Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 295:--- ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:03:31
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đôi tay , ngay mắt. Bàn tay nhỏ bé bụ bẫm, làn da trắng nõn trong suốt như ngọc, gần còn phảng phất hương sữa. Hắn chỉ thể thấy Triều Triều. Triều Triều sáng lấp lánh.
Lý Tư Tề nâng tay, bàn tay lớn và bàn tay nhỏ đan , khóe mắt nóng ran, lệ tuôn đầy mặt.
Lục Triều Triều vội vàng. “Tư Tề ca ca, cũng học chiêu của Triều Triều ? Ngã ai dỗ là chịu dậy hả?” Lục Triều Triều đỡ dậy. Nàng chẳng hề Lý Tư Tề đang rưng rưng nước mắt . “Huynh thật ngốc, ngã cũng ngã ở chỗ chứ.” “Thấy , giẫm đạp kìa.” Tiểu gia hỏa còn giúp phủi bụi : “Có đau Tư Tề ca ca?” Lý Tư Tề lắc đầu.
“Huynh lạnh ư? Sao run dữ ?” Lục Triều Triều nghi hoặc .
Tiểu tư phủ Hộ Quốc Công trông thấy Lý Tư Tề, liền tiến lên tự tát một cái. “Đều tại nô tài, để công tử chịu khổ. Công tử, chúng về phủ thôi?” Hắn tiến lên đỡ Lý Tư Tề. Nếu mai đồn đích trưởng tôn Hộ Quốc Công là mù, e rằng cả kinh thành sẽ dậy sóng.
Lý Tư Tề nắm c.h.ặ.t t.a.y Lục Triều Triều: “Không.”
“Công tử …” Tiểu tư khuyên, nhưng thấy công tử nhà cúi , nhẹ nhàng lau vết dầu mỡ khóe miệng Lục Triều Triều. Hắn sững sờ. Công tử thấy ư??
“Triều Triều, ban đêm rõ, nàng thể nắm tay ?” Lý Tư Tề nghiêm túc nàng. Đôi mắt thật sáng, thật .
Lục Triều Triều vô cùng đồng tình: “Đương nhiên thể , đừng sợ, lát nữa Triều Triều sẽ đưa về nhà. Ta sẽ dắt nhé, sẽ mắt của !” Tiểu gia hỏa cam đoan.
Ngọc Thư, Ngọc Cầm , khó trách, Lý công tử chút kỳ lạ.
Khóe môi Lý Tư Tề nở nụ , thế giới của một mảnh u tối, Lục Triều Triều là tia sáng duy nhất của . Sư phụ của ! Sư phụ mà tìm kiếm hàng vạn năm!
Tết Trung thu vốn tục thả đèn hoa đăng sông, giờ phút , Lục Triều Triều ôm một chiếc đèn, cẩn thận đặt xuống nước. Nàng chiếc đèn. Lý Tư Tề nàng. Trên mặt sông, vô hoa đăng trôi nổi, sóng nước gợn lăn tăn, mắt vô cùng.
“Cứu mạng! Có rơi xuống nước! Cứu tiểu thư nhà !!” Trên mặt sông, ngừng vùng vẫy trong nước, tiểu nha thuyền nhỏ kinh hoàng kêu cứu. “Cứu tiểu thư nhà , cứu mạng!” Giọng nha mang theo tiếng .
Lục Nghiên Thư vốn đang đàm đạo với đồng liêu họa phường, thấy tiếng động liền vội vã dậy. Quả nhiên, cách xa, một nữ tử rơi xuống nước. Trông thấy nữ tử càng lúc càng chìm, dường như nhớ đến bản năm xưa ai cứu giúp. Hắn trèo lên mạn thuyền, ‘phù’ một tiếng… Một cô nương từ bên cạnh vọt , trực tiếp nhảy xuống nước. Nàng nhanh chóng bơi về phía nữ tử rơi xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-295.html.]
Vì trời tối, giữa sông ánh đèn, chỉ mơ hồ thoáng thấy một hai phần. Lục Nghiên Thư giật , là Chu Thư Xảo.
Chu Thư Xảo giỏi bơi lội vô cùng, nhưng nữ tử rơi xuống nước dường như chút hoảng loạn, bám chặt lấy nàng, chịu buông tay. Chu Thư Xảo suýt chút nữa nàng kéo chìm. May mà nàng sức lực lớn, giữ c.h.ặ.t t.a.y đối phương, mới kéo nàng bờ.
Sau khi họa phường cập bờ, Lục Nghiên Thư sải bước về phía bờ. “Đưa tay cho …” Lục Nghiên Thư lớn tiếng . Chu Thư Xảo liếc một cái, mượn lực của , mới leo lên bờ.
