Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 387:--- Chỗ Dựa Cũng Phải Quỳ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:33:52
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bầu trời đêm đen kịt tựa hồ x.é to.ạc một lỗ hổng khổng lồ từ hư . Ngước mắt lên, bên trong sâu thấy đáy, thậm chí còn thấy những tiếng gầm rống kìm nén thôi. Đêm khuya.
Dân chúng Nam Đô nhao nhao bừng tỉnh khỏi giấc ngủ, trông thấy bầu trời đêm tựa hồ vỡ một lỗ lớn, ai nấy đều sợ hãi đến mức run rẩy, hồn phách thất tán, vội vàng run rẩy bò xuống giường quỳ rạp mặt đất.
Trong cung, Nam Phượng Vũ tường thành: “Đây là Ma thần của Tô gia.”
“Tô gia đang triệu hồi Ma thần giáng thế.” Giữa hai hàng lông mày của nàng tràn đầy ý .
Dù trói buộc giữa trung, tộc nhân Tô gia vẫn bật thành tiếng. “Ha ha ha ha, Lục Triều Triều! Dù ngươi huyết mạch Nam Quốc, dù ngươi linh lực thì ?”
“Dù ngươi là thiên tài, Tô gia cũng sẽ nhấn chìm ngươi trong trứng nước!”
“Kẻ dựa dẫm của Tô gia, Thần minh của Tô gia đến!”
Lục Triều Triều thần sắc đạm nhạt, tay khẽ vẫy, chúng nhân Tô gia liền từ giữa trung ào ào rơi xuống.
“Ối cha…”
Rầm rầm rầm, tất cả đều lăn lóc đất.
Tô lão thái gia tuổi tác cao, xương cốt giòn tan, khi ngã xuống đất rõ ràng thấy một tiếng “rắc”, xương ở gãy. Thế nhưng, ông cùng với tộc nhân Tô gia, nửa điểm cũng dám kêu đau, gắng gượng bò dậy phủ phục mặt đất.
“Tín đồ cung nghênh Ma thần giáng lâm.”
“Tín đồ cung nghênh Huyền Ngọc Ma thần.”
Tô lão thái gia càn rỡ to, trông thấy sương đen cuồn cuộn từ trong hắc động tuôn , ai nấy đều gào thét khản cả cổ: “Ma thần đại nhân kính yêu, tín đồ Tô gia nguyện dâng hiến linh hồn, chỉ cầu Ma thần thể nghiền xương thành tro bụi tiểu nghiệt chủng !!”
“, nghiền xương thành tro bụi!”
“Nàng bất kính Ma thần, nàng phá hủy tế đài, mưu toan tru diệt Tô gia!”
“Tội đáng tru!”
“Cầu Ma thần giáng lâm, tru sát nàng !”
Ánh mắt tuyệt vọng của Tô lão thái gia bắt đầu hóa kiêu ngạo, ẩn ẩn khiêu khích Lục Triều Triều: “Chiêu Dương Công chúa, ngươi từ Bắc Chiêu đến, thật sự cho rằng Thần sứ thế gia dễ dàng hủy diệt đến ? Tô gia ngàn năm nay đều là tín đồ của Huyền Ngọc Thượng thần, Thượng thần tự nhiên sẽ bảo hộ chúng !”
“Ngươi cũng đừng nghĩ quá đơn giản!”
Mèo Dịch Truyện
“Nha đầu tóc vàng, dám chống đối Tô gia!”
“Hôm nay, sẽ cho ngươi , dù ngươi là rồng, ở Tô gia cũng cuộn cho !”
Giang Lâm cõng , sắc mặt tái nhợt.
“Ma thần giáng lâm, Ma thần giáng lâm !! Chiêu Dương tiểu công chúa, nhân lúc Ma thần còn hiện , ngươi mau …”
“Ma thần tính tình bạo ngược, ôn hòa như thần linh, ngươi mau . Chốc lát nữa sẽ nữa …”
“Đây là mệnh của chúng , chúng thể rời khỏi Tô gia.”
“Không thể liên lụy ngươi, ngươi mau .” Các thiếu niên thiếu nữ nhao nhao hô hoán, thậm chí còn đẩy nàng .
“Đi? Ai cũng đừng hòng!” Tô lão thái gia khinh thường .
“Cung thỉnh Ma thần hiện !”
“Cung thỉnh Ma thần hiện !” Chúng nhân Tô gia kính cẩn quỳ đất cầu xin.
Lỗ hổng khổng lồ vô biên màu đen bầu trời đêm đang xoay tròn, tiếng thét t.h.ả.m thiết đến ghê khiến lòng bất an. Tựa hồ vô oan hồn sắp phá vỡ gông cùm, giáng lâm nhân gian.
Tạ Ngọc Châu sớm cùng các đồng tử ôm lấy , sợ hãi đến run rẩy. Ngay cả Tô gia cung phụng Ma thần ngàn năm, giờ phút cũng khỏi sợ hãi đến hai chân run rẩy.
Một luồng sương mù đen kịt xuyên qua lôi kiếp, rơi xuống đình viện Tô gia.
Hình thành một ảnh cao lớn thon dài.
Chiến bào đen tuyền thấp thoáng kim quang lấp lánh, tựa hồ dùng tinh quang dệt thành, thấp điều mà xa hoa. Đầu đội ngọc quan, mái tóc đen nhánh búi cao, dây buộc tóc màu trắng ngà ánh sáng lấp lánh, bay lượn trong gió. Hắn lặng lẽ ở trung tâm, tất cả đều cúi đầu ánh mắt , dám thẳng.
