Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 371:--- Triều Triều truyền lời ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:33:36
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâu tướng quân đích đưa Lục Triều Triều đến. Người giữ cổng mở cửa, vẻ mặt cay đắng: "Lâu tướng quân, ngài mau khuyên nhủ , lão thái thái ăn uống thế , thể chịu nổi." Tang gia năm đời chung sống, lão thái thái tuy tuổi cao nhưng tính khí lớn. Mỗi năm đều gây sự vài với lão thái gia. Người giữ cổng đón Lâu tướng quân và Lục Triều Triều cùng những khác . Tang lão thái gia ủ rũ ở ghế chủ vị. Thấy Lâu tướng quân, liền dốc bầu tâm sự.

 

"Ngươi xem, cùng nàng thành hôn sáu mươi năm, nàng vẫn tin chứ?"

 

"Chúng chung sống mấy chục năm, nàng ngay cả chút tín nhiệm cũng dành cho ư?" Tang lão thái gia thở dài sâu sắc. Lão nhân hai bên thái dương bạc phếch, nếp nhăn chằng chịt, mày nhíu chặt.

 

"Năm đó tư chất hiển lộ, trong tộc chọn cho một mối hôn sự. Là thứ nữ của Lâu gia, chuyện ngươi cũng . Khi đó, còn vì nàng vài câu thơ, cùng thắp hương vài ." Lâu tướng quân chút áy náy.

 

"Sau thứ nữ cùng đào hát bỏ trốn, việc là Lâu gia với ngài." Tang lão thái gia xua tay: "Sau khi bỏ trốn, vặn tra tư chất tuyệt hảo. Lâu gia liền dùng đích nữ đổi thứ nữ, đổi cô mẫu của ngươi gả qua đây."

 

"Hai thành hôn mấy chục năm, năm đời chung sống, con cháu vô , cũng xem như đại tộc nhân đinh hưng vượng."

 

" đây rốt cuộc vẫn là một cái gai trong lòng cô mẫu của ngươi. Luôn tìm cớ gây sự vài , mấy chục năm ... e là quan tài cũng yên . Tâm kết của nàng, thể giải !" Lâu tướng quân thấy Lục Triều Triều vẻ mặt mờ mịt, lúc mới : "Sau khi cô mẫu thành hôn, thứ nữ bỏ trốn đào hát lừa hết tiền bạc, mang bụng bầu về kinh."

 

" Lâu gia quy củ nghiêm ngặt, danh tiếng trọng yếu, sớm đuổi nàng khỏi gia môn."

 

"Khi đó còn nhỏ, vẫn là một đứa trẻ. Lén lút cho nàng trăm lượng bạc để an trí."

 

"Thế nhưng nàng quen sống xa hoa, hai tháng liền tiêu sạch tiền bạc. Trong tộc thấy nàng hề lòng hối cải, liền cho phép tiếp tế nữa."

 

"Nàng liền cầu xin đến Tang cô phụ. Cầu Tang cô phụ nể tình nghĩa năm xưa, giúp nàng một tay. Khi đó nàng sắp lâm bồn, trông thật đáng thương, thương xót thai nhi trong bụng nàng. Cô phụ liền vì nàng mua một căn nhà, để chút bạc, còn liên quan gì nữa."

 

"Nàng cứ thỉnh thoảng gửi khăn tay, hoa quả đến Tang gia, mỗi đều khiến cô mẫu nổi giận. Sau , Tang gia liền cho phép nàng cửa."

 

"Nàng sinh một đứa con trai, hề báo cho cô phụ, liền tự ý nhận cô phụ cha đỡ đầu."

 

"Kỳ thực, Tang gia cũng từng nhận. nàng năm nào cũng đưa con cái đến Tang gia chúc Tết, dù cửa lớn, cũng ở cửa một tiếng tân niên an khang."

 

"Trong mắt cô mẫu dung hạt cát, hai vì chuyện gây sự mấy ." Lâu tướng quân thở dài. Tang lão thái gia vẻ mặt bất đắc dĩ: "Kỳ thực, đối phương cũng quấn lấy . Nàng , đại khái là rời Lâu gia cuộc sống dễ dàng, dựa Tang gia để mưu cầu chỗ dựa cho con cái."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-371-trieu-trieu-truyen-loi.html.]

"Lần cãi vã , chính là vì mấy hôm là thọ thần của . Nàng tóc bạc phơ, vẻ mặt tang thương, dẫn theo con cháu đến xin một chén rượu mừng. Ta thấy nàng đáng thương, nên cho phép nàng cửa." Ngoài điều đó , bất kỳ liên hệ nào khác.

 

"Cô mẫu của ngươi liền ầm ĩ tuyệt thực, ăn cơm. Còn đòi bỏ nhà ." Lâu tướng quân cô phụ : "Chuyện Chiêu Dương công chúa giỏi, cứ để công chúa ở Tang gia ."

 

Hắn nháy mắt với lão thái gia. Hai sang một bên, Lâu tướng quân nén kích động trong đáy mắt: "Cô phụ, ngài thể tin tưởng Chiêu Dương công chúa! Đây là đại lễ tặng ngài!!"

