Tần Quý nhân và Giang Tần đưa canh sâm tranh sủng.

 

“Vương Nguyên Lộc, Tần Quý nhân và Giang Tần đ.á.n.h , Huệ phi ở đó ?” Hoàng đế thần sắc hoảng hốt, gần như tuyệt vọng Vương công công.

 

Vương công công trán đầm đìa mồ hôi.

 

Hắn dám nghĩ, dám đoán, ý nghĩ trong đầu , quá đỗi đại nghịch bất đạo.

 

“Khi , Huệ phi ở đó ?” Hoàng đế nghiêm giọng hỏi.

 

Vương công công lau mồ hôi: “Dạ .”

 

“Khi Huệ phi nương nương mặt.”

 

Giang Tần và Tần Quý nhân, nhất trí gạt Huệ phi nương nương . Chỉ Huệ phi thấy tiếng ồn ào liền đến khuyên can.”

 

Hoàng đế tim đập như trống.

 

“Đã lục soát chính điện của Huệ phi ?”

 

Vương công công lắc đầu, Huệ phi chính là bảo bối trong lòng Bệ hạ, bọn họ dám lục soát.

 

“Lục soát!” Hoàng đế thất thần xuống ghế.

 

Ực ực ực...

 

Lục Triều Triều ăn quá nhiều hạt dưa và bánh quy nhỏ, ôm bình sữa uống lia lịa.

 

Hoàng đế u u nàng, Lục Triều Triều ngẩn , chần chừ một thoáng, lưu luyến rời đưa bình sữa qua: “Người cũng uống ?”

 

Hoàng đế vô lực phất tay.

 

Luôn cảm thấy, nàng cố ý cung để xem trò .

 

Khi đến còn ủ rũ rầu rĩ, giờ đây ánh mắt rực rỡ, khóe miệng sắp ngoác tới tận ót.

 

Hoàng đế dám nghĩ.

 

Y thực sự dám nghĩ.

 

Trời sắp sập .

 

Sủng ái của y dành cho Huệ phi, thiên hạ đều .

 

Kết quả...

 

Huệ phi thích... phi tần của y????

 

Huệ phi tỉnh khi trời gần tối, khắp nơi đều thắp đèn cung.

 

Vĩnh Ninh Cung tĩnh lặng, trong phòng tối om, Huệ phi ôm ngực, tim nhói đau.

 

Nàng nhấc tay, sắc mặt chợt biến đổi.

 

Khăn lụa trắng che vết thương tay biến mất!

 

Huệ phi dậy, đẩy cửa phòng .

 

Mèo Dịch Truyện

Hoàng đế trong sân, Vương công công xách đèn, giờ phút đến giờ dùng bữa tối.

 

Sữa bò và hạt dưa no bụng, Lục Triều Triều đói đến nỗi bụng dán lưng .

 

nàng nỡ rời .

 

Ôm bụng ghế, dù bụng réo ầm ĩ cũng nỡ rời .

 

Huệ phi đẩy cửa bước , liền thấy Hoàng đế đang thẳng nàng.

 

“Ngươi...” Hoàng đế khẽ ngừng giọng, y kế thừa hoàng vị mấy chục năm, đầu tiên cảm thấy khiếp sợ, đầu tiên lùi bước.

 

Y thậm chí, dũng khí để hỏi thành lời.

 

Y dám vạch trần sự thật.

 

“Gian phu của Tần Quý nhân, là ngươi ?” Hoàng đế mặt mày tê dại, trong mắt còn sót tia hy vọng cuối cùng.

 

Huệ phi khổ một tiếng.

 

Xòe tay , lộ vết thương: “Bệ hạ, chẳng đều thấy ?”

 

Nàng chế giễu đống đồ vật la liệt đất: “Mớ thư tín đầy đất , chẳng lẽ xem ?”

 

Hốc mắt Hoàng đế chợt đỏ ngầu.

 

“Ngươi thích nữ nhân? Ngươi từng thích Trẫm ?” Thân thể Hoàng đế run rẩy, y quả thực dám nghĩ.

 

“Năm đó Trẫm phụ hoàng đ.á.n.h đến da tróc thịt bong, xuống giường , mạo hiểm trăm quan hạch tội, cưới ngươi về. Ngươi... ngươi , thích nam nhân ?” Hoàng đế gần như nghiến răng nghiến lợi, từng chữ từng chữ .

 

“Thích? Ta khi nào từng thích?”

 

“Là ngươi cướp dâu, mang cung!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-235-ke-ngoc-nghech.html.]

 

“Trong cung phi tần vô , bao nhiêu mong chờ sủng hạnh của ngươi, ngày qua ngày khác năm qua năm khác, ngươi mấy phần chân tâm với họ? Ta đau lòng cho các !”

 

“Ta chỉ ban cho các một chút ấm áp, sai ?”

 

Hoàng đế nổi giận lôi đình: “Phóng túng! Phóng túng!”

 

“Thứ đáng c.h.ế.t, ngươi ngoan cố chịu lời!” Hoàng đế vớ lấy thước giới đất, liền đ.á.n.h về phía Huệ phi.

 

Hoàng đế tức giận vô cùng.

 

Người trong lòng y, thích nữ nhân. Mà y đẩy các phi tần đến mặt nàng...

