Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 378:--- Tu La Tràng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:33:43
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Ngọc Chu đỗi vui mừng. Chàng cảm thấy Lục Triều Triều mở lòng với là biểu hiện của sự tín nhiệm. Trên mặt nở nụ , tràn đầy vẻ kiêu hãnh.

 

Tạ Tĩnh Tây đích đưa hai họ đến Tô gia, Tạ Ngọc Chu giương mặt hỏi: “Phụ vương, phụ vương… con cạo tóc, kiểu tóc giống Triều Triều!”

 

Tĩnh Tây Vương liếc một cái: “Thân thể phát phu, thụ chi phụ mẫu, thể!”

 

“Hơn nữa, cạo tóc sẽ ảnh hưởng đến chiều cao. Bổn vương khuyên con nên thận trọng!”

 

Tạ Ngọc Chu đầu thấy lời như , đôi mắt to tròn mơ hồ phụ vương: “Tại ạ?”

 

Tĩnh Tây Vương lạnh lùng đáp: “Bởi vì, bổn vương sẽ đ.á.n.h gãy chân con!”

 

Tạ Ngọc Chu… Lục Triều Triều sấp xe ngựa như vịt, khà khà vui vẻ.

 

Đến cả tiểu phì điểu vai nàng cũng ngửa mặt.

 

Tiểu thiếu niên tủi phụ , dám nhắc chuyện cạo tóc.

 

Tạ Tĩnh Tây đưa hai một ch.ó đến cổng Tô gia.

 

“Chà… thật xa hoa.” Chỉ cánh cổng lớn, cùng với bức tường bao quanh rộng lớn, thể cảm nhận khí phách ngút trời ập đến.

 

“Khó trách Tô gia đầu các thế gia thần thị.”

 

Tĩnh Tây Vương hiếm khi nghiêm trọng đến thế, cúi xuống ngang tầm mắt Lục Triều Triều.

 

“Chiêu Dương công chúa, bổn vương nàng sức mạnh phi thường. Tiểu nhi của tuy ương ngạnh vô độ, nhưng dù cũng là huyết mạch ruột thịt, mong công chúa thể che chở cho nó đôi chút.”

 

Tạ Ngọc Chu xua tay: “Yên tâm, yên tâm, với Triều Triều thiết mà.”

 

“Ta chính là tên tay sai một của nàng.”

 

Tạ Tĩnh Tây nghiến răng nghiến lợi, ngươi nó còn vẻ tự hào!

 

Truy Phong dùng m.ô.n.g đẩy Tạ Ngọc Chu ngã xuống đất, nịnh nọt Lục Triều Triều, cái đuôi to lớn lông lá vẫy lia lịa.

 

Tiểu phì điểu líu ríu kêu to.

 

“Truy Phong , nó mới là tay sai!”

 

Tạ Ngọc Chu lè lưỡi, mặt quỷ, đắc ý theo Triều Triều.

 

Triều Triều dừng , liền đến gõ cửa.

 

Một lúc lâu , gia nhân gác cổng Tô gia mới mở cửa.

 

“Chuyện gì thế ? Tô lão gia tử nhà các ngươi đặc biệt mời công chúa đến phủ khách, ngươi dám chậm trễ?” Tạ Ngọc Chu khẽ nhếch cằm, vẻ tay sai đắc lực.

 

Người gác cổng mặt mày méo xệch: “Quý nhân, oan uổng tiểu nhân .”

 

“Thật sự là trong phủ khéo chuyện.”

 

“Lão gia cho bộ tộc nhân trong phủ cùng nô tài đều tập trung ở Chính viện chờ sai phái ạ.”

 

“Nói là, Mộ Bạch hoàng tử từ trong cung đưa đến Tầm Tung Hạc, tìm tung tích lão tổ tông. Nô tài cũng hiểu rõ lắm…” Tiểu tư mở cửa, giờ phút cũng dám mời chủ tử nghênh đón.

 

Lục Triều Triều giật giật mí mắt, ơi, đại cảnh tượng!

 

Nàng đến gặp ngay tu la trường!!

 

“Lão gia nhà các ngươi, mang Tiên Thảo Cao về phủ ?” Lục Triều Triều từ trong lòng lấy hai thỏi bạc vụn, đưa cho tiểu tư.

 

Tiểu tư ngờ Chiêu Dương công chúa điều như , hơn nữa còn hề hống hách, qua vài phần hiền lành.

 

Lập tức đáp: “Vâng, hai hôm mang về một giỏ Tiên Thảo Cao ạ.”

 

“Nghe đây là vật , dùng thiên tài địa bảo nấu thành…” Tiểu tư tặc lưỡi, đáng tiếc, nào xứng ăn thứ như .

 

dịp đại hội gia tộc, liền chia Tiên Thảo Cao cho tộc nhân .”

 

Lục Triều Triều ánh mắt rực sáng: “Toàn tộc đều nếm thử ?”

 

Tiểu tư gật đầu: “Nghe lợi cho tu hành, trong dòng chính chia nhiều hơn, tộc nhân chi thứ chia ít hơn.”

 

Lục Triều Triều “ồ” một tiếng.

 

Ban đầu nàng đặc biệt đưa cho Tô đại nhân một giỏ lớn, chính là vì tộc đều thể nếm thử.

 

Vậy thì , thì .

Mèo Dịch Truyện

 

“Nô tài dẫn qua đó nhé… Hôm nay, khí trong phủ lắm.” Tiểu tư , là lão tổ tông xảy chuyện gì đó.

 

chỉ là một hầu, cũng nhiều.

 

Tô gia quả nhiên xa hoa, quy cách trong phủ thậm chí thể sánh ngang với hoàng thất.

 

Không, hoàng thất còn xa hoa đến mức .

