Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 260:--- Chó tiêu chuẩn kép ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:02:52
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi gì ?!” Giọng Khương Uyên the thé, nàng như thể thấy ma. “Ngươi ở rể? Làm chuế tế cho Hứa Thời Vân ư? Nàng xứng đáng chỗ nào!” Khương Uyên khi cập kê, từng gặp nguy hiểm khi bỏ nhà và Dung Triệt cứu giúp. Năm đó Lục Nghiễn Thư gặp nạn té nước, Dung Triệt lo lắng cho Vân Nương. Hắn lén lút từ biên quan chạy về, đường cứu nàng, Khương Uyên từ đó liền tình căn sâu nặng. Nàng thề gả cho ai khác ngoài .
Bất cứ khi nào tin Trấn Quốc Công phủ tìm mối hôn sự cho Dung Triệt, nàng đều sức phá rối, hại bao nhiêu cô nương. Mấy năm , một tiểu cô nương chỉ rằng Dung tướng quân dũng cái thế, là lương duyên trong lòng nữ tử. Nàng liền kiếm cớ, công khai tát đối phương. Đối phương là tiểu cô nương cập kê, mặt mũi mỏng manh, hổ chịu nổi, gia thế bằng nàng, đành phẫn uất mà gả xa rời kinh. Nàng vẫn luôn coi Dung Triệt là vật sở hữu của riêng . Ai ngờ, giữa đường xuất hiện một Hứa Thời Vân.
Dung Triệt thần sắc lạnh lùng, trong mắt dường như phủ một tầng sương giá, cự tuyệt ngoài ngàn dặm. “Ngươi đối với Vân Nương hãy khách khí một chút! Nếu còn thấy ngươi vô lễ, cẩn thận đ.á.n.h nát miệng ngươi!” Giọng nghiêm khắc, ánh mắt ẩn chứa nguy hiểm, khiến da đầu tê dại.
Khương Uyên mắt đỏ hoe, c.ắ.n chặt môi , lệ tràn khóe mi. Nàng vẫn luôn thích dáng vẻ uy nghiêm, cao ngạo, bất khả xâm phạm của vị thiết huyết tướng quân Dung Triệt . Nắm giữ quyền thế, Trấn Quốc Công phủ chống lưng, tỷ tỷ là Hoàng hậu, đúng là một trong những gia đình quyền quý nhất kinh thành.
“Ngươi rõ ràng năm đó , Bắc Chiêu yên , ngươi thành hôn! Không vướng bận nhi nữ tình trường!”
“Ta chỉ là cùng ngươi dây dưa tình ái.”
“Ta chỉ cùng Vân Nương dây dưa tình ái thôi!” Dung Triệt ngữ khí nghiêm túc.
“Ngươi…” Khương Uyên tức đến run rẩy.
Mèo Dịch Truyện
“Gia thế ngươi hiển hách, quyền thế ngút trời, nàng nhất định là trúng quyền thế của ngươi!” Khương Uyên cam lòng, nàng càng thua Hứa thị.
“Người quyền thiên hạ nhiều như , tại nàng gả cho chứ? Ta nhất định là khác biệt!” Dung Triệt cách tự trấn an .
“Đừng lãng phí thời gian !” Dung Triệt một chút cũng để ý tới nàng.
Khương Uyên trực tiếp tức đến bật .
“ , nhưng ái mộ ngươi nhiều năm… đợi ngươi nhiều năm, đời chỉ nguyện gả cho ngươi vợ.” Khương Uyên nức nở .
“Ngươi oán thù…”
“Ngươi vì lấy oán báo ơn?” Dung Triệt trịnh trọng nàng.
Khương Uyên!!!
Sắc mặt Khương Uyên trắng bệch kinh , hiển nhiên Dung Triệt đả kích đến thê thảm. “Ta rốt cuộc chỗ nào … ngươi thà ở rể, cũng nguyện cưới ?” Nàng ai oán Dung Triệt, nhưng Dung Triệt chẳng thèm nàng, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi. Tìm kiếm Vân Nương của .
“Ta thích nữ tử xông hương…”
“Ta cũng thích màu vàng, ngươi luôn mặc một váy dài màu vàng nhạt.”
“Ta cũng thích nữ tử nhiều lải nhải, liền thấy chán ghét.”
“Dáng vẻ ngươi nhiều thi thư, khiến trông như một lão thô kệch. Ngươi chỗ nào cũng hợp, đừng phí tâm tư nữa!” Dung Triệt mỗi một câu, sắc mặt Khương Uyên khó coi vài phần.
“Khương cô nương, lòng trong mộng, mong ngươi đừng nhúng tay chuyện hôn sự của . Cũng xin ngươi hãy tránh xa một chút, là sắp cầu , nên giữ trong sạch.” Dung Triệt tự giác cách nàng ba trượng, chuyện đều dựa tiếng quát.
Khương Uyên cam lòng .
Ánh mắt Dung Triệt bỗng nhiên sáng bừng, bỏ Khương Uyên liền hướng về phía đại môn nghênh đón.