Lông mày kiếm nhập tấn, mắt tựa sáng, giữa hai hàng lông mày ẩn chứa khí tức hung bạo.
Tô lão thái gia loạng choạng dậy, cúi với thái độ nô bộc hầu bên cạnh Huyền Ngọc: “Huyền Ngọc Ma thần, xin Thần minh chủ cho Tô gia ạ. Tô gia vẫn luôn tận tâm tận lực tín đồ của ngài, dám chút lơ là. Chính là nàng , Lục Triều Triều, ỷ tư chất bản , dám sỉ nhục Ma thần! Mưu toan hủy diệt Tô gia, cầu Ma thần trừng trị đứa trẻ trời cao đất rộng !” Tô lão thái gia nghiêm giọng quát.
Huyền Ngọc ánh mắt đờ đẫn Lục Triều Triều. Hắn nhấc bước chân về phía nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-387-cho-dua-cung-phai-quy.html.]
Lòng bàn tay giấu trong tay áo khẽ siết chặt, lông mi khẽ run, mắt cũng dám chớp nàng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Triều Triều căng thẳng, khóe môi Tô lão thái gia cong lên một tia lạnh.
Chịu c.h.ế.t !
“Quỳ xuống!” Thanh âm Huyền Ngọc lãnh đạm, chỉ khàn, nhưng thấu xương hàn ý.
Tô lão thái gia mỉm rạng rỡ: “Chiêu Dương Công chúa, quỳ xuống !”
Lục Triều Triều bình tĩnh .
Huyền Ngọc đầu, ánh mắt nguy hiểm Tô lão thái gia, cùng chúng nhân Tô gia: “Bổn tôn, là các ngươi!”
Nụ mặt Tô lão thái gia đông cứng . Ông sững sờ thể tin Ma thần. Chúng tử Tô gia .
Trong mắt Huyền Ngọc ẩn hiện sự mất kiên nhẫn, Tô lão thái gia “phịch” một tiếng liền quỳ xuống mặt .
“Quỳ bổn tôn gì?” Trong ngữ khí của hàm chứa vài phần nguy hiểm, dọa cho Tô lão thái gia da đầu tê dại, tựa hồ ác ma lạnh lẽo ăn mòn xương tủy theo dõi.
Tô lão thái gia thậm chí dám do dự, trực tiếp quỳ xuống đất tiến gần đến Lục Triều Triều.
“Tự tát miệng!”
Phía Tô lão thái gia là chúng tử, nhao nhao quỳ mặt Lục Triều Triều, từng cái tát từng cái tát vả mặt.
Mỗi cái tát đều lực, chỉ chốc lát, khóe môi liền bắt đầu rỉ máu.
Sau đó, liền thấy Ma thần cao cao tại thượng của họ, Huyền Ngọc Thượng thần của họ, khuỵu gối một cái…
Quỳ mặt Lục Triều Triều!!!
Tô lão thái gia trợn tròn mắt, tay đang tát cũng run rẩy.
Chuyện gì thế ?!!
Râu mép vì vội mà giật giật.
“Dung túng tín đồ tàn hại bá tánh, ngươi ?” Tiểu cô nương vốn luôn tủm tỉm, giờ phút khuôn mặt đầy nghiêm nghị.
“Huyền Ngọc, . Huyền Ngọc đáng phạt!”
Tô lão thái gia nín thở, trông thấy cảnh gần như thở nổi. Ma thần mà họ vẫn luôn tự hào, Huyền Ngọc Thượng thần thụ hưởng vạn ngàn cúng bái, mà quỳ mặt Lục Triều Triều nhận !!
Càng khiến ông chấn động và sợ hãi hơn là.
Huyền Ngọc Thượng thần giơ tay lên.
“Là Huyền Ngọc quản thúc vô phương…” Quỳ mặt nàng, tự tát một cách hèn mọn.
Tô lão thái gia mắt nứt toác: “Huyền Ngọc Ma thần!!” Trong giọng tràn đầy kinh hãi.
“Ngài là thần linh thụ hưởng hương hỏa tam giới, thể quỳ lạy một nha đầu tóc vàng như nàng , Ma thần, ngài mau dậy!!” Tô lão thái gia gần như kích thích đến mất lý trí, giận dữ trừng mắt Lục Triều Triều.
“Cút!” Ánh mắt Huyền Ngọc trầm xuống.
Huyền Ngọc một tiếng lệnh, trực tiếp chấn bay chúng, trực tiếp bay ngoài.
“Thiên niên , từng ban cho các ngươi một tộc sức mạnh, tổ tiên các ngươi từng lập lời thề bổn tôn.”
“Bây giờ, lời thề hủy, các ngươi liền tuân theo lời hứa năm xưa !”
Sắc mặt Tô lão thái gia kịch biến. Tô lão thái gia tài nào nghĩ , sự việc diễn biến đến một bước quỷ dị như . Ma thần mà ông ngày đêm mong nhớ hiện , kết quả quỳ mặt Lục Triều Triều chịu phạt.
Tô gia xong .
Tô gia xong !!
Tô lão thái gia lăn bò quỳ chân Lục Triều Triều: “Cầu Chiêu Dương Công chúa tha cho Tô gia một , Tô gia nhất định sẽ cải tà quy chính mà .”
“Các đồng tử thì cứ , Tô gia tuyệt đối cản trở nữa!”
“Cầu Chiêu Dương Công chúa tha thứ cho Tô gia.”