Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 335:--- Mang Thai ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 10:42:16
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Khi còn trẻ mang thai, cũng những triệu chứng .”

 

“Ngửi thấy mùi đồ tanh là dày trào ngược, trong lòng khó chịu. Đặc biệt thích ăn dưa muối chua, ăn với cháo thể ăn hết cả bát lớn. Ai nha... thật là khổ sở.”

 

“Chà, khiến ói đến mức gầy trơ xương.” Lão thái thái chậm rãi .

 

Dung Triệt kinh hãi bà, đến cả việc ói cũng quên mất.

 

“Mẫu , đừng dọa nhi tử, nam nhân thể mang thai? Chắc chắn là gần đây trời lạnh, đêm dậy uống nguội nên lạnh dày.” Dung Triệt chỉ cảm thấy da đầu tê dại, mẫu thật đùa.

 

, Vân Nương?”

 

Vân Nương khẽ sờ bụng , lời nào.

 

“Thái y vẫn còn ở tiền viện, chi bằng mời ngài tới xem một chút?” Giọng Vân Nương do dự, mấy ngày nay nàng đột nhiên chút . Nàng vốn sở thích đặc biệt với ẩm thực, nhưng gần đây thèm ăn lạ thường.

 

Đăng Chi mắt sáng, phu nhân... kinh nguyệt trễ mấy ngày .

 

Thái y bước nhanh trở , tiểu d.ư.ợ.c đồng vác hòm t.h.u.ố.c theo .

 

Lão thái thái Trấn Quốc Công phủ còn lề mề chậm chạp, giờ phút vô cùng sốt ruột.

 

“Mau mau, khám mạch cho con dâu .”

 

“Ai nha, Dung Song Song con giường gì? Mau để Vân Nương đó...” Lão thái thái trừng mắt qua, Dung Song Song kinh ngạc bà.

 

Mẫu , nhi tử ói đến mức dậy nổi đây!!

Mèo Dịch Truyện

 

“Không , mẫu , Vân Nương giờ vẫn còn tinh thần lắm.” Vân Nương xua tay.

 

Nàng bàn, đưa cổ tay , thái y tỉ mỉ bắt mạch.

 

Vừa bắt mạch, thái y liền lộ vẻ mừng rỡ. “Cung hỉ Trấn Quốc Công, cung hỉ Trấn Quốc Công phu nhân, cung hỉ Dung tướng quân, cung hỉ Hứa phu nhân... Đại hỉ đại hỉ a!” Thái y rõ Trấn Quốc Công phủ, lão gia một chân bước quan tài, Dung tướng quân mới thành hôn.

 

“Phu nhân hỉ mạch!”

 

Lời thốt , lão thái thái liền trượt khỏi ghế, phịch xuống đất: “Liệt tổ liệt tông phù hộ, Dung gia hậu !”

 

Trấn Quốc Công phủ đối xử với Vân Nương cực , Vân Nương cũng lấy lòng thành đáp , từ lâu đồng ý con cái mang họ cha. Trấn Quốc Công phủ vốn chuẩn sẵn sàng cho việc Dung Triệt ở rể, ngờ Vân Nương như . Khiến hai vợ chồng già kích động đến mức thao thức suốt đêm.

 

Vân Nương tiến lên đỡ lão thái thái dậy.

 

Nào ngờ lão thái thái giơ tay lên: “Mau mau mau, đỡ phu nhân các ngươi xuống!”

 

“Đâu cần con đỡ, còn thể lộn hai cái cơ!” Lão thái thái tươi rạng rỡ, khuôn mặt hớn hở như một đóa hoa.

 

“À , con dâu tuổi tác lớn, m.a.n.g t.h.a.i nguy hiểm ?” Lão thái thái thiết tha hỏi. Trong mắt chút giằng xé. “Nếu... nếu thích hợp sinh nở, Dung gia nhận nuôi một đứa trẻ cũng .” Lão thái thái vẻ mặt lo lắng, bà cháu trai, nhưng Vân Nương và Dung Triệt vợ chồng ân ái, đời một tri kỷ. Bà cũng mãn nguyện .

 

Thái y vuốt râu lớn: “Lão phu nhân, khi Hứa phu nhân thành hôn, mấy mời bắt mạch bình an mà.”

 

“Thân thể Hứa phu nhân điều dưỡng , mạch đập mạnh mẽ hữu lực, ảnh hưởng ảnh hưởng.” Lão thái thái , lòng mới nhẹ nhõm.

 

Dung Triệt tin mang thai, vội vàng bò dậy khỏi giường.

 

Chân chạm đất, ngửi thấy mùi trong hòm thuốc, liền đầu chạy về phía cổng lớn. Ngồi xổm ở cửa ói oẹ oẹ.

 

“Ta... sắp, sắp , cha ... Ọe...” Vừa lẩm bẩm ói.

 

Vân Nương sốt ruột giậm chân: “Chàng đừng nữa, uống chút nước .”

 

“Ai da... Thái y, xin hỏi phương t.h.u.ố.c nào cầm nghén ?” Vân Nương hỏi.

 

Thái y giật : “Ốm nghén chỉ thể tạm thời thuyên giảm, phương t.h.u.ố.c nào trị dứt điểm. Hơn nữa, phu nhân ốm nghén, cần dùng thuốc.”

