Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 533:--- Trên con đường tìm chết mà lao nhanh ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 08:10:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đằng Xà khó mà tin . “Hắn là chủ nhân Yêu giới, chẳng lẽ còn bằng một con sủng vật ?” Thiên Lang cũng trăm mối thể giải, ý tứ Yêu vương, dường như còn một con hắc long nô bộc. Thế giới rốt cuộc điên .

 

Yêu vương chẳng còn tâm trí để bận tâm đến đám thuộc hạ. Giờ phút , đang quỳ trong điện sám hối với thiếu niên: “Ta ngờ Triều Triều đột nhiên xông , tuyệt đối dám nữa.” Thiếu niên lạnh lùng quét mắt xuống hạ , Truy Phong chỉ cảm thấy da đầu lạnh buốt tê dại.

 

“Sau tuyệt đối sẽ để xảy chuyện như nữa, đảm bảo...” Ta thật sự một con ch.ó thiến!

 

Sau cánh cửa đột nhiên nhô một cái đầu nhỏ, một tiểu cô nương mặc y phục ngủ, giày tất, chân trần tóc xõa chạy . Nàng dụi dụi mắt, thấy thiếu niên trong điện, nhẹ nhàng vươn tay: “Ôm.”

 

Toàn thiếu niên tan vẻ lạnh lùng, khí tức khắp cũng trở nên ôn hòa. “Sao dậy ? Cẩn thận kẻo nhiễm phong hàn.” Hắn cởi thanh sam xuống, khoác lên Triều Triều, thậm chí còn bọc cả bàn chân nhỏ của nàng.

 

Nếu kỹ, sẽ phát hiện màu sắc y phục của , đa phần đều gần giống với Lục Triều Triều. Rất nhiều lúc, đều là cùng một tông màu.

 

“Mắt thoải mái.” Nàng dụi dụi mắt, luôn cảm thấy khô rát khó chịu, còn mờ. Thiếu niên đặt nàng lên đệm mềm, nhẹ nhàng xoa bóp lông mày và mắt cho nàng.

 

“Ngươi đáng lẽ bận rộn mới , đến đây?” Tiểu cô nương tỉnh ngủ, lẩm bẩm chuyện chút mơ hồ. Thiếu niên liếc Truy Phong một cái, Truy Phong lập tức căng thẳng, bất giác kẹp chặt hai chân.

 

Nó thường xuyên theo bên cạnh Lục Triều Triều, thực , mơ hồ đoán vài phần phận của đối phương. Chỉ là... dám suy nghĩ sâu thêm nữa, quá kinh khủng, quá kỳ lạ.

 

“Nghe tìm thấy Truy Phong, cố ý đến xem. Mắt đỡ hơn chút nào ?” Hắn nhẹ nhàng thổi thổi mắt Lục Triều Triều, phát hiện Truy Phong đang phía với vẻ mặt cay đắng. Nhìn cái gì mà chứ? Hắn là đến để thiến mà!

 

Lục Triều Triều vốn buồn ngủ, ngón tay thiếu niên ấm áp, xoa bóp xong Lục Triều Triều liền chìm giấc ngủ sâu. Thiếu niên thậm chí còn thèm liếc Truy Phong lấy một , bế Triều Triều đặt lên giường, đắp kỹ chăn gấm cho nàng, bên giường, nhẹ nhàng xoa xoa mắt nàng.

 

“Triều Triều, hãy tùy tâm mà bước. Ta thể can thiệp nhân quả của nàng... Đây là con đường nàng trải qua để trở thành...” Cho đến khi thiếu niên rời , Truy Phong mới thở phào nhẹ nhõm, suýt chút nữa nghĩ sắp trở thành một con ch.ó thiến .

 

Ngày thứ hai, trời sáng. Lục Triều Triều ôm mắt, ngừng kêu đau. Mắt nàng đau rát như lửa đốt, nhưng một luồng sức mạnh mát lạnh, dường như đang xoa dịu sự khó chịu của nàng.

 

“Xảy chuyện gì? Sao đột nhiên mắt đau?” Truy Phong tìm thái y của Yêu giới, nhưng hề kết luận nào. Luồng sức mạnh từng chút một xoa dịu sự khó chịu của nàng, tiểu cô nương chớp chớp mắt: “Không , vội, khỏi .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-533-tren-con-duong-tim-chet-ma-lao-nhanh.html.]

Ngoài điện, tiểu yêu tiến bẩm báo. “Bệ hạ, ngoài vương điện một con hắc long. Nói là tìm cô nương Lục Triều Triều...” Truy Phong , hóa là con tiểu tử của Long tộc ! Lập tức phất tay cho điện.

 

Sau lưng còn hai thiếu nữ tuổi hoa, A Man ở cuối cùng, trong mắt mơ hồ lộ sự lo lắng và sợ hãi. Ở Yêu giới, ai mà sợ Yêu vương chứ? A Ngô ló đầu Trúc Mặc: “Oa, Truy Phong thật sự là Yêu vương kìa...”

 

Trúc Mặc ngược vô cùng vui mừng. “Truy Phong, thể nhờ giúp một việc ?” Trúc Mặc hiếm khi tỏ ngượng ngùng. “Nói xem nào?” Truy Phong cũng hiếu kỳ, Long tộc chuyện gì mà cầu cạnh đến .

 

Trúc Mặc và A Ngô mười ngón tay đan chặt , một cái, : “Ta cầu hôn A Ngô, cho nàng một hôn lễ long trọng, phượng quan hà bái minh môi chính thú. Để nàng đường đường chính chính gả cho .” “Ta mượn địa bàn Yêu tộc, tổ chức một hôn lễ.”

