Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 403:--- Thần Cốt ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:34:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Nhận chủ?!” “Ngươi nhận ai chủ? Ngươi thể nhận khác chủ!” Nam Phượng Vũ tức giận đến biến sắc, đôi mắt tràn ngập phẫn nộ. Nam Phượng Vũ còn kịp hồn, Hắc Long quật một cái đuôi văng khỏi Tế Tự Điện. Nam Phượng Vũ tuy là Thần thị, nhưng Long tộc, là Thần tộc chân chính. Nàng thể chống cự? “Hỗn xược!” Cả điện trong chốc lát kiếm bạt nỗ trương, ngay cả Lão Hoàng đế cũng ngờ tới, Hắc Long sớm nhận chủ! Hắc Long ngẩng cao đầu, đôi mắt to lớn uy nghiêm quét khắp trường, khí trường Long tộc bá đạo bung tỏa, năm vuốt khẽ giương ẩn hiện sức mạnh khiến kiêng dè. “Bổn tọa gì, liên quan gì đến ngươi?!” “Còn cần bẩm báo với ngươi ?” Giọng Hắc Long trầm thấp, ngay cả âm thanh cũng mang theo sát khí. Nam Tri Ý khẽ nhíu mày, tiến lên đỡ Mẫu dậy, giơ tay liền hóa giải công kích của Hắc Long. “Mẫu chỉ hỏi vài câu, hà tất ngươi tổn thương Mẫu ?” Nam Tri Ý lông mày bình hòa, nhưng trong mắt chút bất mãn. Khí tức nàng tỏa khi giơ tay, khiến Hắc Long ngấm ngầm kiêng dè. Luôn vài phần quen thuộc. “Ngươi nhận chủ, vận nước Nam Quốc chẳng sẽ…” Nam Phượng Vũ nghiến răng nghiến lợi, nàng bày mưu tính kế bao nhiêu, ngoài hưởng lợi! Bây giờ nghĩ , nàng tức đến gan ruột đau nhói. “Đã tặng cho bổn tọa, bổn tọa dùng gì, liên quan gì đến ngươi?!” “Đừng hòng tơ tưởng đến đồ của bổn tọa!” Hắc Long khinh thường , rồng gầm một tiếng, liền bay mây, biến mất dấu vết.

 

Chờ Hắc Long rời , sắc mặt Nam Phượng Vũ lập tức sầm xuống. “Phụ hoàng, vận nước rơi tay khác, bây giờ?” “Rốt cuộc là ai, dám cướp cơ duyên của Ý nhi!” “Hắc Long mắt mù , chuyển thế Thần linh chọn, chọn một kẻ ngoại nhân vô dụng!” Nam Phượng Vũ gần như giữ hình tượng Trưởng Công chúa, vận nước mà nàng vất vả mưu tính bấy lâu, cùng với Hắc Long chỗ dựa! Lão Hoàng đế xoa xoa thái dương, chỉ cảm thấy nàng quá ồn ào. “Thôi , thể hóa giải mối thù ngàn năm, là may mắn. Hiện giờ đang lúc đa sự chi thu, đừng gây thêm chuyện gì nữa.” “Chuyện của Tri Ý còn quan trọng hơn.” Nam Phượng Vũ hít sâu một , nghiêm mặt đáp lời. Nam Phượng Vũ đích đỡ Lão Hoàng đế về điện, hầu hạ uống thuốc. Uống xong, Lão Hoàng đế mới mệt mỏi giấc ngủ. Nàng thần sắc lạnh nhạt long sàng, trong mắt còn chút mật nào như . Đầy rẫy toan tính và tàn độc. Nàng xoay bước khỏi điện.

Mèo Dịch Truyện

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-403-than-cot.html.]

 

