Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 694:--- ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 23:44:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phượng Minh Năm Mới

 

Thời gian trôi mau, chẳng mấy chốc đến Tết Nguyên đán.

 

Vào mùng một Tết, Lục Triều Triều dắt tay Thiện Thiện tiến cung. Phía lưng nàng còn đeo một cái túi lớn…

 

Gần đây, lời lẽ của Thiện Thiện càng lúc càng lưu loát, đứa trẻ sắp tròn hai tuổi miệng lưỡi hoạt bát.

 

“Tức Xuyên ca ca, chúc mừng năm mới, tuế tuế an khang.” Lục Triều Triều mong chờ Huyền Tức Xuyên, phía còn tiểu Thiện Thiện.

 

Nàng là nữ đế, là Chiêu Dương Kiếm Tôn, nào ai dám nhận lễ quỳ của nàng, nên đương nhiên vẫn thẳng.

 

Riêng Thiện Thiện lanh lẹ khấu đầu một cái: “Thiện Thiện bái niên ngài nha.”

 

Khí tiết đáng mấy đồng? Cứ khấu đầu một cái là ngay hồng bao lớn!

 

Huyền Tức Xuyên hai tỷ chọc đến nỗi khép miệng , nàng vì tham gia hôn lễ của mà cố ý ở Đông Lăng, lập tức : “Cũng chúc Triều Triều và Thiện Thiện năm năm bình an.” Nói xong, liền để thái giám mang đến những món quà Tết hậu hĩnh.

 

Thiện Thiện nuốt nước bọt, bàn tay nhỏ xua xua: “Ngài khách sáo quá, cần gì hồng bao chứ, chỉ là bái niên thôi mà.” Vừa lời từ chối, một tay nắm chặt phong bao đỏ dày cộm chịu buông .

 

Huyền Tức Xuyên suýt bật , quả nhiên là tỷ ruột!

 

Cái vẻ ham tiền của Thiện Thiện, giống hệt Lục Triều Triều lúc nhỏ.

 

“Nhanh cầm lấy , đừng khách khí, chút tấm lòng của Tức Xuyên ca ca.” Đợi đến khi Hoàng đế mở miệng, Thiện Thiện mới miễn cưỡng nhận lấy hồng bao. khóe môi bé… điên cuồng cong lên.

 

lúc , các triều thần tiến cung chúc mừng năm mới, hai tỷ liền ngoan ngoãn quỳ ghế, nhấp từng ngụm nhỏ.

 

Cả triều văn võ bái niên Hoàng đế, cùng những lời may mắn chúc quốc vận hưng thịnh.

 

Lục Triều Triều hai tay đút túi, dáng vẻ thờ ơ liên quan đến .

 

Thiện Thiện nhảy xuống khỏi ghế, lượt bái niên từng .

 

“Bái niên Vương đại nhân, chúc Vương đại nhân thể an khang, sống lâu trăm tuổi.”

 

“Bái niên Lý đại nhân, chúc Lý đại nhân… thăng quan tiến chức, quan vận hanh thông.”

 

“Bái niên Chu đại nhân, chúc Chu đại nhân…” Tiểu gia hỏa với gương mặt tươi , bái niên từng hàng, đáng yêu tả xiết. Thỉnh thoảng còn đầu sang một bên, lén những lời chúc mà phu tử cho sáng nay.

 

Các quan, mùng một Tết đều cầu may mắn.

 

Đợi khi các đại nhân đáp lễ xong, Thiện Thiện mới : “Ôi chao, chư vị đại nhân ngàn vạn đừng khách sáo như Bệ hạ, Thiện Thiện bái niên còn cho hồng bao. Không cần , cần …”

 

Mèo Dịch Truyện

“Với , Thiện Thiện ở trọ tại đông viện dịch quán…”

 

“Chư vị đại nhân mang hồng bao lên triều, chẳng lẽ còn đưa đến dịch quán ?”

 

“Thật sự cần .”

 

Vừa cần hồng bao, điên cuồng lẩm bẩm nơi ở, cả triều văn võ kinh ngạc bé.

 

Trơ mắt bé dắt tỷ tỷ ung dung rời .

 

Đợi khi bước khỏi đại điện, Thiện Thiện mới : “Tỷ tỷ, lát nữa sai canh ở cửa nhé.”

 

Chàng bé thỏa mãn vỗ vỗ ví tiền, òa òa òa òa, cuối cùng cũng tiền riêng .

 

Tiền kiếm do "đánh gió thu" thì tính là tiền chứ?

 

Không trộm cũng chẳng cướp, quang minh chính đại!

 

Lục Triều Triều bé, "Khốn kiếp, cái đứa nhóc ranh giống như đúc thế !!"

 

“Trong một chăn thể ngủ hai loại , Ngọa Long và Phượng Sồ thường xuất hiện cùng lúc. Hai các ngươi đúng là tỷ ruột.” Truy Phong thấy nàng vẻ mặt , khỏi trêu chọc.

 

Lục Triều Triều: “Người thấy phần, hồng bao chia một nửa!”

 

Thiện Thiện: Hừ!!

 

Dưới ánh mắt của tỷ tỷ, Thiện Thiện ấm ức lặng lẽ gật đầu.

 

cũng giữ một nửa, vẫn thể kiếm thêm!

 

Hai về đến dịch quán, hồng bao của các vị đại nhân liền đưa đến tận cửa.