 

Tiểu tư đến gần Chính viện, vẻ mặt liền nghiêm túc, thậm chí vài phần căng thẳng.

 

Quả nhiên, Lục Triều Triều còn đến gần, thể cảm nhận khí ngưng trọng và căng thẳng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-378-tu-la-trang.html.]

Trong Chính viện, tộc nhân đen nghịt chật cả sân.

 

Ở phía nhất, chính là Tô lão đại nhân, giờ phút lồng n.g.ự.c kịch liệt phập phồng, ánh mắt ngưng trọng.

 

Phía ông, vài vị lão nhân tóc bạc phơ.

 

Những vị , chính là các tế sư của Tô gia.

 

“Lão tổ rốt cuộc xảy chuyện gì?”

 

“Rốt cuộc là ai! Rốt cuộc là ai!! Dám tổn thương lão tổ Tô gia !!”

 

“Hồn bài của lão tổ tông đột nhiên vỡ nát, rốt cuộc là ai, dám g.i.ế.c lão tổ Tô gia!!” Lão tế sư lo lắng nguôi, mặt đầy ưu sầu.

 

Sáng sớm hôm nay, hồn bài của lão tổ đột nhiên vỡ nát.

 

Hồn bài vỡ nát, liền đại diện cho sinh cơ đoạn tuyệt!

 

“Lão tổ Tô gia là chí cường giả, ai thể g.i.ế.c ngài? Ngay cả mấy gia tộc khác, liên thủ cũng đối thủ của ngài!”

 

“Dùng Tầm Tung Hạc .”

 

“Truy tìm khí tức của lão tổ, xem manh mối nào . Ta nhất định băm vằm tên tặc nhân thành vạn đoạn!” Tô lão đại nhân vành mắt đỏ ngầu, trong mắt tràn ngập sát ý.

 

Bên cạnh ông, một thiếu niên hình thon dài.

 

Nam Mộ Bạch trong tay nâng hộp gỗ, trong hộp chính là Tầm Tung Hạc.

 

“Xin hãy mang vật dụng thường ngày của lão tổ lên đây.”

 

“Để Tầm Tung Hạc cảm nhận khí tức của lão tổ.” Nam Mộ Bạch khẽ .

 

Tộc nhân liền từ trong từ đường lấy một lư hương tinh xảo nhỏ nhắn, lão tổ ngày đêm nhận sự cúng bái của tộc nhân, lư hương dính ít khí tức.

 

Trong hộp gỗ, một con tiên hạc trong suốt lớn bằng ngón tay vẫy cánh, bay lên.

 

Bay lượn quanh lư hương một vòng.

 

“Tiên hạc sẽ ngừng truy tìm, cho đến khi dừng ở vị trí khí tức lão tổ nồng đậm nhất.”

 

“Lão tổ sát hại, ai dính khí tức nồng đậm, kẻ đó chính là g.i.ế.c ngài!!”

 

Nam Mộ Bạch khẽ .

 

Tô lão đại nhân thở dài, ngoại tôn cảm ơn: “Chuyện đa tạ Mộ Bạch, nếu … Tô gia thật .”

 

“Ngoại tổ, chúng một nhà, cần lời khách sáo.”

 

Tô lão đại nhân gật đầu.

 

Tầm Tung Hạc ngửi xong khí tức, liền linh hoạt bay lượn .

 

Đêm dần sâu, Tầm Tung Hạc mang theo từng sợi ánh sáng, trông vô cùng nổi bật.

 

Tộc nhân chuẩn sẵn sàng, theo tiên hạc mà , truy tìm tung tích lão tổ.

 

Chỉ là… Tầm Tung Hạc gửi gắm kỳ vọng lớn, cứ loanh quanh Tô gia.

 

Cứ bay vòng vòng… bay mãi thôi…

 

“Con bướm đêm hỏng chứ? Sao cứ loanh quanh đầu chúng thế?” Tạ Ngọc Chu và Lục Triều Triều hình thấp bé, chỉ thể mơ hồ thấy bắp đùi của .

 

Lục Triều Triều che miệng, bởi vì, ăn nhiều nhất!

 

Quả nhiên… Nàng ngẩng đầu, con tiểu tiên hạc đang phát sáng liền run rẩy bay thẳng xuống phía nàng.

 

Đậu vai nàng.

 

Tiểu phì điểu vỗ cánh, dùng m.ô.n.g đẩy tiểu tiên hạc rơi xuống.

 

Tiểu tiên hạc kiên trì bỏ, vỗ cánh, cố chấp đậu đỉnh đầu Lục Triều Triều.

 

Toàn bộ tộc nhân Tô gia, đồng loạt đầu .

 

Mới phát hiện ở góc sân một hài nhi đang ôm bình sữa, ừng ực uống sữa!

 

Trên đỉnh đầu nàng, rõ ràng là tiên hạc đang đậu!

 

Má nàng tròn xoe, lên hai má lúm đồng tiền nhỏ, đầu chỉ vài sợi tóc ngắn, còn buộc thành một búi nhỏ.

 

Mặc một chiếc váy nhỏ màu xanh biếc, cánh tay giống như đốt rễ sen, trắng mềm.

 

Giờ phút , nàng ngẩng đầu lên, đôi mắt đen trắng rõ ràng, trông mơ hồ ngây thơ.

 

“Các thúc thúc bá bá gia gia, chuyện gì ạ?” Tiểu gia hỏa giọng non nớt, ngây thơ vô tội.

 

Tế sư run rẩy chống gậy dậy, chỉ Lục Triều Triều : “Hồ đồ!”

 

“Nàng… thể g.i.ế.c lão tổ Tô gia ?”

 

“Thật là chuyện hoang đường gì thế !”

 

 

Loading...