Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 718:--- --- Lương duyên đã lỡ.

Cập nhật lúc: 2025-10-18 23:44:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ai chà, năm đó rõ ràng là ưng ý Tĩnh Nghi, kết quả rước về Diêu Tĩnh Uyển.”

 

“Muội chung quy vẫn bằng tỷ tỷ.”

 

“Tỷ tỷ hiền huệ khoan dung, nào giống ngươi độc ác như ?”

 

“Tỷ tỷ ruột thịt đưa thị vệ cho ngươi, dẫn đến bản bắt cóc. Ngươi dám lấy một nửa tiền chuộc, kẻ độc địa như ngươi? Người như ngươi, Tần gia đây nào dám dung chứa! Tần gia còn nữa ?” Đôi lão gia bà lão ngày thường khen ngợi Diêu Tĩnh Uyển ngớt, giờ phút một khi cất lời độc địa vô cùng.

 

Tần lão gia tự nhận sách, nheo mắt lời nào, nhưng lão thái thái mắng c.h.ử.i chút nể nang, ngài chẳng hề ngăn cản nửa lời. Chắc hẳn là ngầm đồng tình.

 

Diêu lão gia, Diêu lão thái thái hai họ chọc tức đến mức thở , tay vịn mặt bàn suýt chút nữa ngã khuỵu xuống đất.

 

Mọi giận tức, Diêu Tĩnh Uyển nghiến chặt răng: “Tần gia các ngươi thì là hạng gì? Tần Gia Ngôn càng là một súc sinh!”

 

“Hắn đính hôn với tỷ tỷ, lén lút liên lạc với !! Hắn thì tính là cái gì?”

 

“Diêu Tĩnh Nghi thắt cổ tự vẫn, t.h.i t.h.ể còn kịp nguội lạnh, vội vã đến cầu hôn . Hắn thì tính là hạng gì?”

 

“Tần gia ngươi chẳng cũng mục nát từ trong xương cốt !”

 

Bốp!

 

Diêu Tĩnh Uyển lời còn dứt, liền Tần lão thái thái đang nổi giận tát một bạt tai. Song Diêu Tĩnh Uyển vốn dĩ hiền lành dễ chịu, nàng giơ tay liền đẩy mạnh lão thái thái một cái.

 

“Ai da…” Lão thái thái kịp đề phòng, liền đẩy ngã xuống đất.

 

Một cái rớt phịch xuống đất, xương sống phát tiếng răng rắc, ngã vật sàn dậy nổi. Nàng mặt tái mét ai oán rên rỉ.

 

“Tốt! Tốt lắm! Đây chính là nữ nhi mà Diêu gia các ngươi dưỡng dục! Dám động thủ với bà mẫu, hưu thê!”

 

Tần lão gia nổi cơn thịnh nộ, tại chỗ sai gia đinh đỡ lão thái thái về, đường về còn rêu rao khắp nơi, khiến danh tiếng Diêu gia một bước rớt xuống ngàn trượng.

 

Diêu Tĩnh Uyển quỳ sảnh đường: “Kính xin phụ mẫu chủ cho con… Tần gia nửa phần cũng nể mặt Diêu gia, bọn họ coi Diêu gia là hạng nào!”

 

Diêu lão gia mắt choáng váng thôi.

 

“Nghiệt chướng, ngươi im miệng!”

 

“Tĩnh Nghi là tỷ tỷ ruột thịt của ngươi, là tỷ tỷ ruột thịt của ngươi đó!! Sao ngươi nỡ lòng nào tay với nàng?”

 

“Nàng đối với ngươi bao yêu thương, ngươi nhẫn tâm đến thế! Các ngươi là tỷ ruột thịt m.á.u mủ tình thâm, cái nha đầu hỗn sược !! Huyết mạch chí , ngươi cũng xuống tay !” Người đau lòng nhất, chính là Diêu lão thái thái. Giờ phút đến gan ruột đứt từng khúc, bất lực tuyệt vọng.

 

Rõ ràng là tỷ ruột thịt một sinh , vì rơi cảnh ngộ như thế !!

 

Thuở Diêu Tĩnh Uyển gả cho Tần Gia Ngôn, phản đối dữ dội nhất, chính là lão thái thái.

 

Người là nữ tử, tự nhiên hiểu rõ. Tĩnh Nghi vì Tĩnh Uyển mà bắt cóc, Tĩnh Uyển gả cho tỷ phu của , Tĩnh Nghi đây?

 

đại sự trong phủ cho phép chủ, dù mù mắt, cũng thể đổi sự thật.

 

“Kẻ nào thèm tỷ với nàng ? Nàng sinh đoan trang hiền huệ, còn tính tình lanh lợi hoạt bát, từ nhỏ la mắng, đem so sánh. Có nàng ở đó, phụ vĩnh viễn thấy , vĩnh viễn đều nàng đè đầu cưỡi cổ, dựa mà như thế!!”

 

“Đừng tưởng nàng ban cho chút ân huệ nhỏ nhoi thì cảm ơn đội nghĩa, chỉ nàng c.h.ế.t , trong phủ còn nàng , mới thể phụ trọng dụng!”

 

“Phụ định hôn sự cho nàng , là danh môn vọng tộc. Còn của thì ? Lại là tú tài nghèo hèn! Lại còn là một tú tài nghèo hèn từng thành hôn một !”

 

“Ta rốt cuộc kém nàng ở điểm nào? Dựa mà nàng thể sống cuộc đời thiếu phu nhân nhung lụa ngọc thực, còn gả cho tú tài nghèo hèn. Lại còn là một cô nhi, phụ mẫu, hai thiên vị!” Diêu Tĩnh Uyển một mạch trút nỗi bất cam.

