Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 720:--- Ngọa Long Phượng Sồ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-18 23:44:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“A!” “Phụ cứu hài nhi…” Thiện Thiện ôm Dung Lão Lục quỳ trong sân gào t.h.ả.m thiết.

 

“Ngươi đúng là to gan tày trời, dám tìm thiệp mời, còn lén lấy tư ấn của phụ ngươi đóng lên!!” Hứa Thời Vân thanh nhã cả đời, ngay cả khi dẫn theo ba con trai một con gái ly hôn với Lục Viễn Trạch, cũng từng tức giận đến .

 

Thiện Thiện quỳ đất, cẩn thận lầm bầm: “Không đóng ấn, cũng tin nha.”

 

Hứa Thời Vân chỉ , hai tay run rẩy ngừng, Đăng Chi liên tục xoa n.g.ự.c cho nàng: “Phu nhân đừng giận đừng giận, cẩn thận sinh bệnh. Người nghĩ xem, mời cả triều văn võ, ít nhất là mời cung. Thế cũng coi như giữ chút thể diện cho phủ chúng .”

 

“Mời , nhưng tiểu thái giám ở cửa cung cho gửi thư.” Thiện Thiện ấp úng . “Hắn bảo phụ đích gửi.”

 

Tiểu thái giám nào dám tùy tiện đưa thư , trong cung quy tắc của cung.

 

Hứa Thời Vân tối sầm mắt, may mà tiểu thái giám hiểu quy củ, nếu thật sự đưa , e rằng trò sẽ náo động đến tận cung cấm.

 

“Ngươi quỳ xuống đó mà tự kiểm điểm ! Không lệnh của , dậy!” Hứa Thời Vân tức đến váng đầu.

 

Cả ngày hôm nay, nàng đều bận rộn khắp nơi xin , may mắn là tiễn về.

 

Đang chuyện, Dung Triệt cung, vặn bước cửa.

 

“Hôm nay chuyện gì ? Sao ai cũng chúc mừng ? Trông kỳ lạ lắm…” Dung Triệt mơ hồ hiểu gì, định hỏi kỹ, nhưng các đồng liêu vuốt râu ha ha lớn rời .

 

Nguyên lai Dung Triệt lão quang côn (ông già độc ) , cưới Hứa Thời Vân, tự nhiên hai con trai Tam nguyên cập , thêm một con trai là Đại tướng quân. Lại còn Chiêu Dương công chúa Hoàng đế yêu quý. Khiến một đám triều thần ghen tị đến đêm ngủ . Giờ nghĩ , ha ha ha ha, báo ứng của Dung Triệt còn ở phía .

 

“Ôi, Lý đại nhân đến? Khách quý khách quý a…” Dung Triệt cửa, liền thấy Lý Tự Khê đang trong sân. Lý Tự Khê mặt đầy vẻ lúng túng, hôm nay đến muộn, vặn gặp Dung Hướng Thiện đang đánh.

 

Trong sân yên tĩnh đến rợn , tựa hồ một bầu khí quỷ dị.

 

Dung Triệt cẩn thận sang, liền thấy Hứa Thời Vân trong tay đang nắm một cành tre. Còn chân, Thiện Thiện đang uất ức quỳ đất.

 

Thấy phụ về nhà, Thiện Thiện lập tức mừng rỡ mặt: “Phụ , mau đến cứu hài nhi. Mau mau dọn dẹp mẫu , đ.á.n.h Thiện Thiện!!”

 

“Thiện Thiện chỉ là tổ chức tiệc đầy tháng cho Dung Lão Lục, kiếm chút tiền, gì sai ?” Thiện Thiện bĩu môi với lão cha.

 

Hắn nhớ câu của lão cha, ở nhà một là một, chủ việc, lập tức cứu .

 

“Phụ , chính là chủ nhà, mau đến cứu hài nhi…” Thiện Thiện mặt mày đắc ý.

 

Dung Triệt trợn mắt, khí thế hùng hổ, nghênh ngang xông tới.

 

Mèo Dịch Truyện

Dưới ánh mắt kích động hưng phấn của Thiện Thiện, Thiện Thiện đắc ý nháy mắt đưa tình với mẫu . Ai ngờ…

 

Dung Triệt xông đến mặt Hứa Thời Vân, đầu gối khụy xuống, một cú trượt quỳ, “tách” một tiếng, quỳ gối xuống. Thiện Thiện????

 

“Hình phạt của Thiện Thiện, xin lĩnh!” Một câu đầy nghĩa khí.

 

Thiện Thiện tức đến nửa ngày nên lời, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đỏ bừng: “Phụ , đây là điều , chủ cho con ?”

 

Dung Triệt nghệt mặt : “ , roi của ngươi, ngươi chịu. Sao? Phụ ngươi đủ lợi hại chứ?”

 

Thiện Thiện nhe răng, a a a a, đồ lừa đảo, đại lừa đảo!!

 

“Trả tiền!” Hắn lập tức xòe bàn tay nhỏ , hỏi Dung Triệt đòi tiền.

 

Dung Triệt đảo mắt: “Hai cha con , trả gì mà trả… của ngươi là của , của là của thê tử .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-720-ngoa-long-phuong-so.html.]

