Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 238:--- Bách Áp Yến ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:02:30
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dung Trăn Trăn bỗng lùi một bước. Ánh mắt kinh hãi đại ca. Đại ca của nàng là tàn nhẫn, cả đời nàng sợ nhất chính là đại ca. Nàng lẳng lặng đưa tay lau nước mắt, sợ lau chậm, đại ca sẽ giáng một cái tát mặt.
“Ta chỉ là xót xa cho Triệt nhi, Triệt nhi…”
“Đó là do Triệt nhi tự chọn! Triệt nhi vì nàng mà giữ như ngọc đến ba mươi lăm tuổi, ngươi còn thế nào nữa? Nếu cưới Vân nương, Dung gia chúng sẽ tuyệt tự mất!”
“Tính tình của Triệt nhi ngươi ? Cả đời nó thể tùy tiện qua loa !”
“Đừng lấy tình mà uy h.i.ế.p !”
“Cùng lắm thì, cần như ngươi nữa!”
“Ngươi tin , sẽ đến nhà chồng ngươi mà thắt cổ tự vẫn?” Lời của lão Trấn Quốc Công khiến Dung Trăn Trăn rụt run rẩy.
“Ngươi thì con cái đề huề, trưởng tử sớm vợ, hưởng thụ niềm vui gia đình, còn thì ? Ta một chân bước quan tài , mà vẫn thấy mặt con dâu!” Lão Trấn Quốc Công nghẹn ngào .
Dung Trăn Trăn chột rụt cổ .
“Thế nhưng cũng thể để Triệt nhi rể ở rể chứ? Nó là độc đinh của nhà chúng đó!”
Lão Trấn Quốc Công liếc nàng một cái: “Độc đinh thì ? Ta và nương ngươi còn cùng theo nó nữa cơ…”
“Chỉ là sợ Vân nương chê bai…”
“Nhà ai mà ở rể còn mang theo cả cha cùng chứ…” Lão Trấn Quốc Công đầy vẻ tiếc nuối.
Dung Trăn Trăn???
“Nương, đến tìm cữu cữu nữa ?” Đang chuyện, một nữ tử mặt đầy khí bước nhanh đuổi đến.
Nữ tử mặc một váy dài màu đỏ, rõ ràng là váy, nhưng bước mang theo vẻ tiêu sái.
Mi mày như họa, ẩn hiện vài phần khí.
“Còn vì ngươi !”
“Triệt nhi cầu Hứa thị, Hứa thị ba con trai một con gái, ngươi điểm nào bằng nàng chứ?” Vừa lau nước mắt.
“Nương, Vân nương gặp gì, đó của nàng . Nàng ba con trai một con gái mà biểu ca vẫn yêu thương nàng, điều đó chứng tỏ nàng điểm hơn !”
“Con thích biểu ca, con từng nghĩ sẽ gả cho biểu ca.” Nữ tử vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Trong thế đạo , nữ tử vốn gian nan, khó nữ nhân!”
“Người đừng lung tung se duyên bậy bạ, nếu lỡ dở hôn sự của biểu ca, con sẽ giúp .”
“Cữu cữu, đừng tin nương con bậy. Con đối với biểu ca…” Thư Yểu mặt lộ một tia chán ghét.
“Con tuy từng gặp Vân tỷ tỷ, nhưng mấy đứa con của Vân tỷ tỷ đều vô cùng thông tuệ… Biểu ca mà xứng với Vân tỷ tỷ, đó là trèo cao . Đây chẳng là giúp huyết mạch Dung gia chúng thăng hoa ? Con cái đều sẽ thông minh hơn một chút…”
Dung thị tức giận trừng mắt con gái.
Thấy nàng thật sự ý đó, đành thở dài.
“Thôi , dù cũng quản nổi ngươi.” Dung thị trừng mắt nàng .
“Con nhỏ mười bảy tuổi đầu , còn chịu chuyện hôn sự, xem xem, ngươi sẽ gả cho kẻ nào!”
Chu Thư Yểu chẳng hề bận tâm, cùng cữu cữu dùng xong bữa trưa, mới thúc ngựa rời .
Nàng đến bên ngoài cửa phòng Dung Triệt.
“Biểu ca, biểu ca, cầu ? Huynh thể bỏ rơi biểu chứ?” Chu Thư Yểu vẻ mặt đau khổ Dung Triệt.
“Huynh thành hôn , bọn họ nhất định sẽ giục con đó!!”
“Năm nay ngươi mười bảy , cũng nên định thôi.” Dung Triệt liếc nàng một cái, thần sắc tràn đầy vẻ ghét bỏ.
“Định ? Định gì chứ? Con mới định . Nam tử xưa nay tam thê tứ , tại con trở thành một trong đó?”
“Hơn nữa, con vì một cái cây mà từ bỏ cả một rừng cây!”
“Tiểu ca ca ở Tố Vân Quán thật trai!” Chu Thư Yểu ôm má, gương mặt phúng phính hồng hào.
Mèo Dịch Truyện
Ánh mắt lấp lánh như .