 

Hoàng đế cả .

 

“Vương Nguyên Lộc, đ.á.n.h cho Trẫm! Đánh!” Hoàng đế hiển nhiên tức đến đỏ mắt, Vương công công vớ lấy gậy, liền đ.á.n.h về phía Huệ phi.

 

Ngoài điện vang lên tiếng bước chân dồn dập.

 

Thục phi lóc xông lên liền chắn mặt Huệ phi.

 

“Thiếp xin Huệ phi chịu phạt. Muốn đánh, hãy đ.á.n.h ...” Thục phi nước mắt như mưa, chắn Vương công công.

 

Giang Tần "phù thịch" một tiếng quỳ xuống đất: “Thiếp nguyện lấy mạng đổi mạng, cầu Bệ hạ tha cho Huệ phi tỷ tỷ.”

 

Lâm Chiêu Nghi quỳ nàng: “Thiếp nguyện lấy mạng đổi Huệ phi tỷ tỷ.”

 

Hoàng đế thấy cảnh tượng hoang đường , thể tin lùi một bước.

 

Tất cả đều .

 

Các nàng đều !!

 

“Ôi, hậu cung đều là cá mà Huệ phi nương nương nuôi đó nha...” Lục Triều Triều nhỏ giọng lẩm bẩm.

 

Vương công công suýt nàng chọc tức đến ngất.

 

Tiểu tổ tông ơi, ngươi còn đổ thêm dầu lửa!

 

“Ngươi gì với hậu cung của Trẫm? Ngươi gì với các nàng?” Hoàng đế run rẩy hỏi, trách nào, trách nào các phi tần của y đều còn tranh sủng nữa.

 

Các nàng đều ghen tuông vì Huệ phi !

 

Thục phi khẽ châm chọc: “Có thể gì? Hậu cung nữ nhân vô , Bệ hạ chỉ một. Chẳng qua, là tìm kiếm một chút nương tựa trong tâm hồn mà thôi.”

 

Hoàng đế từng trận choáng váng, cố gắng chống đỡ mới ngã quỵ.

 

“Thật nực , Trẫm tự nghênh ngươi cung, tự đẩy các phi tần hậu cung đến mặt ngươi! Ngươi hỗn xược!” Hoàng đế quả thực dám nghĩ, trông như thể sắp ngất đến nơi.

 

Vương công công cúi đầu sát đất, trong lòng ngừng gào thét.

 

Tại để gặp cảnh Tu La tràng ?

 

Trời ơi!!

 

Hoàng đế cắm sừng .

 

Người trong lòng Hoàng đế, câu dẫn phi tần của Hoàng đế!!

 

Chỉ cần nghĩ thôi cũng đủ khiến nghẹt thở!

 

“Tất cả đều đáng c.h.ế.t, tất cả đều đáng c.h.ế.t!” Hoàng đế thậm chí phân biệt , rốt cuộc đội bao nhiêu cái sừng.

 

“Trách nào ngươi từng tranh sủng, một bộ dạng vô tư vô lo! Hóa , ngươi tranh giành là phi tần của Trẫm!!” Hoàng đế hận đến tột cùng.

 

“Kéo Huệ phi xuống, trượng tễ!”

 

“Những khác, lưu đày biên quan! Vĩnh viễn trở về kinh!” Hoàng đế gân xanh nổi đầy, hai mắt đỏ ngầu.

 

“Muốn c.h.ế.t cùng c.h.ế.t, quyết sống lay lắt!”

 

“Thiếp nguyện cùng Huệ phi c.h.ế.t!”

 

Hoàng đế một cước đá văng Thục phi, sớm tức điên, ai dám khuyên.

 

Lục Triều Triều bụng réo ầm ĩ.

 

“Người mà trượng tễ nàng, tất cả sẽ cắm sừng đó nha...” Tiểu gia hỏa hai tay xòe ...

 

“Gia bại bất khả ngoại dương.”

 

“Cái hổ của , càng khó mà phô trương...”

 

Vương công công thấp giọng : “Bệ hạ, lưu đày trượng tễ, xử lý nhiều phi tần như , đều cần một lý do hợp lý.” Mà lý do đó, thể công bố ngoài!

 

Hơn nữa, Huệ phi Đại Hoàng tử.

 

Thục phi Ngũ Hoàng tử.

 

Con cháu của các nàng, nhất định sẽ tìm cầu chân tướng.

 

Chẳng lẽ Hoàng đế ly tâm với con trai ?

 

7_Xú văn , Hoàng đế tuyệt đối tiết lộ nửa phần! Nhất định ly tâm với con trai!

 

Ha, Huệ phi ở hậu cung của y nuôi cá, bất luận sử quan ghi chép, ngoài , đều là sỉ nhục!

 

Một sự sỉ nhục đủ để y chế giễu trăm năm!

 

Y thể mất mặt như .

 

Hoàng đế trầm mặc, y là một kẻ oan, một kẻ oan lớn.

 

Kiếp , bao giờ tuyển tú nữa!!

 

Hậu cung mà thêm mới, y sẽ tháo đầu xuống mà đá bóng!

 

Hoàng đế mắt rưng rưng.

 

Lục Triều Triều, mày giãn mắt .

 

【Ta bảo mà, trong cung chắc chắn trò vui!】

 

 

Loading...