Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 660:--- Tiền Trần Vãng Sự ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 12:49:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đêm khuya. Huyền Tễ Xuyên điên cuồng lao trong màn sương trắng xóa. Giữa màn sương mù mịt, dường như một sự tồn tại đáng sợ nào đó, vẫn luôn truy sát y. Y thể phân biệt rõ ràng giữa mộng cảnh và hiện thực, nhưng tài nào thoát khỏi cơn ác mộng.

Mèo Dịch Truyện

 

Giờ phút , Lục Triều Triều đang xổm trong sân, hai tay ôm một cái lò lớn. Trên lò khắc đầy những chữ Phạn phức tạp, trông vẻ khá cổ xưa và lai lịch.

 

Lục Triều Triều khép đôi chân , chỉ huy Tạ Ngọc Chu nhét con gà sạch lò.

 

“Thêm chút nấm nữa...” Lục Triều Triều sợ bẩn tay, bèn chỉ huy Tạ Ngọc Chu .

 

“Cái lò nấu cơm đặc biệt ngon, một mùi hương kỳ lạ.”

 

Lục Triều Triều bảo Mạch Phong châm lửa, dựng một đống lửa nhỏ giữa sân.

 

“Ngày nào cũng ăn lương khô, khiến gầy cả ...” Lục Triều Triều sờ bụng béo tròn của , vẻ mặt đầy ai oán.

 

Tạ Ngọc Chu liếc bụng nàng, gì.

 

Chẳng mấy chốc, cái lò sắt đặt lên lửa, khí nhanh chóng lan tỏa mùi thịt thơm lừng.

 

Mắt Tạ Ngọc Chu sáng rực: “Thật sự mùi hương lạ, cái nồi nàng mua ở ? Nấu thịt thơm quá...”

 

Lục Triều Triều cẩn thận dùng thìa khuấy trong nồi. “Ngươi ? Cái lò tặng ngươi đấy.”

 

Tạ Ngọc Chu mừng rỡ mặt: “Cảm ơn, cảm ơn Triều Triều!! Sau hầm thịt sẽ chia sẻ với nàng...”

 

Nửa canh giờ , mấy ôm bát nhỏ uống một cách mãn nguyện.

 

Lục Triều Triều tìm Linh Cốc Linh Mễ, bách tính tạm thời thể vượt qua nguy cơ, nàng cũng tâm tư nghiên cứu ăn uống. Đoạn thời gian thiên tai liên miên, lưu dân phiêu bạt khắp nơi, Lục Triều Triều cũng chẳng tâm tư ăn uống.

 

“Ừm, cái lò khi ngươi dùng thì cố gắng tránh một chút.” Lục Triều Triều ăn sạch sành sanh, lau miệng, tùy ý dặn dò.

 

Tạ Ngọc Chu ăn đến mức ngẩng đầu lên. “Vì ?”

 

“Đây là Bát Quái Luyện Đan Lô của Thái Thượng Lão Quân, nếu để y thấy, e rằng sẽ chút .” Tiểu cô nương ngáp một cái, lảo đảo trở về phòng nghỉ ngơi.

 

Tiếng Tạ Ngọc Chu húp canh bỗng chốc dừng . Y khó khăn ngẩng đầu từ mép bát: “Nàng... nàng mạng của !!”

 

Nói xong, y một cước đá Bát Quái Lô . “Đừng cho , đừng cho , Thích Không đến nay vẫn trùm bao tải ở kìa.”

 

Mạch Phong đến ngả nghiêng, rửa sạch Bát Quái Lô mới trả cho Lục Triều Triều.

 

A Ngô giờ m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng, bụng nhô lên, mặt vương vấn chút ánh sáng mẫu tính, trông vô cùng dịu dàng. Nàng nhẹ nhàng vuốt ve bụng , đang nghĩ gì.

 

“Chia Linh Cốc thành bốn phần, ngày mai kiểm kê xong, các nước hãy nhanh chóng gieo trồng .”

 

“Kho lương Nam Quốc dồi dào, tạm thời cần cứu tế. Linh Mễ cứ để cho bách tính Bắc Chiêu và Đông Lăng .” Còn về Tây Việt, bên đó Thánh Nữ, tình hình vẫn trong tầm kiểm soát.

 

Truy Phong sắp xếp thứ thỏa, dịch quán mới trở nên yên tĩnh.

 

Lục Triều Triều giường, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, dường như trở về cuộc sống ở Vô Vọng Sơn.

 

“Sư phụ, sư phụ... thể dạy tử thức thứ ba ?” Lục Triều Triều mở mắt, liền thấy Tông Bạch đang cung kính , thiếu niên tuy trẻ tuổi, nhưng khá điềm đạm, vẫn luôn là tấm gương cho các sư .

 

“Được.” Lục Triều Triều trong bộ váy dài màu xanh nhạt nhàng đáp.

 

Nàng tùy ý bẻ một cành trúc xanh trong sân, hình uyển chuyển như chim hồng kinh động, tựa như rồng bơi lượn, bay lượn trong sân. Cành trúc xanh trong tay tựa như một thanh kiếm, truyền đến từng đợt tiếng xé gió.

 

“Đã nhớ kỹ ?” Nàng mỉm rạng rỡ, Tông Bạch lập tức gật đầu lia lịa.

 

“Đa tạ sư phụ chỉ giáo.” Tông Bạch luyện kiếm khi tâm vô tạp niệm, hề phân tâm.