 

Truy Phong ngẩn , nghi ngờ . Hắn lấy từ bàn một tấm thiệp mời màu đỏ: “Ngươi thành hôn ? Long Phượng liên hôn, thiên hạ đều ! Hai ngươi đá nhân duyên đều tên mà!” “Đó chính là hôn lễ Thiên Địa chứng nhận. Hơn hẳn một tờ hôn thư phàm gian ... ưm ưm ưm...” Trúc Mặc đột nhiên bịt miệng Yêu vương, kéo đến một góc.

 

Mèo Dịch Truyện

“Tuy rằng từ đến nay đều là nguyên hình, chuyện. hai cũng coi như chứ?” “Dù , , cũng . Hai càng nên giúp đỡ lẫn !” “Huynh những lời mặt A Ngô, chẳng là hại !”

 

Truy Phong đẩy : “Cái gì mà ngươi , cũng ? Ngươi mắng kiểu gì ?” Hắn dang tay, đẩy bàn tay đang đặt vai xuống.

 

“Công chúa Phượng tộc dù cũng là thê tử danh nghĩa của ngươi, là chính thất đích thê của ngươi. Nếu ngươi thích, hòa ly với nàng . Ngươi mới thành hôn vài tháng, mượn địa bàn Yêu tộc để tái hôn. Chẳng là đặt lên lửa mà nướng ?” “Đến lúc đó Phượng tộc chẳng sẽ dùng Tam Muội Chân Hỏa mà đốt ư?” “Không , thèm nhúng tay chuyện tình cảm của các ngươi.” “Ngươi ở ngoài hái hoa dại, đến lúc đó sẽ liên lụy chịu tội.” “Ngươi xem, ngươi bệnh ? Nghe công chúa Phượng tộc sắc hơn Tam giới, ngươi bỏ mặc bông hoa nhà thơm ngát yêu, khắp nơi hái hoa dại. Ta thấy ngươi sớm muộn gì cũng gặp đại họa...”

 

Sắc mặt Trúc Mặc chút vui, nhưng và Phượng tộc thành hôn, Tam giới cùng chúc mừng. Giờ đây, yêu sâu sắc A Ngô, để tiếc nuối với A Ngô. “Ta và công chúa Phượng tộc vốn tình cảm, hoa nhà hoa dại cũng , chỉ nhận duy nhất A Ngô.” “Truy Phong, cứ yên tâm. Tuyệt đối để gánh trách nhiệm!” “Ta mượn Vương cung Yêu giới của để thành hôn, thì sẽ gánh vác trách nhiệm. Nếu Phượng tộc gây sự, nhất định sẽ dẫn Long tộc đến tương trợ!”

 

Truy Phong thấy vẻ mặt cầu khẩn, bất đắc dĩ nhíu mày: “Hoa nhà hoa dại ngươi đều hái, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng. Đến lúc đó đừng nhắc nhở ngươi.” “Ngươi dùng thì cứ dùng, Long tộc nhớ đến giúp là .” Ở Vương cung Yêu giới tổ chức hôn sự cho Trúc Mặc, nào chỉ là hái hoa dại. Hắn đây là dẫm đạp danh dự của bông hoa nhà xuống đất mà chà xát. Lén lút cưới một tiểu thì thôi , nhắm mắt ngơ cũng coi như xong. ngươi đại lễ thành hôn, minh môi chính thú phượng quan hà bái, chẳng là một hai thê tử, hưởng hết phúc lợi của kẻ nhiều vợ ?

 

Trúc Mặc nhếch miệng , tay nắm thành quyền nhẹ nhàng vỗ vai Truy Phong: “Huynh , của , nhận định .” “Yên tâm , báo ứng gì chứ? Hoa nhà nào thơm bằng hoa dại. Huynh thành hôn, hiểu .” “Đợi thành hôn , mới bên ngoài hơn ở nhà nhiều.”

 

Trúc Mặc hớn hở cảm ơn, vội vã ngoài lo liệu hôn sự. Còn việc tổ chức hôn lễ khác mất mặt chính thê , chẳng hề bận tâm. Kẻ yêu, vĩnh viễn thờ ơ.

 

Trúc Mặc từng tổ chức hôn sự một , nên kinh nghiệm. Rất nhanh việc đều sắp xếp thỏa, nhưng cũng ngoài dự đoán, tiểu nhi tử của Long tộc dẫm đạp lên thể diện của Phượng tộc để cưới khác. Tin đồn lan truyền xôn xao. Thậm chí lén lút chế giễu Phượng tộc, rằng " mất vợ hao binh". Công chúa kiêu ngạo nhất trời sinh vả mặt, ghét bỏ, trực tiếp trở thành trò của Tam giới.

 

Trúc Mặc trơ trẽn gửi thiệp mời cho tất cả bằng hữu cũ, nhưng một ai dám đến. “Triều Triều, nàng đối với thật . Bằng lòng hoa đồng, chứng hôn cho chúng .” Lục Triều Triều và Tạ Ngọc Chu, với vai trò kim đồng ngọc nữ, rải hoa cho hai bọn họ. Lục Triều Triều mím môi hàm súc. Kỳ thực, thật sự thiện lương đến thế, chỉ là xem kịch mà thôi. Lặng lẽ ngươi, con đường tự tìm cái c.h.ế.t mà thẳng đầu.

 

 

Loading...