 

Lão thái thái chỉ nàng , giận đến mức mắt tối sầm.

 

“Ngươi… ngươi…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-718-luong-duyen-da-lo.html.]

 

“Diêu gia ngày càng suy bại, liên hôn là việc tất yếu.”

 

“Tần gia quy củ phiền phức, ngươi kiên nhẫn học hỏi nhất. Tỷ tỷ ngươi tính tình an tĩnh, vốn dĩ đoan trang, nàng Tần gia, sẽ sống tự tại hơn.”

 

“Chính ngươi những năm qua ở Tần gia, rốt cuộc sống , rốt cuộc thích hợp với ngươi , trong lòng ngươi chẳng lẽ ?”

 

Những năm , Tần Gia Ngôn ở bên ngoài cũng từng ong bướm.

 

Chỉ là nàng tính tình chua ngoa của , một nữ nhân nào dám bước chân cửa.

 

Cũng vì lẽ đó, lão thái thái còn oán giận nàng . Quản thúc nam nhân quá nghiêm khắc, trong phủ con cháu đơn bạc, chỉ Tần Văn Đàn là một đích tử.

 

Diêu Tĩnh Uyển sắc mặt cứng đờ, Tần Gia Ngôn tuy tâm duyệt nàng , nhưng cũng thể chống quy củ nặng nề của Tần gia.

 

Tần lão thái thái vốn giỏi bắt nạt con dâu, ngay cả nàng thấy cũng sợ.

 

“Còn về tú tài nghèo hèn mà ngươi …” Lão thái thái thở dài thườn thượt.

 

“Chàng phận may mắn, sớm trở thành cô nhi, lớn lên nhờ cơm trăm nhà. tuổi còn trẻ đỗ tú tài, vì vận khí , giữa chừng lỡ dở mấy . Dù vẫn sớm đỗ tú tài… càng chứng tỏ thiên phú cực kỳ của .”

 

“Ta và cha ngươi đích dò la, vị công tử phẩm tính cực , là một vô cùng ưu tú.”

 

“Nếu ngươi gả sang đó, mang theo của hồi môn ban cho ngươi, bà mẫu, phu quân dễ tính, chịu khổ?”

 

“Để tránh ngươi đa nghi, những năm qua từng với ngươi điều .”

 

“Tú tài nghèo hèn năm xưa ngươi mắt, về thi đỗ thám hoa, giờ đây ở kinh thành, là cao quan hậu lộc, hưởng vinh hoa phú quý dứt.”

 

“Ngươi thử xem, bỏ qua cơ hội quan thái thái , cướp lấy hôn sự của Tĩnh Nghi.”

 

Lão thái thái thương nữ nhi đây?

 

Sau khi Tĩnh Nghi đời, từ nhỏ cũng tính cách hoạt bát, nhưng lão gia sợ nàng gánh vác nổi trách nhiệm của Diêu gia. Để uốn nắn tính cách của nàng, ngài vén ống quần, để lộ đôi chân trắng nõn của nàng, bắt nàng quỳ từ đường, dùng roi trúc nhỏ mảnh quất roi.

 

Từng vết thương nối tiếp vết thương, tổn thương xương cốt, nhưng vô cùng đau đớn. Thoa cao d.ư.ợ.c nhất, nửa điểm cũng để sẹo. Cứ thế mà mài giũa nàng thành tính cách hiền huệ đoan trang .

 

Lão thái thái thể ngăn cản, chỉ thể thấy tiếng nức nở của nữ nhi trong phòng, đến ngất xỉu ngoài cửa phòng.

 

“Tỷ tỷ ngươi sợ ngươi chịu khổ, sống cuộc đời giống như nàng, đặc biệt cầu xin phụ , để ngươi sống những tháng ngày tự do tự tại. Có thể lựa chọn cuộc sống mong .”

 

“Ngươi lấy lòng gan lừa phổi bò.”

 

Lão thái thái thành tiếng, thậm chí Diêu Tĩnh Uyển thêm một nào nữa.

 

Nha dìu lão thái thái rời , Diêu Tĩnh Uyển ngẩn ngơ ngã mặt đất.

 

“Tất cả đều là do ngươi tự chuốc lấy!” Lão gia trầm mặt, lạnh lùng nàng . Sự thất vọng trong đáy mắt khó mà che giấu .

Mèo Dịch Truyện

 

“Cắt tóc ni cô . Diêu gia còn tẩu tử của ngươi, chung quy cũng nghĩ cho bọn họ một chút.” Lão gia xong, đầu mà rời . Trong lòng chỉ suy tính, mới thể khiến trưởng nữ đau lòng trở về nhà.

 

Diêu Tĩnh Uyển ni cô, cả gương mặt trắng bệch, còn chút huyết sắc.

 

“Đại tẩu, nhị tẩu… tuy chúng là cô tẩu, nhưng tình tựa tỷ …”

 

Lời còn hết, đại tẩu vốn luôn tươi đón nàng phất khăn tay: “Thôi , ai mà tình tựa tỷ với ngươi. Tỷ ruột thịt cứu mạng ngươi mà ngươi còn dám hãm hại, đây nào dám tỷ tỷ của ngươi.”

 

Nhị tẩu càng lấy lệ: “Ngươi chính là một kẻ phá hoại gia đình, mau mau rời thanh tu .”

 

“Nếu ngươi gây chuyện, Tĩnh Nghi cũng sẽ chán ghét nhà đẻ.”

 

 

Loading...