 

Thiện Thiện suýt nữa tức phát : “Đồ nịnh hót, nịnh hót đến cuối cùng trắng tay!”

 

Dung Triệt hớn hở: “Ta cứ thích thế…”

 

Hứa Thời Vân giật giật mí mắt, Lý Tự Khê che mắt vội vã cáo từ.

 

Trời ơi, thế nhân đều ngưỡng mộ Dung tướng quân. Giờ xem, báo ứng của Dung tướng quân đến . Dung Hướng Thiện và Lục Triều Triều... chậc chậc... Ai cũng ngưỡng mộ nhà long phượng trình tường, hóa là Ngọa Long Phượng Sồ.

 

Đợi Lý Tự Khê rời , Thiện Thiện và Dung Triệt một lớn một nhỏ quỳ trong sân. Hứa Thời Vân cho dậy, chỉ sai dọn bữa sang phòng bên cạnh, cùng Trấn Quốc Công lão thái thái dùng bữa.

 

Lục Triều Triều dẫn Ngọc Châu và Diêu phu nhân cửa, hai cha con vẫn quỳ đất dịch sang một bên.

 

“Thật ngại quá thật ngại quá.” Lục Triều Triều lau một vệt mồ hôi hột, dẫn khách sang một sảnh khác.

 

Sau khi rõ nguyên do, nàng lén đầu lườm Thiện Thiện một cái: “Kiếp ngươi tâm địa độc ác, kiếp ngươi miệng mồm độc địa!”

 

Diêu phu nhân hề chế giễu, trong mắt còn ánh lên một tia hâm mộ. Không khí nhà họ Lục ấm áp, con cái đều tình cảm thắm thiết. Dung Triệt tôn trọng thê tử.

 

Dùng bữa trưa xong, Lục Triều Triều đích tiễn Ngọc Châu và Diêu phu nhân cửa.

 

Quả nhiên, ở góc rẽ, nhà họ Diêu đang mắt mong chờ đợi, chẳng bao lâu .

 

Diêu Tĩnh Nghi thần sắc bình tĩnh, mặt chút xúc động, Lục Triều Triều thầm yên tâm.

 

“Nay Ngọc Châu cô nương danh tiếng lẫy lừng, e rằng bao nhiêu đang dõi theo các ngươi. Diêu phu nhân nếu chê, xin mang đội tinh binh về. Họ đều là những từng chiến đấu sa trường, bảo vệ nhà cửa cũng an lòng.”

 

Dung Triệt quỳ đất, vẫn quên dặn dò một câu.

 

Diêu phu nhân sững sờ, quả nhiên, trong sân hai mươi đang chờ, đều mang theo sát khí đằng đằng, thể trấn áp lòng .

 

Nàng chút do dự cảm tạ Dung Triệt: “Đa tạ Dung tướng quân, cho bằng dạy cách câu cá. Về nhà sẽ tìm vài mầm mống , nhờ các vị giúp rèn luyện.” Nuôi dưỡng gia nô võ công là chuyện bình thường, Diêu phu nhân cũng nghĩ xa trông rộng, theo thời gian con gái lớn lên, chức tước sẽ càng nhiều, thị vệ luyện tập sớm, tương lai tất đại dụng.

 

Dung Triệt gật đầu, Diêu phu nhân quả là một đầu óc tỉnh táo.

 

Diêu Tĩnh Nghi dẫn Ngọc Châu lên xe ngựa, hai mươi hộ vệ bao vây xe ngựa ở giữa.

 

Người nhà họ Diêu thể đến gần chút nào.

 

Vừa tới gần, đàn ông cầm đầu lập tức rút đao: “Kẻ nào đến? Mau mau lui xuống!!” Khí thế từng g.i.ế.c thấy m.á.u khiến nhà họ Diêu chấn động, dám tự tiện xông .

 

Đại ca nhà họ Diêu mặt xanh mét trắng bệch: “Ta là đại ca của nàng , đồ ch.ó mắt mù! Muội , …” Hắn giật cổ họng mà la lớn.

 

Thủ lĩnh thị vệ đại đao hề lay chuyển, lời của Diêu phu nhân, tất cả đều vô ích. Quân lính của họ trọng quy củ nhất, ai cũng thể lừa gạt .

 

Diêu phu nhân rèm cửa cũng hề vén, giọng bình tĩnh: “Ta từ nhỏ cha song vong, một cô đơn lớn lên, lấy ?”

 

“Đánh ngoài !” Nói xong, liền tướng sĩ ném ngoài.

 

Người nhà họ Diêu đều là kẻ sĩ, từng đối xử thô lỗ như , lập tức co ro đất than ai ai.

 

“Đây là của … thật sự là Diêu Tĩnh Nghi của .” Đại ca nhà họ Diêu thấy ánh mắt khinh thường của dân chúng vây xem, vội vàng giải thích.

 

“Người nhà họ Diêu các ngươi bệnh ? Mấy hôm mới , Diêu Tĩnh Nghi năm xưa vì giữ trong sạch mà tự vẫn, ai giả mạo phận nàng. Giờ đây, giả c.h.ế.t sống dậy ?”

 

 

 

Loading...