 

Vân Nương ngượng ngùng thái y.

 

“Kê... kê cho tướng công.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-335-mang-thai.html.]

 

Thái y ngoáy ngoáy tai: “Kê cho ai cơ?”

 

“Kê cho đứa con trai bất hiếu của , nó ốm nghén, nó ốm nghén!!” Lão thái thái Trấn Quốc Công phủ chỉ đứa con trai đang ói oẹ oẹ ở cửa.

 

Thái y há hốc mồm : “Ốm... ốm nghén? Dung tướng quân ốm nghén?!” Lão thái y kinh ngạc thôi.

 

Vân Nương bịt miệng trộm , càng càng rơi nước mắt.

 

“Chưa từng qua, từng thấy qua a. Phương t.h.u.ố.c chỉ thể tạm thời thuyên giảm, thể trị dứt điểm.” Lão thái y xoẹt xoẹt kê hai phương thuốc.

 

Đăng Chi sai xuống sắc thuốc.

 

Đợi thái y rời , Dung Triệt đổ sụp xuống giường. Bụng sôi ùng ục, nhưng thể ăn, thật là khổ sở a.

 

Lão thái thái lén lút vẫy tay với Vân Nương, hai ngoài cửa. Lão phu nhân nhỏ: “Mẫu lừa con chứ? Ốm nghén thể chuyển sang nam nhân đó.”

 

“Bằng , giờ đây chịu khổ chính là con . Nam tử hán đại trượng phu, ói chút c.h.ế.t . Đừng xót ... Chúng là nữ nhân, nên xót thương chính nhiều hơn.” Lão thái thái vẻ từng trải, dỗ Vân Nương vui vẻ mặt.

 

“Nếu ban đêm ói khó chịu, con cứ để ngủ phòng bên cạnh. Để tránh ảnh hưởng giấc ngủ của con. Nhớ nhé, , đừng là mẫu đấy...” Tiểu lão thái thái xong, liền nhanh chóng rời .

 

“Đừng tiễn nữa, về nhà khai từ tế tổ.”

 

Vân Nương đẩy cửa , liền thấy Dung Triệt trong phòng, ánh mắt u oán nàng.

 

Vân Nương vô cớ chột .

 

“Hai các con, con ruột thịt e rằng cũng tin.” Dung Triệt tủi nàng.

 

Đây là lời mẫu ruột ư? Để cô đơn lẻ loi sang phòng bên ói... Trong lòng lạnh lẽo vô cùng.

 

“Chàng yên tâm, sẽ đuổi sang phòng bên.” Trong mắt Vân Nương tràn đầy ý .

 

Sáng sớm ngày thứ hai.

 

Trong phủ liền vang lên tiếng nôn khan của Dung Triệt.

 

“May mắn , may mắn sắp Nam Quốc . Bằng ... mặt trăm quan văn võ mà óm nghén, nhảy xuống sông hào cũng rửa sạch nhục nhã .” Nhà ai nam nhân ốm nghén chứ.

 

Thai , Vân Nương m.a.n.g t.h.a.i cực kỳ . Ăn uống ngon miệng, thể sảng khoái, thậm chí cũng đầy khí thế.

 

“Triều Triều, con sắp tỷ tỷ ...” Buổi sáng, Dung Triệt bưng bát cháo tuyên bố tin vui. “Dù , cha vẫn yêu thương Triều Triều nhất.” Dung Triệt quên an ủi tiểu gia hỏa.

 

Lục Triều Triều bưng bát canh gà, uống đến mức miệng đầy dầu mỡ, khuôn mặt nhỏ nhắn bình thản vô cùng: “Ta từ lâu mà... Ta với cha ?”

 

“Có lẽ, chơi quên mất .” Ục ục ục, hai ngụm canh gà.

 

Dung Triệt và Vân Nương . Hai ban đêm lo lắng đến mức ngủ , sợ Triều Triều trong lòng sự hụt hẫng. Hóa , tiểu cô nương từ lâu?

 

Bởi vì Vân Nương mang thai, hành lý đóng gói tăng thêm ba xe.

 

“Ai da, sớm Vân Nương mang thai, thì từ chối Nam Quốc . Đường thật khổ sở... Mang thai dám đường dài, nghỉ e rằng mất nửa tháng.”

 

Trấn Quốc Công liếc con trai, khẽ chu môi về phía : “Ta thấy Vân Nương vấn đề lớn, ngược là Song Song, e rằng chịu khổ lớn .”

 

“May mắn Vân Nương ốm nghén, nếu là Vân Nương, liều cả cái mạng cũng ngăn cản bọn họ.”

 

Hai vợ chồng già đồng loạt gật đầu.

 

Cuối cùng, khởi hành Nam Quốc.

 

Trời sáng, bên ngoài thành quân đội tập kết. Đáng lẽ Dung Triệt dẫn đội, nhưng vì ốm nghén... Do Tĩnh Tây Vương dẫn binh.

 

Tạ Ngọc Chu từ trong xe ngựa thò đầu : “Chiêu Dương , thấy ca vui , bất ngờ ? Ca thể cùng đến Nam Quốc đó!”

 

Lục Triều Triều: “Ngươi đ.á.n.h c.h.ế.t, khá bất ngờ đó.”

 

 

Loading...