 

Thiện Thiện vui mừng đến nỗi mày râu phơi phới, thật nhiều thật nhiều thật nhiều a a a a a…

 

“Chà… tổng cộng gộp hơn ba nghìn lượng bạc!!” Thiện Thiện là quý khách đến từ Bắc Chiêu, dù là trẻ nhỏ, nhưng Hoàng đế ban tặng hậu hĩnh, chư vị đại thần cũng tiện tùy ý qua loa. Những phong hồng bao đầy thành ý khiến Thiện Thiện cảm động đến rơi lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-694.html.]

 

Thương tiếc chia một nửa, Thiện Thiện : “Mang đưa cho tỷ tỷ…”

 

Ăn xong bữa trưa, v.ú nuôi liền vui vẻ bước .

 

“Gia thư từ Bắc Chiêu cấp báo đưa đến…” Mọi xúm .

 

Lục Triều Triều lời dặn dò tha thiết của cha , vành mắt hoe đỏ. Ngay cả tâm trạng của Thiện Thiện cũng chút sa sút…

 

“Tháng thể về nhà , phu nhân và tướng quân đều đang đợi ở nhà đó.”

 

“Chỉ là Trấn Quốc Công lão gia mùa đông sức khỏe , ngã bệnh mấy . Thái y thường xuyên túc trực trong nhà… Phu nhân và tướng quân sợ xảy chuyện, ngày đêm đều chăm sóc.” Chỉ là, lão gia cả đời chinh chiến sa trường, ngày thường thích khác hầu hạ, bọn họ cũng chỉ cần ở bên cạnh trò chuyện.

 

Tâm niệm Lục Triều Triều khẽ động.

 

Năm đó khi đầu gặp Trấn Quốc Công, lão đầu tóc bạc trắng năng như sấm động, tính tình cực kỳ , Lục Triều Triều từng tặng cho ông Phù Tăng Thọ.

 

Tăng thọ ba năm, nay tính thì…

 

Lục Triều Triều khẽ nắm góc áo.

 

“Lão Trấn Quốc Công cả đời chinh chiến sa trường bảo vệ giang sơn Bắc Chiêu, chỉ mong ông bình an vô sự.” Tâm trạng đều chút nặng nề.

 

Thiện Thiện mím môi: “Tổ phụ…” Trấn Quốc Công là tổ phụ ruột của bé, tuy rằng thích dùng râu chọc , nhưng Thiện Thiện thích ông.

 

Thiện Thiện Lục Triều Triều, Lục Triều Triều ý bé, liền bấm ngón tay tính toán mặt .

 

“Hiện tại chuyện đều an lành, cứ yên tâm .”

 

Thiện Thiện khẽ thở phào nhẹ nhõm.

 

Theo cùng còn nhiều món ngon Bắc Chiêu, đêm đó vui vẻ thưởng thức một bữa cơm tất niên thịnh soạn.

 

“Hôm nay Truy Phong mua nhiều pháo hoa, chúng cùng đốt nhé?” A Man híp mắt hỏi.

 

Tiểu cô nương vốn dĩ gầy yếu, giờ đây theo Lục Triều Triều ăn uống tẩm bổ, lớn lên vài phần xinh rạng rỡ động lòng .

 

Mạch Phong tay cầm hương nến, vặn để châm lửa.

 

“Đi thôi, xem pháo hoa…” Một đoàn hùng dũng kéo phía bờ hào thành bên ngoài thành.

 

Bên bờ hào thành tụ tập nhiều , năm nay thiên tai qua, ôn dịch giải trừ, tất cả bá tánh đều mong chờ năm tới mưa thuận gió hòa.

 

“Đây là điểm đốt pháo hoa cố định, mau chuyển qua .” Thị vệ đặt một chuỗi pháo hoa dài, bá tánh xung quanh đều ngóng trông.

 

“Oa, thật nhiều pháo hoa…” Lũ trẻ kinh ngạc reo hò.

 

“Châm lửa.” Lục Triều Triều mặc một hồng y rực rỡ, khoác đại sưởng, tựa như đồng nữ tọa Quan Âm.

 

Thiện Thiện bên cạnh nàng, giống hệt một tên tùy tùng.

 

Một tiếng lệnh hạ, Mạch Phong vui vẻ cầm hương nến châm lửa.

 

Một tiếng “ầm…” vang lên, pháo hoa rực rỡ lộng lẫy x.é to.ạc màn đêm, bá tánh đồng loạt vỗ tay.

 

Từng chùm pháo hoa nổ tung, nở rộ ánh sáng rực rỡ.

 

Từng tiếng từng tiếng một, tựa như cầu vồng đan xen, khiến thể rời mắt.

 

Sau một nén nhang, pháo hoa đốt xong, vạn vật trở về tĩnh lặng. Đất trời tựa hồ ngưng đọng…

 

Đột nhiên…

 

“Các ngươi thấy tiếng gì ?” Thiện Thiện ngẩng đầu khắp bầu trời, tựa hồ như tiếng chim kêu.

 

Không chỉ bé, bốn phía đều ngẩng đầu.

 

“Ta hình như thấy tiếng chim hót.”

 

“Không đúng, giống tiếng chim hót.” Mọi ngẩng đầu tìm kiếm khắp nơi, nhưng bầu trời đêm đen kịt, chỉ tinh tú, căn bản rõ.

 

Trúc Mặc lạnh lùng ở chân tường, thấy tiếng động, lông mày khẽ cau, ngẩng đầu lên bầu trời đêm.

 

“Là tiếng phượng hót.”

 

Y chậm rãi ngẩng đầu lên.

 

 

 

 

Loading...