Bên bờ một cây liễu lớn, vốn cành lá sum suê, gần đây hiểu vặt trụi. Chu Thư Xảo dựa gốc liễu nghỉ ngơi. Nữ tử rơi xuống nước ho kịch liệt, ho ít nước, y phục ướt sũng, lộ hình kiều diễm. “Cô nương…” Nha xuyên qua đám đông, lấy chiếc áo choàng lớn đắp lên nữ tử. Nữ tử ho đến mặt đỏ bừng, tóc mai rịn nước, trong khoảnh khắc chật vật như , nàng vẫn đến mức khiến nín thở. “Tạ, tạ ơn công tử cứu mạng.” Giọng , càng thêm mềm yếu uyển chuyển.
Nha bên cạnh giậm chân : “ tiếp xúc da thịt, cô nương đây?” Ánh mắt nàng điên cuồng về phía Lục Nghiên Thư. Lời thốt , Lục Nghiên Thư khẽ nhíu mày. “Thật ư? Ngươi hãy kỹ xem, rốt cuộc là ai cứu!” Chu Thư Xảo khẽ ho, chỉ bản ướt sũng. Ánh mắt Lục Nghiên Thư chạm một chút, nhanh chóng tránh . Phi lễ chớ .
Lục Nghiên Thư sớm cho tiểu tư mua một bộ y phục với giá cao, khoác lên Chu Thư Xảo. Chu Thư Xảo gật đầu cảm ơn. “Ngươi đừng cảm ơn nhầm , nhảy xuống nước cứu ngươi, liên quan gì đến Lục công tử?” Chu Thư Xảo trêu tức nữ tử. Mặt Lục Nghiên Thư đỏ bừng, một lời .
“Không Lục công tử cứu?” Nữ tử chợt ngẩng đầu. “Không thể nào, rõ ràng thấy nhảy xuống mà!” Nha cuống quýt, rõ ràng thấy vén áo dài trèo lên mạn thuyền. “Chưa từng thấy kẻ nào nhận bừa ân nhân cứu mạng như , tóc hề ướt, thể là ? Chẳng lẽ, cô nương mong là ư?” Chu Thư Xảo ăn thẳng thừng, lập tức khiến sắc mặt nữ tử đổi. Chuyện nam nữ, nếu chốn đông mà tiếp xúc da thịt, thì chính là chuyện .
“Lục công tử…” Nữ tử ai oán . Lục Nghiên Thư đầu , vẻ quân tử, tuyệt nhiên chịu thêm một cái. “Chúng thôi.” Nữ tử c.ắ.n môi, hổ phẫn uất vô cùng, lập tức cùng nha che mặt rời .
Mèo Dịch Truyện
“Lục Trạng nguyên, ngưỡng cửa nhà vẫn đạp nát ?” Chu Thư Xảo phóng túng, rạng rỡ. “Kìa, vì mà liều phạm hiểm .” Lục Nghiên Thư thở dài thườn thượt. Mười chín năm qua, từng trải qua tình yêu say đắm nồng nhiệt đến . Hắn thậm chí còn thứ tình yêu từ mà đến. Mỗi ngày lên xuống triều, đều cô nương va . Hoặc là ném khăn tay. Giờ đây, chuyện rơi xuống nước.
“Hôm nay đa tạ Chu cô nương giải vây.” Hắn , nếu Chu Thư Xảo, nhảy xuống nước chắc chắn là !
Chu Thư Xảo xua tay: “Không cả, Lục công tử nên mang theo nhiều hơn bên . Nữ tử một đời giam hãm trong nội trạch, ở nhà theo cha, xuất giá theo chồng, cả đời đường lựa chọn. Để tìm duyên , các nàng dùng thủ đoạn. Đó là các nàng thấp hèn, chỉ là đạo mưu sinh của các nàng mà thôi. Các nàng cũng thật sự bất đắc dĩ…” Chu Thư Xảo thở dài. Chu Thư Xảo cảm thấy dị biệt, giờ đây chú trọng môn đăng hộ đối, tương kính như tân. nàng, . Trong mắt nàng, đó là lồng giam. Nếu hai thể tình đầu ý hợp, nàng thà cô quả cả đời.
“Lục mỗ hiểu rõ.” Lục Nghiên Thư gật đầu.
Một bên khác. “Kia là đại ca của , đại ca chính hiệu đấy!” Lục Triều Triều hai tay chống nạnh. “ đúng đúng, ruột thịt đó! Đại ca thương nhất nha.” “Mười lượng bạc thể đổi lấy cây bút lông đại ca từng dùng…” “Ba mươi lượng thể đổi lấy chiếc ghế đại ca từng …” “Năm mươi lượng đổi lấy chén đại ca từng uống!” “Nếu thể giúp bài tập, tặng miễn phí tặng miễn phí!” Lục Triều Triều hai mắt sáng rực, đại ca tự mang đến cơ hội kinh doanh!! Mỗi ngày đều các tỷ tỷ xinh hỏi thăm, đại ca thích ăn gì uống gì, sách gì. Các tỷ tỷ cho vô đồ ăn. Lục Triều Triều giới hạn của ! Hôm qua đưa nàng món chân giò om Bắc phương, nàng còn bán đại ca. Mãi đến khi đối phương giá ba cái chân giò om trời! Lời !