Dung Triệt tức giận đóng sầm cửa phòng.
“Đừng để thấy Tố Vân Quán! Một lũ nam… nam…” Dung Triệt mặt xanh mét, chỉ nàng hồi lâu nên lời.
“Tiểu quan nhi… cũng thể gọi là vịt đó!” Chu Thư Yểu phất phất tay, vẻ mặt chẳng hề để tâm.
“Con chỉ là thôi, gì . Ngắm mỹ sắc còn ?”
“Đích tôn nữ Thượng Thư phủ, cả ngày Tố Vân Quán thì thể thống gì, cẩn thận chọc tức cô cô đến c.h.ế.t!” Dung Triệt quả thực tức đến đau đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-238-bach-ap-yen.html.]
“Còn nữa, nhắc Tố Vân Quán mặt Vân nương. Nếu ngươi hư Vân nương, nhất định tha cho ngươi! Sẽ một ngày, nhất định san bằng Tố Vân Quán!”
Chu Thư Yểu nhàm chán bĩu môi.
“Không thì . Tố Vân Quán, ai cũng thể san bằng !” Chu Thư Yểu đắc ý .
Tố Vân Quán trải qua vô kiểm tra, nhưng vẫn hoạt động định, chỗ dựa vững chắc lắm.
“Ngươi tránh xa một chút! Ta là sắp chuyện hôn sự, ngươi tự động giữ cách với !” Dung Triệt giơ ngón trỏ, bảo nàng lùi .
“Biểu ca biểu qua thấy như dưa điền lý hạ , ngươi tránh xa một chút! Ta thể để Vân nương hiểu lầm !”
Chu Thư Yểu kinh ngạc ngây .
Hai chúng cách ba trượng lận đó ca ca!!
“Vậy con ?” Chu Thư Yểu chỉ cánh cửa lớn.
Dung Triệt vẻ tiễn khách, nửa phần cũng lưu .
Chu Thư Yểu nghiến răng: “Được lắm Dung Triệt ngươi, còn cưới vợ mà giữ lễ nam đức ?”
“Ta còn chẳng thèm , chẳng lẽ vịt ở Tố Vân Quán ?”
Chu Thư Yểu mắng.
Bỗng nhiên… Thân hình nàng khẽ khựng , đầu, liền thấy Lục Triều Triều dắt theo một con chó, ánh mắt rực sáng nàng .
“Vị tỷ tỷ , vịt ở ? Triều Triều cũng !”
Chu Thư Yểu???
“Chiêu Dương Công chúa…” Nàng vội vàng hành lễ.
Ngoài mặt hề nao núng, nhưng trong lòng vô cùng hoảng loạn.
Trời ơi, nàng chán sống ! Nói lời mặt Chiêu Dương Công chúa, chắc chắn sẽ Bệ hạ diệt khẩu mất thôi??
Hai nha phía Lục Triều Triều, ánh mắt tràn ngập hàn ý.
Ngọc Thư để dấu vết phía , dường như gì đó với ám vệ.
“Tỷ tỷ, đưa cùng ?”
“Là Tố Vân Quán ?”
“Sao từng đến tửu lầu ?” Lục Triều Triều tan học, liền thấy Chu Thư Yểu lầm bầm c.h.ử.i rủa từ Dung gia.
Chu Thư Yểu vẻ mặt mơ màng, tửu lầu?
“Đi thôi tỷ tỷ… Mau lên một chút, Triều Triều còn ăn trưa .” Lục Triều Triều xoa bụng.
“Người là tỷ tỷ của nhà nào ?”
Chu Thư Yểu nhưng nước mắt: “Ta là biểu của Dung Triệt, tên Thư Yểu, Chiêu Dương Công chúa …”
“Thư Yểu tỷ tỷ, cảm ơn … Ta thích ăn Bát Bảo Vịt nhất.” Lục Triều Triều hề e ngại, chỉ thích ăn uống.
Biết là quen, nụ càng ngọt ngào hơn.
Nửa canh giờ .
Chu Thư Yểu trong Tố Vân Quán, vẻ mặt chút biểu cảm một bàn Bách Vịt Yến.
“Bát Bảo Hồ Lô Vịt, Vịt Kho Hương Cá, Vịt Giòn Mè, Vịt Hầm Tô Châu, Vịt Quay Kim Lăng, còn món canh vịt già thơm ngon…”
“Thư Yểu tỷ tỷ, thật lợi hại!!”
“Bách Vịt Yến ở đây ngon quá, mau nếm thử nha… Sao tiểu ca ca ?” Lục Triều Triều chỉ tiểu ca ca đang đón khách ở cửa.
Trông thật lạ mà …
Chu Thư Yểu lau nước mắt.
“Chắc là, đang mừng khai trương tửu lầu đó.” Trời ơi, chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi, cả Tố Vân Quán dọn sạch sẽ.
Oa oa oa oa…
Bảo là chỗ dựa vững chắc ?
Tố Vân Quán của nàng , gặp Lục Triều Triều, biến thành tửu lầu!
Niềm vui của nàng , còn nữa!