Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 621:--- Thật Phiền Lòng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:48:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong Liên Hoa Thành hề giới nghiêm. Trời còn sáng, bá tánh từ các thôn trấn lân cận vác gùi, bên trong đựng rau cải nhà trồng, gà vịt tự nuôi mà thành. Có vai vác đòn gánh, hai giỏ lớn đầy ắp hoa sen, gương sen, còn vương những giọt sương trong veo. Vào thành cần nộp bạc, chỉ cần tìm một góc bên đường mà xổm. gây chuyện, cản trở qua .

 

Hôm nay là Phật pháp thịnh hội, Bồ Tát giáng lâm luận đạo. Bá tánh sớm chiếm chỗ.

 

Khi Thiện Thiện thức dậy, ngáp một cái, đôi mắt sưng đỏ. Đôi mắt to vẫn còn tơ máu, trông như thức trắng cả đêm.

 

“Tiểu thiếu gia đêm qua ngủ ngon giấc ? Có nhớ nhà ?” Vú nuôi kinh ngạc, lấy khăn nóng chườm mắt cho , mắt mới hết sưng.

 

Thiện Thiện ngoan ngoãn gật đầu, rũ đầu lời nào.

 

Ngủ ngon giấc ư? Chàng cả đêm nào ngủ!

 

Lục Triều Triều xách kiếm cạnh giường , suýt nữa dọa quần. Đêm đến dám nhắm mắt, sợ rằng trong mộng điều gì thể thấy ánh sáng.

 

“Sau Phật pháp hội, Công chúa sẽ cung diện kiến Bồ Tát. Tiểu thiếu gia ngủ ngon, là cứ nghỉ ngơi ở dịch quán? Kẻo trễ đại sự của Công chúa.” Vú nuôi trong xe ngựa giấu vài . Chưa từng thấy bọn họ dùng bữa, cũng từng xuống xe ngựa, chỉ ban đêm Trúc Mặc và Truy Phong mới dám ôm bọn họ xuống xe ngựa.

 

trong lòng v.ú nuôi hề sinh bất kỳ sự sợ hãi nào. Nàng cũng thể rõ vì .

 

Trong Liên Hoa Thành, tiếng Phạm âm vang vọng, tiếng tụng kinh cầu phúc truyền khắp thành trì. Nhiều quỳ rạp đất khấu đầu, cung nghênh Bồ Tát giáng lâm. Một tia ráng vàng từ đổ xuống, kim quang rực rỡ trải khắp mặt đất. Trong khoảnh khắc, cả thành tràn ngập hương sen, thấm lòng . Kim quang rơi đài sen, mơ hồ thể thấy hư ảnh.

 

“Cung nghênh Tôn giả giáng lâm.”

 

19. [Trên Phật đài, Đại tế tư dẫn đầu các Sa Di trong thành cùng nghênh đón, phía còn vô Cao tăng từ khắp bốn phương tám hướng tề tựu. Giảng kinh luận đạo kéo dài một ngày một đêm.

 

Chính ngọ, ánh mặt trời chói chang gay gắt, mặt đất nóng bỏng, từng đợt sóng nhiệt gần như nhấn chìm con . Nhiều bá tánh bước từ những ngôi nhà, họ mặc quần áo giản dị, sắc mặt vàng vọt, đầy vẻ khổ sở, còn mang theo mùi t.h.u.ố.c thoang thoảng.

 

“Nữ nhi, trời nóng, con mái hiên . Cha sẽ cầu phúc cho con…” Một cặp vợ chồng chân trần quỳ gối xuống, trán dán đất, cung kính quỳ mặt đất nóng rực. Phía còn vô bá tánh trẻ tuổi hoặc lớn tuổi. Tất cả đều bệnh lâu khỏi, cố gắng cầu xin Bồ Tát giáng linh vũ.

 

Cho đến khi màn đêm buông xuống, trung bao la xuất hiện một tiếng sấm sét.

 

“Linh vũ giáng lâm , mau mang nồi niêu xoong chảo hứng !”

 

“Nữ nhi, cứu , chúng cứu !”

 

“Lão gia, linh vũ , ông cứu !” Bà lão tóc bạc phơ bưng chậu, mặc cho nước mưa ướt đẫm khuôn mặt.

Mèo Dịch Truyện

 

Mưa lất phất rơi xuống, bệnh và quyến quỳ đất điên cuồng dập đầu: “Tạ ơn Tôn giả, tạ ơn Tôn giả.”

 

trận mưa , kéo dài quá lâu. Trận linh vũ năm kéo dài nửa canh giờ, , chỉ kéo dài đầy nửa nén nhang thì kết thúc.

 

Lục Triều Triều xòe tay, một giọt linh vũ rơi xuống lòng bàn tay trượt . Nước mưa mang theo một chút Phật pháp, khi rơi lòng bàn tay liền cơ thể hấp thụ, tác dụng xua đuổi bệnh tật. vô cùng yếu ớt.

 

“Chuyện gì thế ? Mọi năm đều là nửa canh giờ linh vũ , giờ tạnh ?” Mọi hoảng hốt ôm chậu, quên che chắn những vò gốm chân. Bá tánh bất an hoang mang, phố dài mơ hồ thấy tiếng thút thít.

 

Lục Triều Triều hít sâu một , Trúc Mặc lái xe ngựa hộ tống. Bên ngoài Vạn Phật Điện nhiều Sa Di quỳ lạy.

 

Tạ Ngọc Chu theo Lục Triều Triều, vẻ mặt kháng cự muôn phần.

 

“Ta còn để một hậu duệ cho gia đình, mười , một vợ ít nhất cũng cưới chứ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-621-that-phien-long.html.]

