Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 416:--- Vạn Chúng Chú Mục ---
Cập nhật lúc: 2025-10-18 00:38:52
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tại Ninh gia, bữa tối. Cơm canh bàn, đều dùng Linh Tuyền Thủy nấu. Ăn là Linh Mễ, cắt thành miếng nhỏ là Bàn Đào. Lục Triều Triều, đặc biệt yêu thích con gà lớn .
Mèo Dịch Truyện
“Từ mai trở , chuẩn riêng cho Triều Triều một ít bữa ăn kiêng.” Hứa thị véo véo thịt mềm bên hông con gái, bụng nàng tròn xoe. Ninh lão thái thái bật . “Đứa trẻ ba tuổi rưỡi thì cần gì giảm cân, lớn lên tự khắc sẽ thon thả.” “Huống chi, nàng chỉ thiệt thòi vì cái mặt tròn thôi.” Thực tế, khuôn mặt nhỏ của nàng còn bằng bàn tay. Đôi mắt tròn xoe, má bầu bĩnh, cái bụng nhỏ, trông cứ mũm mĩm. là cái kiểu tròn trịa béo ngậy. Nàng trông vô cùng đáng yêu. Ai cũng véo hai cái.
“Nàng ăn nhiều thịt quá, sợ nàng tích thực mất…” Hứa thị vẫn còn nhớ lúc nàng ăn no đến mức ngủ . “Hôm nay cứ nghỉ ngơi sớm , mai Thần Nữ phi thăng, trò để xem.” Hứa thị vẻ lạnh lùng. Lão Hoàng đế con gái hiếu thuận hạ độc, thật là thú vị. Trớ trêu , còn nể mặt Nam Tri Ý phi thăng mà nhẫn nhịn!
Đêm đến, Hứa thị tức giận đến mất ngủ cả đêm. Dung Triệt thấy nàng bực bội, liền đẩy cửa sổ cho nàng hít thở. Ngẩng đầu lên, liền thấy vô đom đóm bay lượn nóc tẩm cung của Ninh phu nhân. Lão thái thái dường như mở cửa sổ, vươn tay . Từng con đom đóm đậu đầu ngón tay nàng. “Ta luôn cảm thấy mẫu dường như điểm bất phàm nào đó, nhưng thể rõ vấn đề ở . Khắp đều toát lên cảm giác phù hợp.” Dung Triệt đom đóm khắp trời mà . Hứa Thời Vân khựng : “Ừm.” Nàng cũng cảm nhận .
Ngày hôm . Trời sáng, Lục Triều Triều nha kéo khỏi chăn ấm. “Ta còn thể ngủ thêm một lát nữa.” Nàng đầu tóc tổ quạ, mắt còn mở . “Hôm nay Thần Nữ phi thăng, nhịn một chút.” “Nô tỳ sẽ bỏ túi một ít đồ ăn vặt, cứ từ từ ăn.” Ngọc Thư nhẹ nhàng dỗ dành. Lục Triều Triều đang kháng cự lập tức gật đầu: “Được thôi thôi.” Chờ đến khi rửa mặt xong xuôi, trời vẫn còn sáng.
“Phu nhân chuẩn bữa ăn kiêng, nếm thử ?” Ngọc Thư bưng bữa sáng . Bữa sáng quá sớm, nên dùng bữa ngay trong phòng . Lục Triều Triều nếm vài miếng, thấy mùi vị tệ, còn kết hợp cả thịt và rau hợp lý, liền ăn sạch bữa ăn kiêng. “Được , bữa ăn kiêng ăn xong , nên dọn bữa chính lên thôi!” Lục Triều Triều bỏ bát đũa xuống, đôi mắt mong chờ Ngọc Thư. Ngọc Thư ngẩn . “Nương mà, Triều Triều ăn bữa ăn kiêng! Triều Triều đặc biệt ăn bữa chính!” “Còn mau dọn bữa chính lên?” Ngọc Thư ấp úng gì… “Không lẽ chỉ bữa thôi ?” Lục Triều Triều run rẩy hỏi. Ngọc Thư méo mặt trả lời thế nào. Tiểu cô nương xụ mặt bước ngoài, đau lòng tuyệt vọng.
Đặc sản mà các thúc bá Bắc Chiêu tặng ăn hết , bên cạnh thị nữ trông chừng, ngăn cấm nàng ăn vụng bên ngoài. Đợi cả nhà tập hợp ở cửa. Nàng một khuôn mặt, sa sầm khó coi. Tạ Ngọc Chu thấy nàng sắc mặt khó coi, tưởng rằng nàng thích Nam Tri Ý mạo danh. Nào ngờ, nàng đang tơ tưởng bữa sáng… Xe ngựa dừng cách đó mấy con phố, đều bộ tới. Trên phố đông như mắc cửi, may mà nhiều hộ vệ kèm, cũng chuyện gì. Lục Triều Triều rốt cuộc nhịn . Lén lút lấy vài thanh thịt khô của Truy Phong, giấu trong tay áo, thỉnh thoảng nhấm nháp. Khô thơm khô thơm, ngon lạ lùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-416-van-chung-chu-muc.html.]