Trong Vô Cực Cung. Thiếu nữ áo trắng khoanh chân bồ đoàn, trang điểm, ăn mặc thanh khiết, chỉ một chuỗi Phật châu treo cổ, tựa như thật sự thanh tâm quả d.ụ.c . Trên còn vài phần mùi đàn hương, ngửi khiến tĩnh tâm. Thấy Nam Phượng Vũ lạnh mặt bước , nàng mở mắt. Nam Phượng Vũ đối mặt với con gái liền tỏ vẻ hiền lành: “Cấm địa ba năm, khổ cho nhi tử của . Chờ khi phi thăng, đó sẽ là cơ duyên lớn của con…” “Mẫu , Ý nhi khổ.” Nam Tri Ý khẽ : “Đại ca về ?” Nam Phượng Vũ phất tay, cho Nam Mộ Bạch tiến điện. Nam Mộ Bạch ánh mắt hớn hở, ba năm gặp Muội , trong lòng vô cùng nhớ nhung, nhớ Muội bé nhỏ mềm mại năm nào, ánh mắt khỏi trở nên dịu dàng. Muội khoanh chân bồ đoàn, đang mỉm . Nam Mộ Bạch thấy Muội , chỉ cảm thấy trong lòng chua xót. “Ba năm gặp Muội , Ý nhi chịu bao nhiêu khổ cực, bây giờ Muội còn thiết với trưởng nữa …” Giọng Nam Mộ Bạch trầm thấp, khi Muội chào đời, lúc đó mới mấy tuổi. Y nữ bế Muội , đầu tiên bế nàng. Một cục nhỏ mềm mềm, tay chân luống cuống ôm Muội , cho đến nay vẫn khó quên. Sau , quả nhiên Muội với nhất. Nam Phượng Vũ liếc : “Ba năm trôi qua, Tri Ý là Đại cô nương, thể nào còn nhảy nhót như . Nàng là Thần nữ, tự nhiên chú ý thể thái, mới thể phục chúng.” “Nhi tử hiểu.” Hắn hiểu, chỉ là chút thất vọng mà thôi. “Mẫu , đừng trách mắng Đại ca, Ý nhi nỡ Đại ca mắng.” “Đại ca, chuyến Bắc Chiêu, gặp một nữ đồng tên Lục Cảnh Dao ?” Nam Tri Ý lặng lẽ Đại ca. Nam Mộ Bạch nhíu mày suy nghĩ: “Lục Cảnh Dao?” “Dường như ấn tượng gì…” “Muội hỏi ?” Nam Mộ Bạch hiếu kỳ, Muội bế quan ba năm, chuyện Bắc Chiêu. Nam Phượng Vũ trách yêu liếc : “Muội con là Thần nữ chuyển thế, những chuyện gì khó?” “Lục Cảnh Hoài? Lục Viễn Trạch qua ?” Nam Tri Ý hỏi. Lần Nam Mộ Bạch mạnh mẽ gật đầu. “Nghe qua, qua, Trung Dũng Hầu Lục Viễn Trạch của Bắc Chiêu, con ngoại thất của tên là Lục Cảnh Hoài.” Hắn đột nhiên vỗ đầu một cái. “Ôi chao, quên mất chuyện .” “Ta vẫn là ở Bắc Chiêu bàn tán chuyện thị phi mà . Muội , Bắc Chiêu suốt ngày đắm chìm trong những chuyện thị phi, khiến cả đất nước cũng trở nên bất thường.” “Lục Cảnh Dao là con ngoại thất của Trung Dũng Hầu. Ngày thành Bắc Chiêu, liền cho nàng ăn Tương Liễu !” “Muội , ! Lục Cảnh Dao đó dị thế chi hồn đoạt xá, thể trẻ con, linh hồn lớn!!” “Lúc tìm , nàng còn mạo danh, suýt chút nữa nàng lừa gạt.” Giờ nghĩ , suýt chút nữa đưa Lục Cảnh Dao về Nam Quốc . Nam Tri Ý đột nhiên thẳng , “Lục Cảnh Dao c.h.ế.t?” “Không thể nào!!” Nam Tri Ý lộ vẻ kinh ngạc. Sao thể?! Lục Cảnh Dao thể c.h.ế.t? Kiếp , nàng rõ ràng cùng Lục Viễn Trạch, Lục Cảnh Hoài đến Nam Quốc. Cơ duyên xảo hợp, ở Thần Sơn thần cốt, thật sự bạch nhật phi thăng! Lúc đó, bản nàng cũng mang danh Thần nữ, nhưng Lục Cảnh Dao vạch trần, bẽ mặt vì mạo danh Thần nữ, ban cho giảo hình. Trong đó, xảy sai sót gì. Lục Cảnh Dao c.h.ế.t, nhưng kẻ đến là Lục Triều Triều? Lục Triều Triều, ở kiếp , nàng thậm chí từng qua cái tên . Tựa hồ từng xuất hiện. Lẽ nào, là do bản trọng sinh gây ? Nam Tri Ý khỏi mím môi, trong mắt vài phần ưu tư. “Sao thể nào? Ta tự tay cho ăn mà! Muội , ?” “Đại ca, cho chuyện của Triều Triều Muội ?” Nam Tri Ý cúi đầu, từng xuất hiện ở kiếp , rốt cuộc là ai? “Nàng , là đích nữ của Lục Viễn Trạch. Nghe lúc sinh suýt chút nữa dìm c.h.ế.t đó…” Nam Tri Ý mắt khẽ lóe lên, dìm c.h.ế.t? Đây là nguyên nhân cái c.h.ế.t của nàng ở kiếp ? Kiếp , vì c.h.ế.t? Chẳng lẽ, thật sự vì bản trọng sinh mà loạn cục diện? “Vậy thì xem như nhà ngươi!” Nam Phượng Vũ khinh thường . Nam Mộ Bạch nhíu chặt mày, nên mở lời thế nào. Hắn đây, lẽ Lục Triều Triều mới là Thần nữ thật sự? Hắn Muội Thần nữ , nhưng Mẫu từ khi nàng sinh đặt cái danh hiệu lên Nam Tri Ý. Cả dòng họ bọn họ, vinh quang, đều đến từ Muội . Muội vì danh phận Thần nữ, từ nhỏ thể hiện sự cực kỳ khắc khổ. Thậm chí bế quan ba năm, vì Nam Quốc cầu phúc. Muội thể mất phận Thần nữ! “Đại ca con chắc là điên , Lục Triều Triều lẽ mới là Thần nữ thật sự! Thật nực , tham ăn ham chơi, nàng phẩm chất Thần nữ?” “Ý nhi nhà , sinh là dáng vẻ của Thần nữ.” Nam Tri Ý hô hấp nặng, bất giác nắm chặt vạt áo: “Đại ca ? Có Ý nhi ?” Nam Mộ Bạch vội vàng xua tay. “Ý nhi cực kỳ , ai xứng Thần nữ hơn !” “Chỉ là… Lục Triều Triều nàng liên tiếp đến mấy nhà triều thần, đều triệu đến thần giáng. Lại liên tưởng nàng một đồ sát Tô gia, e là điều bất phàm!” Nam Mộ Bạch sợ Muội buồn, vội vàng giải thích. Trong lòng , chỉ Muội mới xứng Thần nữ!

 

 

Loading...