Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 730:--- Bị Bắt ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 05:08:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mạch Phong tức giận đến mức ngã ngửa.
“Đây tính là đạo quan kiểu gì, ngươi chỉ là một tiểu phu tử!”
Thiện Thiện mặt đanh : “Sao tính là quan? Hoàng đế quản thiên hạ.”
“Ta ở thư viện quản bạn học, đều là một chuyện.”
“Ngay cả bạn học còn quản , quan?”
“Mạch Phong, thể quá cứng nhắc. Ngay cả Bệ hạ, đôi khi còn mắt nhắm mắt mở nữa là? Ngươi đúng ?”
Mạch Phong cãi , một khuôn mặt đỏ bừng: “ ngươi là đúng, ngươi còn ăn của bạn học, uống của bạn học, lấy của bạn học!”
“Ngươi , bạn học sẽ oán giận…”
Thiện Thiện phất tay: “Bên tiếng là bình thường, nhưng chân lý chỉ trong tay kẻ nắm giữ quyền phát ngôn.”
“Cứ yên tâm, chừng mực.”
Nói xong, liền chậm rãi về phòng nghỉ ngơi.
Chỉ còn Mạch Phong trằn trọc, mất ngủ cả đêm.
Sáng sớm hôm , Dung Triệt đặc biệt ở phủ để khen thưởng Thiện Thiện: “Thiện Thiện, con chính là công thần đổi vận mệnh của Dung gia ! Nếu con phấn đấu, gia phả sẽ dành riêng một trang cho con! Thằng nhóc ! Quả hổ là con trai cưng của phụ !” Dung Triệt vỗ vỗ vai .
“Ở Quốc Tử Giám vất vả lắm ?”
Thiện Thiện chớp chớp mắt: “Có gì mà vất vả, đều là phục vụ bạn học cả.”
“Viết sự phục vụ mặt đất, đặt sự công bằng lòng bách tính, thực hiện lý tưởng trong tầng lớp thấp, thực hành tín ngưỡng bằng đôi tay!”
“Thiện Thiện vất vả!”
Dung Triệt khựng , trân trân Thiện Thiện vác túi sách từng bước xa.
Dung Triệt im lặng lâu: “Hay là, để Triều Triều xem thử, nó đoạt xá ?”
Hứa Thời Vân che miệng khúc khích: “Kẻ mắt nào dám đoạt xá nó chứ?” Cứ đề phòng nó bắt nạt khác thì đúng hơn…
Dung Triệt nghĩ thầm, cũng .
“Chẳng lẽ nhà thật sự sinh một Tiên Thiên Vi Quan Thánh Thể ?”
Vân nương lườm một cái, thật nghĩ.
“Thôi , là suy nghĩ lung tung.” Dung Triệt dám đoán mò nữa.
“Phu nhân, Bệ hạ gần đây nhân gian xuất hiện ít ma vật. Lo sợ ma giới phá vỡ kết giới, dẫn binh trấn giữ…” Dung Triệt còn xong, thấy Vân nương run tay.
“Đừng sợ đừng sợ, chỉ là trấn giữ mà thôi.”
Vân nương hoảng loạn trong lòng: “Chàng chẳng qua là dựa khẩu quyết Triều Triều ban cho, luyện tập mà chút tu vi, nhưng cũng chỉ mạnh hơn phàm nhân một tia. Làm thể đối kháng ma vật?”
“Ma vật thể xuyên qua kết giới? Chẳng lẽ trở ?”
“Thần giới quản chuyện, nay bỏ rơi chúng . Nếu ma vật thật sự xuất hiện thì ?” Vân nương từng về ma vật. Ngay từ ngàn năm , khi thần, nhân, ma ba giới tách rời, ma vật thường xuyên quấy phá phàm gian.
Sau , Thần giới trấn áp thu phục, Ma tôn cũng chẳng rõ sống c.h.ế.t.
Những năm nay, phàm nhân cách ly ở hạ giới, chỉ thể một vài chuyện cũ từ cổ tịch.
“Thuật pháp Triều Triều ban cho, truyền rộng rãi trong dân gian. Tuy dẫn khí nhập thể nhiều, nhưng cũng chọn mấy đội tu sĩ, do dẫn binh trấn giữ. Lại còn phù hộ của Triều Triều ban cho , đừng vội đừng vội.” Vốn dĩ còn chịu tang, Bệ hạ cũng chẳng đoái hoài nữa.
“Huống hồ, trừ , Bệ hạ cũng chẳng tìm ai khác.”
Hứa Thời Vân mím môi, hốc mắt hoe đỏ, nàng hiểu.
Phu quân và con trai đều ở chiến trường, nàng thể yên lòng.
“Khi nào khởi hành?”
“Tháng , qua sinh thần Bệ hạ thì sẽ xuất phát.” Kể từ khi Thần giới từ bỏ nhân gian, các nước ý thức giảm bớt chiến loạn, nhưng thiên tai thường xuyên, bách tính vẫn sống khá giả.
Vân nương tuy nỡ lo lắng, nhưng hề ngăn cản. Ngược , nàng nghiêm túc chuẩn hành trang cho .