Trong mắt , Dung tướng quân vốn dĩ trầm mặc ít , tính tình đạm bạc, mặt nở nếp nhăn vì , như một đóa hoa mà nghênh đón. “Vân Nương… cẩn thận đường trơn trượt.” Giọng nhẹ nhàng, sợ kinh động đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-260-cho-tieu-chuan-kep.html.]
Hôm nay, khéo Hứa thị mặc một bộ áo vàng. “Vân Nương, màu vàng dịu dàng đại khí, thật hợp với nàng. Nàng mặc màu vàng thật …”
“Vân Nương thường ngày dùng hương gì? Mùi hương thanh khiết dễ chịu, thật ý cảnh.” Dung Triệt vắt óc ngợi khen Hứa thị.
Hứa thị cầm khăn tay, chỉ thở dài thật là ngốc nghếch.
“Là trầm hương.” Đăng Chi đáp.
Khương Uyên hít sâu một , trầm hương!! Rõ ràng cũng dùng trầm hương! Cũng mặc màu vàng, Hứa thị càng là uyên bác thi thư, vì đãi ngộ khác biệt !
Dung Triệt nghênh đón Hứa thị về phía chỗ . Nàng là Cáo mệnh nhất phẩm, cùng Trấn Quốc Công lão thái thái.
“Mau cạnh , đường xa đến đây mệt mỏi chứ?” Lão thái thái ánh mắt nhiệt tình nàng. Tối qua, cả nhà phấn khích đến mức thức trắng đêm, ôm bài vị tổ tông một đêm. Cuối cùng cũng chờ một nàng dâu . Mặc dù, vẫn …
“Lão phu nhân, mệt. Mới mấy bước đường thôi mà…”
Lão thái thái mắt mong chờ , nắm lấy tay Hứa thị đặt lòng bàn tay . Dung Triệt liếc hết đến khác, còn chạm bàn tay nhỏ bé đó .
Lão thái thái khinh bỉ liếc một cái, vỗ vỗ Hứa thị, vẻ mặt đắc ý, chạm tay con dâu đấy. “Chỗ nữ quyến, ngươi ở đây gì? Còn mau ?” Lão thái thái trừng mắt .
Dung Triệt đành tình nguyện rời . ánh mắt, vẫn luôn khóa chặt Vân Nương.
Khương Uyên tức đến mắt đỏ hoe, trong mắt đầy oán hận, nàng c.ắ.n cắn môi, về phía Hứa thị.
Đột nhiên…
Một đạo sát khí đáng sợ hướng về phía nàng, đầy rẫy hung khí và uy áp ập tới, trái tim nàng chợt thắt chặt, trong chớp mắt… Sắc mặt tái nhợt, răng va lập cập run rẩy. Da đầu tê dại, toát mồ hôi lạnh. Dường như nàng chỉ cần thêm một bước, sẽ m.á.u chảy ngay tại chỗ. Nàng cứng đờ đầu .
Liền thấy Dung Triệt thần sắc lãnh đạm nàng, trong mắt sát ý tràn ngập, lạnh lùng nàng. Khương Uyên run rẩy, một chữ cũng thốt . Toàn sát ý bao trùm, nàng nào từng thấy trận thế kinh hoàng như ! Dung Triệt, g.i.ế.c nàng. Chỉ vì, nàng tiếp cận Hứa thị.
Dung Triệt g.i.ế.c nàng! Hắn cho phép, bản tổn thương nữ nhân dù chỉ nửa phần! Thậm chí, thể xuất hiện trong tầm mắt nàng! “Đào nhi, đỡ …” Khương Uyên khẽ , dám thẳng mắt Dung Triệt. Nàng tìm một góc khuất, tránh xa Hứa thị. Ánh mắt Dung Triệt lúc mới rời . Khi ngẩng đầu lên nữa, ôm lấy khuôn mặt, trong mắt hội tụ vạn ngàn tinh hà, si mê Hứa Thời Vân.
“Ta vốn cho rằng hiểu tình yêu, hóa …”
“Mọi ôn nhu của , đều chỉ dành cho một Hứa thị.”
“Hắn thậm chí còn g.i.ế.c …”
Lục Triều Triều ngoan ngoãn cạnh Hứa thị, thỉnh thoảng liếc Khương Uyên. [Người ác ý với mẫu …] [, nàng hình như sợ Dung thúc thúc…]
Hôm nay là yến tiệc mừng thọ Thái hậu, cả cung từ xuống cùng mừng sinh thần. Những lễ vật lộng lẫy tràn ngập, khiến Lục Triều Triều thể rời mắt. Chẳng mấy chốc, liền đại thái giám hô to: “Hoàng thượng giá đáo…”
Khi Hoàng đế cùng Hoàng hậu bước , tất cả đều quỳ rạp xuống đất hô lớn: “Bệ hạ vạn tuế, vạn vạn tuế.”
“Nương nương thiên tuế, thiên thiên tuế.”
“Bình .” Hoàng đế khẽ nâng tay. Hắn kéo Hoàng hậu lên ghế chủ tọa, ngữ khí ôn nhu, tư thái mật, khiến văn võ bá quan đều kinh ngạc thôi. Mối quan hệ Đế-Hậu, từ khi nào đến ???
Hoàng đế: Nuốt răng bụng, nỗi khổ thể . Tất cả, đều bắt đầu từ việc Huệ Phi nuôi cá.