Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 297:--- Dã Thần Bản Tôn ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 03:03:33
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tinh trận đại biểu cho sức mạnh của thần lực ban xuống. Tông Bạch vốn là Tư pháp Chính thần, chủ quản tư pháp Thần giới, bản là một vị thần linh cao quý. Thần lực ngài ban xuống, thuộc hàng cường hãn. giờ phút , tinh trận vô danh xuất hiện chân Lục hoàng tử bao phủ cả mấy xung quanh. Tinh trận bỗng chốc sáng rực, khiến kinh ngạc kịp phản ứng.
"Sao ... thế !!" Minh Lãng điên cuồng hỏi, Bắc Chiêu xuất hiện thần lực chứ?!!! Chuyện từng xảy bao giờ!!!
"Lực lượng hùng vĩ như , rốt cuộc là vị thần linh nào?" Minh đại nhân chỉ cảm thấy lực lượng của Sinh Mệnh Chi Thần trong cơ thể ẩn hiện dấu hiệu thuần phục. Phải rằng, Sinh Mệnh Chi Thần thuộc hàng cao vị thần!!!
Lục hoàng tử vẻ mặt ngơ ngác.
Nam Mộ Bạch càng kinh hãi trợn tròn mắt, Lục hoàng tử ngay mặt y, thắp sáng tinh trận! Không hề nghi thức cầu thần, cũng bất kỳ khẩu quyết nào!
Giữa bầu trời đêm bao la.
Tựa hồ tiếng gào thét vọng từ ngoài thiên địa.
"Gào..."
Ngay đó, là một tiếng hót trong trẻo, du dương, Thanh Loan trung chợt đáp xuống, trực tiếp phủ phục mặt đất.
"Thanh Loan thuần phục!" Nam Mộ Bạch ngây lẩm bẩm.
Thanh Loan, thuần phục!!!
Bọn họ triệu hồi Thanh Loan mấy trăm năm, Thanh Loan đều cao cao tại thượng thèm đoái hoài, từng, đáp đất thuần phục.
"Là rồng!!"
"Mau , là rồng! Chân Long!!"
"Cả Phượng Hoàng nữa, trời ơi, y thật sự triệu hồi Long Phượng!!"
"Cứu mạng! Cứu mạng! Tổ tông ơi, con phúc , con thấy Chân Long Phượng Hoàng ." Bách tính Bắc Chiêu điên cuồng hô lớn, thành kính quỳ rạp xuống đất khấu bái.
Ngay cả Hoàng đế cũng kinh động.
Ngài dẫn theo Thái hậu xông đến Trích Tinh Lâu, Long Phượng bay lượn trời mà nước mắt giàn giụa vì xúc động.
"Đây là sự khẳng định của trời xanh đối với Trẫm, Long Phượng tường thụy hiện , đây là sự khẳng định đối với Bắc Chiêu!" Hoàng đế dẫn , quỳ rạp Trích Tinh Đài.
Vương Nguyên Lộc phía , tin tức, kinh ngạc trợn tròn mắt.
Hắn vội vàng đến phía , hạ giọng tai Bệ hạ.
"Bệ hạ, đây là tường thụy do chính Bắc Chiêu chúng triệu hồi !! Là Lục hoàng tử, Lục hoàng tử triệu hồi đó!" Viên thái giám kích động đến mức mặt đỏ bừng.
"Cái gì? Hắn thể triệu thần?"
Các quan viên đang nghị sự trong Ngự Thư Phòng đều lộ vẻ mặt chấn kinh.
"Chẳng chỉ Nam Quốc mới thể triệu thần ?" Bởi , Nam Quốc mới thể vạn quốc.
"Truyền Lục hoàng tử!" Hoàng đế phất tay áo, nét mặt hớn hở.
Long Phượng bay lượn trời, cho đến khi tường thụy rời , vẫn mãi hồn.
Sau đó, liền bùng nổ những tiếng reo hò dữ dội.
Tinh trận chân Lục hoàng tử biến mất.
Lục Triều Triều như chuyện gì, giấu bàn tay nhỏ lưng.
"Vì Nam Quốc triệu Thanh Loan, mà triệu Long Phượng ?"
"Là thích rồng và phượng ư?" Lục Triều Triều tò mò Nam Mộ Bạch.
Trong mắt Nam Mộ Bạch tràn đầy hổ và phẫn nộ, đây là thích ?!!
Là triệu đó!
Long Phượng, trong Thần Linh Lục xếp hạng thần thú thứ nhất thứ hai, Nam Quốc từng triệu hồi thành công bao giờ!
"Ngươi triệu thần??" Nam Mộ Bạch trừng mắt Lục hoàng tử.
"Bổn cung triệu hồi , chỉ thuận miệng nghĩ một cái, tinh trận liền sáng lên thôi. Còn cần phương pháp đặc biệt nào khác ?" Lục hoàng tử vẻ mặt thản nhiên, dáng vẻ ngây thơ vô tội.
Ánh mắt Nam Mộ Bạch đặc biệt chân thành.
Nam Mộ Bạch nghẹn ứ trong lòng.
Ngươi triệu thần cần quy củ nghiêm ngặt đến mức nào ?
Cả hoàng thất Nam Quốc mấy trăm , thể triệu hồi thần linh chỉ đếm đầu ngón tay.
Thất bại đáng sợ, đáng sợ là Lục hoàng tử thành công dễ dàng đến .
Nam Mộ Bạch trong lòng khẽ động, từ trong n.g.ự.c áo móc một quả cầu nhỏ tròn xoe.