“Ta cứ thế bỏ cạo đầu xuất gia, tính là chuyện gì?”

 

“Ân nuôi dưỡng khổ cực của cha còn báo đáp.”

 

Truy Phong u ám : “Ngươi và cha ngươi quan hệ ?”

 

Tạ Ngọc Chu lập tức nhảy dựng lên: “Cha con quan hệ lắm chứ. Khi rời kinh, còn đến cửa cha dập đầu. Cha còn thể hiện sự tiếp xúc mật với đó.”

 

Truy Phong thật sự khó mà tưởng tượng , Tĩnh Tây Vương nóng nảy thể tiếp xúc mật với . “Tiếp xúc thế nào?”

 

Tạ Ngọc Chu khẽ nhướng mi: “Chân của cha , sự tiếp xúc mật với m.ô.n.g của .”

 

Truy Phong khựng , vui liếc một cái: “Bị đá một cước, mà ngươi thanh tân thoát tục đến thế. Tuy nhiên, với bộ dạng của ngươi, về Phật giới cũng chỉ là một tai họa thôi.”

 

Mất mặt ở phàm gian, còn hơn là lên đó mất mặt đúng ?

 

20. [“Mời…” Đại tế tư chờ ngoài điện, nhẹ nhàng đẩy cửa. Tạ Ngọc Chu và Lục Triều Triều bước .

 

21. [Trúc Mặc và Truy Phong nhấc chân, Đại tế tư liền giơ tay ngăn . Trúc Mặc và hai , đành gác ngoài cửa.

 

Trong điện, Lục Triều Triều ngẩng đầu. Trong lòng kinh ngạc. Chỉ thấy đầy điện thần Phật đều mở mắt, kim quang chói lòa khiến nàng khẽ nheo mắt.

 

“Tạ thí chủ, bần tăng đau chân.” Giọng trong trẻo từ bốn phương tám hướng vọng , chúng thần đều về góc điện.

 

Tạ Ngọc Chu ngơ ngác ngẩng đầu , chỉ thấy Bồ Tát đang mỉm . Hắn đang nhe răng trợn mắt vươn hai tay, nắm chặt lấy chân Phật.

 

Trong điện truyền đến tiếng thở dài: “Thí chủ, bần tăng là tượng mạ vàng thôi.” Giọng điệu, mang theo vài phần bất lực.

 

Tạ Ngọc Chu ngượng nghịu buông tay: “Ngài cố gắng lên chứ, ngài xem phía đều là kim Phật, bằng vàng ròng. Còn các ngài chỉ là mạ vàng… thật khí thế gì cả.”

 

“Tiền tài là vật ngoài , tham luyến.”

 

Tạ Ngọc Chu chắp hai tay lưng, chậm rãi đến bên cạnh Lục Triều Triều. Lục Triều Triều bất giác nhích sang bên. Hơi chút mất mặt.

 

Nàng thể cảm nhận ánh mắt dò xét của . Chiêu Dương Kiếm Tôn phục sinh ở nhân gian, kiếp chính là một hài tử năm tuổi rưỡi. Mặc dù Phật giới từng thấy dung nhan thật của nàng khi phục sinh, nhưng ở Phật giới, Thích Không.

 

Năm xưa, từng tiên đoán Trung Dũng Hầu phủ đại vận. lão thái thái hiểu lầm thành Lục Cảnh Dao. Dẫn đến kiếp Hứa Thời Vân cả nhà tru di, con cái hại t.h.ả.m khốc. Lục Triều Triều trong lòng còn canh cánh, khi phi thăng Phật giới hãm hại một vố. Lên Thượng giới trùm bao tải.

 

Thích Không sớm đoán phận của Lục Triều Triều, nhưng phàm nhân phi thăng, tận xương tủy vẫn sự lệ thuộc phàm gian. Đương nhiên sẽ tuyên truyền phận của Lục Triều Triều ngoài. Phật giới tuy độc lập ngoài Tam giới, tham gia tranh đấu bên ngoài. vẫn phân biệt . Mặc dù, năm xưa Chiêu Dương Kiếm Tôn lừa gạt Phật tử, chút tư oán, nhưng chung quy cũng đến mức thể xoay chuyển.

 

Giờ phút , Thích Không đang ở Phật giới, nóng lòng chờ tiên hữu đưa Phật tử trở về. Thích Không mặc y phục tăng nhân, đài sen, phía ánh kim quang nhạt nhòa. Để nghênh đón Phật tử, vô tiên nhân hạ giới, chỉ để thuyết phục trở về.

 

“Cũng chuyến thuận lợi ? Đừng để Lục Triều Triều lừa gạt…”

 

“Nghe Thư Tiên Thư Thánh đều nàng lừa xuống hạ giới.” Điều , chẳng nàng đang tăng thêm con bài mặc cả cho phàm gian ! Chắc hẳn, nàng cũng cảm nhận thái độ của chư thần ? Thích Không khẽ lẩm bẩm.

 

Thích Không ở Phật giới, đương nhiên nhiều hơn khác. Bởi vì chư thần tâm s.i.n.h d.ụ.c niệm, Thiên Đạo càng ngày càng áp chế Tam giới. Ngay cả Phật giới cũng liên lụy, đến cả linh vũ cũng thể duy trì. Trọc khí thể thanh trừ, Thiên Đạo tất yếu sẽ nữa sụp đổ.

 

Hiện tại, Chiêu Dương Kiếm Tôn cứu vãn Tam giới nữa. Thích Không môi mím chặt, dám nghĩ đến kết quả. Quá đỗi kinh hãi. Không ai thể chịu đựng .

 

 

Loading...