Mọi theo dòng về phía Phi Thăng Đài. Phi Thăng Đài cải tạo từ Thiên Đàn tế tự ban đầu, nay cao vút tận mây xanh, tựa như giơ tay là thể chạm tới trời. Ninh thị tuy danh phận, nhưng Hứa Thời Vân là công chúa chính thức của Nam Quốc. Nàng liền dẫn lên Phi Thăng Đài, thể cùng các đại thần cận kề quan sát phi thăng. Ninh thị thích môi trường ồn ào , nên ở phủ dưỡng .
8. Nam Phượng Vũ ăn mặc phô trương tùy ý, khí phách ngút trời, lông mày nhướn cao. Phò mã bên cạnh nàng ngược cực kỳ khiêm tốn, chỉ cầm chén cụp mắt uống . Vừa thấy hai bằng mặt bằng lòng. Bên ngoài thậm chí lời đồn, Trưởng công chúa nuôi mặt thủ trong phủ.
“Vân đến ? Ninh phu nhân cùng đến? Vừa cùng hưởng chút hỉ khí của tiểu nữ .” Nam Phượng Vũ nhịn khoe khoang, con gái là niềm kiêu hãnh của nàng . Cũng là vũ khí chiến thắng bất bại của nàng . Hứa Thời Vân thản nhiên : “Còn bay lên, lấy hỉ khí.” Sắc mặt Nam Phượng Vũ đột nhiên trầm xuống. thấy Đế Hậu nắm tay bước đến, đành cố nén giận, hung hăng trừng mắt nàng một cái.
“Bái kiến Phụ Hoàng.” “Bái kiến Bệ hạ…” Tất cả đều dậy hành lễ với Đế Hậu. Trên cao đài, cao đài, vạn ngàn con dân, đỉnh cao quyền lực, tất cả đều cúi đầu xưng thần với ông. Trong mắt lão Hoàng đế xẹt qua một tia nỡ. “Bình !” Mọi mới tạ ơn dậy.
Nam Phượng Vũ khẽ nhíu mày, Phụ Hoàng đang đề phòng nàng ! … thì chứ? Ông thể xoay chuyển trời đất, chỉ còn bảy ngày thọ . Chẳng lẽ ông còn thể giao Nam Quốc cho Hứa Thời Vân ? Một nuôi dưỡng bên ngoài, cận với Bắc Chiêu, một kẻ ngoại nhân thiết với ông ư? “Phụ Hoàng…” Nam Phượng Vũ tủm tỉm tiến lên đỡ Hoàng đế, nhưng Hoàng đế để dấu vết mà tránh tay nàng . Đôi phụ nữ , rốt cuộc ly tâm.
Hoàng thất cùng triều thần Phi Thăng Đài, tất cả đều cảm thấy vinh dự, giữa lông mày ẩn chứa vẻ kiêu ngạo che giấu . “Nam Quốc chúng , sắp Thần Minh của riêng !” “Thần Nữ phi thăng, Nam Quốc liền chỗ dựa. Từ nay về , còn sợ thiên tai nhân họa, còn cầu xin khác…” Một lão thần quỳ mặt đất, chắp tay, mặt đầy hỉ hoan. “Thần thị thần thị, thì ho là thị phụng thần minh. , thị tùng vẫn là thị tùng…” “Từ nay về , Nam Quốc còn thị tùng nữa! Là Tri Ý Thần Nữ, giúp chúng ngẩng cao đầu đường đường chính chính !” “Tri Ý Thần Nữ, chính là minh châu mà thượng thiên ban tặng cho Nam Quốc!” “Thần vĩnh viễn trung thành với Tri Ý Thần Nữ.”
Lâu gia, Minh gia, Tang gia lo lắng Lục Triều Triều. Nam Phượng Vũ Thần Nữ, liền ở thế bất bại. Lục Triều Triều quét mắt trường, ồ, bình thường điều gì, nàng nhiều tín đồ đến thế ? Cũng , Nam Phượng Vũ tính toán nhiều năm, tự nhiên sẽ chuẩn vạn chi sách. Ngay cả lão Hoàng đế, giờ phút cũng lòng phập phồng. Thần thị, là kiêu ngạo. cũng gắn cho Nam Quốc cái nhãn thị tùng, hạ nhân. Giờ đây, ông thể thoát khỏi phận thị tùng, để Nam Quốc Thần Minh thật sự của riêng , lão Hoàng đế thể kích động chứ!! Ông sẽ lịch sử Nam Quốc. Lịch mới của Nam Quốc, sẽ bắt đầu một trang mới từ ông. “Sử quan, họa sư đến vị trí ?” Lão Hoàng đế đầy mong đợi, thậm chí chút hưng phấn. “Khải bẩm Bệ hạ, sử quan đến vị trí, nhất định sẽ truyền tụng thịnh sự hôm nay ngàn năm.” Lão Hoàng đế kích động đến mức mặt đỏ bừng, Hoàng hậu cũng ngẩng cao đầu, trong mắt lộ vẻ kiêu ngạo. Ninh thị, rốt cuộc ngươi cũng thể so bì với ! Quốc sư mặc áo tế bào màu trắng bạc giữa Phi Thăng Đài. Vô tế tư trẻ tuổi mặc tế bào nhảy vũ điệu tế tự, cầu an cho thần linh. Hai bên dựng vô trống lớn, những đàn ông thắt đai đỏ ngang eo đang sức đ.á.n.h trống. Tiếng trống, càng lúc càng dồn dập. Dưới cao đài, vô bá tánh thành kính quỳ gối.