Phu quân của nàng, chỉ thuộc về nàng, mà còn thuộc về bách tính thiên hạ.
Cũng như Triều Triều của nàng.
Nàng chỉ đưa Triều Triều đến nhân thế, nhưng Triều Triều thuộc về Tam giới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-730-bi-bat.html.]
Vân nương khổ một tiếng, dạy Triều Triều ích kỷ.
dạy Thiện Thiện bác ái.
Hai đứa trẻ, một sống một c.h.ế.t, cùng một sinh . Đôi khi nghĩ , vận mệnh thật sự kỳ diệu.
Thiện Thiện nhanh thích nghi với cuộc sống học, thậm chí sống cực kỳ tự tại.
Cậu yêu mến ở thư viện, mỗi ngày đều bạn học đến cổng đợi , vây quanh, náo nhiệt vô cùng.
Hoàn nỗi khổ khi Lục Triều Triều học.
“Con giờ là sách, trong tay thể tiền. Nương sẽ tăng thêm tiền bạc hàng tháng cho con, ngày thường cũng thể cùng bạn học ăn uống.” Vân nương mỗi tháng cho mười lượng bạc.
Mười lượng bạc, đủ cho bách tính bình thường ăn uống cả năm.
Thiện Thiện liếc một cái, híp mắt : “Nương , bạc Thiện Thiện cần . Nương cứ giữ mà tiêu … Thiện Thiện tiền!” Cậu vỗ vỗ túi.
Vân nương đầy vẻ kinh ngạc, đang định hỏi tiền từ , thì thấy ngoài cửa bạn học đang gọi.
“Tiểu phu tử, tiểu phu tử…” Thiện Thiện xách túi liền chạy ngoài cửa.
Vân nương bất đắc dĩ: “Đứa nhỏ …”
“Phu nhân, tiểu công tử hẳn là khách khí với . Ước chừng là thật sự tiền.”
“Hôm qua về nhà tắm rửa, nô tỳ còn thấy trong túi rơi một lá vàng. Vẫn đưa cho …” Vú nuôi đưa lá vàng lên, rằng nó rơi từ bộ quần áo .
Vân nương nhíu mày, càng thêm lo lắng.
“Tối nay hỏi một chút, bạc của nó từ mà .”
Thế nhưng cho đến khi tan học, Thiện Thiện vẫn về nhà.
Không chỉ về, Lục Nghiễn Thư, Lục Nguyên Tiêu, Dung Triệt cũng đều về. Ngay cả Lục Triều Triều cũng còn ở phủ, mấy ngày nay thần thần bí bí bận việc gì.
Hứa Thời Vân trong phủ đầy lo lắng.
Trời tối đen, nhưng trong nhà vẫn về.
“Đã hỏi thăm , bên ngoài xảy chuyện gì?” Vân nương mí mắt giật liên hồi, trong lòng bất an vô cùng.
“Nghe Bệ hạ đang tra xét hối lộ, nhưng lão gia và công tử nhà đều hành sự quang minh chính đại, chuyện ! Đại khái là vướng bận gì đó thôi.” Đăng Chi khuyên nhủ.
Lời dứt, liền thấy tiếng bước chân vội vã từ ngoài sân tiến đến.
“Phu nhân, phu nhân xảy chuyện !!”
Vân nương hoa mắt chóng mặt, hình loạng choạng. May mà Đăng Chi đỡ lấy, mới ngã xuống đất.
“Còn mau !” Đăng Chi thấy sắc mặt phu nhân tái nhợt, khỏi lớn tiếng hỏi.
Tiểu tư mồ hôi đầm đìa, mắt đầy kinh hoảng.
“Bệ hạ mấy ngày nay tra xét tham ô hối lộ, tra đến nhà chúng !!”
Vân nương chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh xộc thẳng lên đỉnh đầu, lạnh lẽo: “Không thể nào!” Người nhà , nàng tin tưởng ! Không thể ai tham ô hối lộ.
Tiểu tư lóc : “Người tang vật đều bắt tại chỗ.”
Nàng thể hỏi: “Là ai?”
Mèo Dịch Truyện
“Là… Nghiễn Thư ư?” Nghiễn Thư nắm quyền hành lớn nhất, nhưng Nghiễn Thư vẫn luôn là đứa con mà nàng tự hào nhất, bất kể phẩm hạnh năng lực đều là hạng nhất, thể chuyện ?
Tiểu tư lắc đầu.
“Chẳng lẽ là Nguyên Tiêu?”
Tiểu tư lắc đầu.
“Dung Triệt? Hay là lão nhị? Cái thứ đáng c.h.ế.t , nhất định đ.á.n.h c.h.ế.t ! Cái học, học tham ô hối lộ!!” Hứa Thời Vân lòng đau như cắt, nổi giận đùng đùng.
Tiểu tư mặt mũi tối sầm: “Là… là tiểu công tử…”
Lời thốt , cả trường đều tĩnh lặng.
“Ai? Ngươi ai?” Giọng Đăng Chi chút chói tai.
Tiểu tư cứng rắn đáp lời: “Là tiểu công tử Thiện Thiện!”
“Tiểu công tử nhận hối lộ bốn nghìn sáu trăm lượng, bắt tại chỗ!”