 

"Ngài nhất định sẽ cảm tạ cháu đấy, nhất định sẽ kinh hỉ!" Lâu tướng quân nhỏ. Tang lão thái gia lén Lục Triều Triều, ngoan ngoãn ghế, thật sự thể ?

 

Đứa cháu của lão quản lý cả Lâu gia, hẳn suông. Lâu tướng quân thấy lão lọt tai, liền cáo từ.

 

Kỳ thực, mỗi mời hòa giải. Cũng chỉ là cho đôi bên một lối thoát, chính là công cụ, chỉ cần truyền lời là ! Cô mẫu và cô phụ tình cảm, mỗi chỉ cần tìm một lối thoát là giảng hòa. Lâu tướng quân ghé tai Triều Triều : "Con cũng cần gì, chỉ cần truyền lời cho hai vợ chồng lão là !"

 

Bảo đảm ngày mai liền hòa hảo! Hai họ cãi , đầu giường cãi vã cuối giường hòa! Mâu thuẫn bao giờ qua đêm! Chờ Lâu tướng quân rời , Tang lão thái gia mới tiếp tục : "Lão hủ tuổi cao, phiền tiểu hữu. Thật hổ thẹn, hổ thẹn..." Lục Triều Triều vẻ mặt trịnh trọng: "Lão thái gia cứ yên tâm, Triều Triều kinh nghiệm!"

 

"Triều Triều truyền lời, còn sẽ cho ngài vài câu nữa." Tang lão thái gia mặt mày rạng rỡ, thì , thì . "Kỳ thực, cũng cần ngài gì. Chỉ phiền công chúa khuyên nàng ba câu..."

 

"Câu thứ nhất, bảo nàng lời, ngoan ngoãn ăn cơm." Lục Triều Triều gật đầu lia lịa: "Nhớ , nhớ ." Tang lão thái gia yên lòng: "Đời tuy từng yêu nàng một cách oanh liệt, nhưng cuộc sống bình bình đạm đạm mới là thật. Ta , đời sớm quen nàng ở bên. Ai cũng thể thế..."

 

"Vợ chồng một lòng, vinh nhục , đời đời kiếp kiếp đều ở bên ." Lục Triều Triều gật đầu: "Nhớ , nhớ . Cứ giao cho , ngài yên tâm!" "Tạm thời chỉ thế, con mau khuyên nhủ một chút." Lão thái gia lo lắng cho lão thái thái, thúc giục Lục Triều Triều khuyên. Tạ Ngọc Chu theo nàng, hỏi: "Con nhớ ?" Lục Triều Triều trịnh trọng gật đầu: "Nhớ , cứ giao cho , yên tâm! Ta kinh nghiệm! Ta đây thường xuyên chuyện !"

 

Trong viện, khí nặng nề, các ma ma và nha đều ngoài cửa. Ma ma ở cửa thấy một đứa trẻ ba tuổi đến, khỏi kinh ngạc: "Sao tìm một đứa trẻ đến thuyết khách?" "Lão thái gia dặn dò tỉ mỉ, công chúa miệng lưỡi lanh lợi, sẽ khai mở lòng đấy." "Ngài , đừng lo lắng." Nha gõ cửa. "Lão phu nhân, lão thái gia phái đến ." Ma ma cũng để ý, hai vợ chồng già cãi vã cả đời, chỉ cần một lối thoát là giảng hòa. Trong phòng, cửa sổ đóng chặt, lão thái thái giường nhắm mắt giả vờ ngủ, một tiếng. Tạ Ngọc Chu cẩn thận theo , Truy Phong canh gác ở cửa. "Lão phu nhân, lão thái gia bảo Triều Triều truyền ba câu ." Giọng Lục Triều Triều trong trẻo, còn mang theo vẻ non nớt. "Lão thái gia ..."

 

"Ngươi lời, thì đừng ăn cơm!" (ý lão thái gia là bảo nàng lời, ngoan ngoãn ăn cơm!)

 

"Hắn cả đời yêu ngươi, cuộc sống tẻ nhạt như nước c.h.ế.t." (ý lão thái gia là đời tuy từng yêu nàng một cách oanh liệt, nhưng cuộc sống bình bình đạm đạm mới là thật.)

 

"Còn một câu, đợi ngươi c.h.ế.t , cũng sẽ buông tha ngươi!" (ý lão thái gia là vợ chồng một lòng, vinh nhục , đời đời kiếp kiếp đều ở bên .)

Mèo Dịch Truyện

 

Tạ Ngọc Chu xong, đột nhiên run lên, trừng mắt nàng. Trong mắt tràn đầy kinh hãi. Khoan , hình như gì đó đúng??? Trơ mắt lão thái thái đang giường, đột ngột bật dậy. Ngực thở dốc, rõ ràng là tức giận vô cùng. "Lão già c.h.ế.t tiệt, thật sự như ?!" Lục Triều Triều vỗ n.g.ự.c nhỏ, đôi mắt to sáng ngời trong veo như đáy nước, hề che giấu. "Triều Triều đây chủ yếu là thật lòng!"

 

 

Loading...