 

“Đường tu hành nhất định tâm vô tạp niệm, thể bất kỳ tạp niệm nào, bằng , tiên đồ xa xôi, sẽ lạc lối giữa đường.”

 

“Tuyệt đối đừng như Huyền Ngọc... kẹt Vấn Tâm Thạch.” Lục Triều Triều thở dài một tiếng. “Hỏi y tâm ma là gì, y chịu tiết lộ nửa phần. Ta giúp y thế nào...”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-660-tien-tran-vang-su.html.]

Kiếm Tông cứ mười năm vấn tâm một , nàng từng nghĩ, Vấn Tâm Thạch của Huyền Ngọc vỡ nát, sinh tâm ma.

 

Tông Bạch cũng dừng một chút: “Huyền Ngọc sư lên núi khi trưởng thành, điều y cầu... lẽ khác với chúng .”

 

Y vẫn luôn cảm thấy, Huyền Ngọc sư giống bình thường. Ánh mắt y sư phụ, giống.

 

Lục Triều Triều ghế bập bênh, đung đưa.

 

“Huyền Ngọc sư đến từ ?” Tông Bạch hỏi.

 

“Khi du ngoạn bên ngoài, gặp lúc Thần giới tiêu diệt Ma giới. Lúc đó, ngôi làng ở nơi giao giữa Ma giới và Linh giới hủy hoại, y là sống sót duy nhất.”

 

“Ma giới t.h.ả.m bại, Thần giới thu phục, còn thời gian lo lắng cho phàm nhân. Ta bèn đưa y về núi, chỉ đợi y hồi phục đưa xuống núi.”

 

“Y ở núi còn nhân, thấy y ý tu hành, tuy nhập môn muộn, nhưng cần cù và ngộ tính, bèn thu nhận môn.”

 

Tông Bạch nghi hoặc : “Chẳng lẽ tâm ma của y là báo thù?”

 

Lục Triều Triều lắc đầu, cau chặt mày. “Nếu ngày mai vấn tâm, y vẫn vượt qua cửa ải , e rằng sẽ trục xuất khỏi sơn môn.” Tông Bạch ẩn hiện vẻ lo lắng.

 

Lục Triều Triều dậy: “Ta xem.”

 

Huyền Ngọc tính cách cô độc, động phủ cũng chọn ở nơi hẻo lánh.

 

Khi Lục Triều Triều đến, y đang khoanh chân ngọc sàng, dường như đang ngẩn .

 

Khi cấm chế mở , y liền cảm nhận khí tức của Lục Triều Triều.

 

“Triều Triều...” Đôi mắt bình lặng gợn sóng của y dường như lập tức sống động, tràn ngập ý .

 

“Gọi là sư phụ. Để chưởng môn thấy, trách cứ ngươi đấy.” Lục Triều Triều nghiêm mặt, vẻ uy nghiêm.

 

Trước mặt tử, nàng vẫn luôn thích giả vờ uy nghiêm.

 

Ví dụ khi các tử lên núi, quá coi trọng khẩu vị, nàng liền lấy gương. Dẫn tử ăn Bích Cốc Đan suốt một tháng. Cuối cùng, tử thành công bích cốc. Nàng thèm ăn đến mức đêm nào cũng gặp ác mộng, cuối cùng nhịn , trốn trong động phủ nướng gà ăn. Vừa ăn nước mắt lưng tròng, lẩm bẩm nuôi con thật khó.

 

Nàng một vốn lười biếng, đến chưởng môn cũng , giờ vì nuôi con, còn cố ý tạo vẻ nghiêm khắc tự kỷ luật.

 

Khó... thật khó.

 

“Ngươi cả ngày quanh quẩn mắt , ngươi sinh tâm ma từ khi nào.”

 

“Có vì chuyện diệt môn?”

 

“Ban đầu Ma giới hủy diệt cả thôn, Thần giới thu phục Ma giới. Ma Tôn đ.á.n.h c.h.ế.t tại chỗ, cũng coi như báo thù cho cả nhà ngươi .”

 

“Hà tất cố chấp quá khứ. Chi bằng, dẫn ngươi về quê nhà xem thử?” Lục Triều Triều y.

 

Huyền Ngọc ánh mắt nóng bỏng nàng, trầm mặc hồi lâu, mới khẽ : “Được.”

 

“Ngươi lên núi hơn mười năm, bỏ nhiều nỗ lực hơn khác mới nhập môn , Huyền Ngọc, ngươi nên quý trọng mới .” Huyền Ngọc thể tử nhập môn muộn nhất bộ Kiếm Tông.

 

Thân thể của y, cũng chẳng là chuyện gì.

 

Tông Bạch thiên phú khá , ba ngày linh khí nhập thể. Các tử khác hoặc sớm hoặc muộn, bảy ngày, một tháng.

 

Ngoại môn tử Kiếm Tông thiên phú gì đặc biệt, nhiều nhất cũng chỉ ba tháng, cũng thể dẫn linh khí nhập thể.

 

Huyền Ngọc khác, thể y tựa như kháng cự linh khí. Suốt nửa năm, y vẫn thể dẫn khí thành công.

 

Trời sáng vung kiếm, dậy sớm hơn tất cả tử Kiếm Tông. Khi xuống núi, trời tối .

 

 

 

 

Loading...