"Lục hoàng tử, liệu thể đặt tay lên Nghiệm Linh Thạch ?" Nam Mộ Bạch tim đập loạn xạ, căng thẳng.
Ngay cả Minh đại nhân cũng hồn, ánh mắt nóng bỏng chằm chằm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-297-da-than-ban-ton.html.]
"Lục hoàng tử, Nghiệm Linh Thạch thể đo lường thần lực ngài sử dụng, xem nó đến từ vị thần linh nào, đây chuyện ." Minh đại nhân vẻ mặt thành khẩn, Lục hoàng tử quả thật tiện từ chối.
Lục Triều Triều cũng hăng hái vây xem.
Lục hoàng tử đặt tay lên Nghiệm Linh Thạch.
Nghiệm Linh Thạch bỗng chốc xuất hiện ánh sáng ngũ sắc, lấp lánh như trời.
"Đây... đây là thần linh nào? Chưa từng thấy vị thần linh nào lực lượng hỗn tạp, rực rỡ đến thế." Giữa hàng mày Nam Mộ Bạch ẩn hiện vẻ vui, trong đó thậm chí còn xen lẫn ánh kim sắc của Tông Bạch Thượng thần.
Kim sắc cao quý nhất, chỉ là một phần trong đó.
"Đương nhiên là Thần Nữ của chúng ! Đây là thần linh của chính Bắc Chiêu!" Lục hoàng tử vẻ mặt khá kiêu ngạo.
"Chẳng qua là mèo mù vớ chuột c.h.ế.t mà thôi. Nếu nàng lợi hại đến , vô danh tiểu , trong Thần Linh Lục tên nàng?" Giọng điệu Nam Mộ Bạch vài phần ác ý.
lúc, trong cung phái đến đón.
"Lục hoàng tử, Bệ hạ mời ngài cung."
Lục hoàng tử còn cùng y đại chiến ba trăm hiệp, nhưng dám để phụ hoàng đợi lâu, đành hừ lạnh một tiếng rời .
Nam Mộ Bạch sắc mặt khó coi, ngay cả khả năng triệu thần vốn là niềm kiêu hãnh nhất của Nam Quốc cũng thua, trong lòng y vô cùng ấm ức.
"Không từ cái cô hồn dã quỷ, vài nén hương dám mạo xưng thần linh!" Nam Mộ Bạch lạnh mặt quát mắng.
"Ồ, ngươi triệu hồi một con Phượng Hoàng ." Lục Triều Triều thờ ơ .
"Lợi hại thì ích gì? Một dã thần gì!" Nam Mộ Bạch đỏ mặt trừng mắt Lục Triều Triều.
"Vậy ngươi triệu hồi một con Phượng Hoàng ."
Bất kể đối phương gì, Lục Triều Triều đều đáp một câu: "Vậy ngươi triệu hồi một con Phượng Hoàng ."
Thành công chọc tức Nam Mộ Bạch đến đỏ mắt.
"Ấy , ngươi ?" Lục Triều Triều thấy y đỏ hoe mắt bỏ chạy, cản cũng cản .
"Ngươi mắng là dã thần còn , ngươi chứ!" Lục Triều Triều lẩm bẩm nhỏ giọng.
"Dã thần, cả nhà ngươi đều là dã thần!"
"Ta Thần Linh Lục tên , lẽ vì c.h.ế.t sớm?" Dù thì, đám tử của nàng, đều là khi nàng c.h.ế.t mới phi thăng phong thần.
"Thần Linh Lục là gì?" Lục Triều Triều hỏi.
Lý Tư Tề thì thầm: "Nghe , đó là danh sách các chính thần trời. Trong Tàng Thư Các trong cung một bản, tiểu thư xem ?"
Lục Triều Triều suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.
"Tư Tề ca ca, mắt còn ?" Lục Triều Triều lo lắng kéo tay .
"Không , chỉ phiền Triều Triều đỡ một tay." Thế giới của chỉ Triều Triều.
Lục Triều Triều liền kéo Lý Tư Tề trèo lên xe ngựa.
Trong cung.
Hoàng đế ân cần Lục hoàng tử, ánh mắt hiền từ hòa nhã.
Khiến Lục hoàng tử run b.ắ.n cả .
Phụ hoàng, từng dùng ánh mắt hiền từ như nhi thần ạ!!
"Hảo hài tử, rạng danh Bắc Chiêu ! Thật khiến phụ hoàng tự hào!" Hoàng đế vỗ mạnh vai con trai.
"Người thể mượn dùng thần lực, đều thể giao tiếp với thần linh. Nói cho phụ hoàng , thần linh đang nghĩ gì?" Hoàng đế cùng các lão thần phía đều chằm chằm với ánh mắt nóng bỏng.
Đây là hy vọng của Bắc Chiêu đó.
Lục hoàng tử thần sắc hoảng hốt, khoảnh khắc thông thần đó, quả thật nắm bắt một tia thần ý. Hắn ấp úng : "Nàng ..."
Mèo Dịch Truyện
"Không bài tập."
Hoàng đế???
Các lão thần????
Hoàng đế tát một cái trán , lửa giận bốc lên ngùn ngụt: "Tốt lắm lắm, vì trốn bài tập, ngươi dám bịa đặt cả thần ý, Trẫm quá nuông chiều ngươi !!!"
Khi Lục Triều Triều ngang qua Ngự Thư Phòng.
Liền thấy tiếng long trời lở đất của Lục hoàng tử: "Nhi thần dối, nhi thần bừa. Thần linh cũng bài tập!! Huhu..."
Tiểu dã thần hai mắt trời.
Thần linh nhà ai thức trắng đêm chạy deadline bài tập chứ!!!