Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 817:--- Là A Ngô sao? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:18:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
A Man nhặt con hổ vải mà Triều Triều tặng, cẩn trọng đặt lên ngực. Khóe miệng nàng cong lên, nụ lạnh lẽo. Người như , thể hiểu những thứ quý giá đến nhường nào.
“Đối với Tiên Tôn mà , đương nhiên đáng nhắc đến, nhưng đối với , vô bảo bối Thần giới cũng sánh bằng chúng.” Có thứ là Triều Triều tặng, thứ là Tổ mẫu tặng, còn những thứ do nhà họ Lục tặng.
Yến Thanh Tiên Tôn gì nữa, nữ nhi của giờ đây tựa như một mũi gai nhọn, chỉ cần đến gần sẽ đ.â.m . Chỉ cần nàng bằng lòng theo về Thần giới là . Nhân gian điên đảo, bắt đầu đếm ngược. Cho dù giúp đỡ, đây cũng là kết cục thể đổi.
“Vài ngày nữa chính là Khai Nguyên Thịnh Hội vạn năm một của Thần giới, thể dẫn nàng tham quan. Đây chính là điển lễ long trọng nhất Thần giới đó.”
A Man vẻ mặt lạnh nhạt, thậm chí chút bi thương. Triều Triều hiến tế, chắc hẳn bọn họ vui vẻ ? A Man nghiến răng, ánh mắt nàng căm ghét lên trời. Nàng giờ đây trở về nơi đáng ghét đó, thật khiến ghê tởm.
Giờ phút , Trúc Mặc về Đông Lăng. Phần mộ của A Ngô chôn cất ở đây. Chàng nhẹ nhàng vuốt ve cái tên khắc bia đá, bao năm trôi qua, vẫn đau đến nghẹt thở.
Chàng ở lăng mộ ba ngày ba đêm mới rời . Khi rời , Hoàng hậu Đông Lăng sinh non tám tháng, hạ sinh một Hoàng tử thể yếu ớt. Đây là cốt nhục duy nhất của Đông Lăng Hoàng đế Huyền Tễ Xuyên, cũng là huyết mạch duy nhất của Đông Lăng hiện giờ.
Nghe văn võ bá quan cả triều mừng đến phát , vô cùng hoan hỉ. Hoàng thất sai ở cổng thành phát cháo, ban phát tiền bạc và kẹo bánh, để cùng chia sẻ niềm vui.
Trúc Mặc nhớ từng tham gia hôn lễ của Huyền Tễ Xuyên và Bạch Hà Hoa, bèn thành. Chàng ẩn giấu hình tường cung, rõ ràng bên ngoài hân hoan rộn ràng, nhưng bên trong cung môn dường như bao nhiêu tiếng . Thậm chí, khí thể là nặng nề.
Bạch Hà Hoa giường, hài nhi trong tã lót vài tiếng nhỏ, cảm nhận thở của mẫu liền ngừng , an ngủ . Trong phòng cung nhân vây quanh, nhưng giữa đôi mày nàng vương vấn vài phần ưu sầu. Mà Huyền Tễ Xuyên, đầu cha, vẻ mặt thờ ơ.
Trúc Mặc cũng từng yêu sâu đậm một , yêu yêu, là thể che giấu. Trong mắt Huyền Tễ Xuyên hổ thẹn, trách nhiệm, nhưng duy nhất, còn tình ý năm xưa.
Trúc Mặc tự giễu một tiếng, lặng lẽ đến, lặng lẽ rời .
Ba ngày chính là Khai Nguyên Thịnh Hội của Thần giới. Khai Nguyên Thịnh Hội, xưa nay vạn năm một , đây là thịnh hội đầu tiên do Hàn Xuyên chủ trì. Chàng thế vị trí Đế Tôn, đầu tiên mắt với tư thái chủ nhân.
Truyền thuyết kể rằng, thuở khai thiên lập địa, sự kiện đó gọi là Khai Nguyên. Ai định , khi nào định , đều rõ, đây là truyền thống của Thần giới mấy vạn năm, ai truy tìm căn nguyên, cũng thể truy tìm căn nguyên. cứ mỗi vạn năm, ngày đó tổ chức Khai Nguyên Thịnh Hội, là truyền thống duy nhất của Thần giới.
Cho dù Trúc Mặc và Thần giới sinh hiềm khích lớn đến , cũng lên trời tham dự. Khi trở về Thần giới, Khai Nguyên Thịnh Hội bắt đầu. Cả Thần giới đều bao phủ trong thần quang và tiên âm, … khiến cảm giác bi thương.
Long tộc đến Thần giới, Long Vương đang ngóng trông ngoài điện: “Hôm nay Phượng Đế sẽ dẫn theo con cái tham gia điển lễ, thể thấy Long Chủ .” Long Vương dày mặt đến Phượng tộc một chuyến, nhưng thấy Tiểu Long Chủ, trong lòng sớm vô cùng thất vọng. “Lát nữa gặp Phượng Đế, ngươi hãy tự tạ tội. Dù Tiểu Long Chủ cũng đang ở trong tay nàng , những hiềm khích năm xưa, giờ đây cũng nên hóa giải.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-817-la-a-ngo-sao.html.]
Trúc Mặc ngẩng đầu xung quanh, từng đến Minh giới tìm kiếm hồn phách chuyển thế của A Ngô. cả Minh giới đều tin tức của nàng. Giờ phút , nửa điểm cũng để ý Long Vương gì. Chỉ ánh mắt tìm kiếm khắp đám đông, cho đến khi, thấy Tư Mệnh Tinh Quân mới nở nụ mà về phía đối phương.
“Không tra Đế Quân, tra Đế Quân, đừng hỏi nữa.” Tư Mệnh Tinh Quân xua tay, chút phiền muộn. Vừa đầu , mới thấy là Trúc Mặc. Vẻ phiền muộn mặt dịu vài phần, Trúc Mặc ở Thần giới vẫn là tội nhân, nhưng khi xưa theo Lục Triều Triều đ.á.n.h lên trời, ngược kính trọng vài phần.
Trúc Mặc cũng chút bất đắc dĩ, chỉ đành cung kính : “Có thể thỉnh Tư Mệnh Tinh Quân giúp tra một ?” Thấy Tư Mệnh Tinh Quân nhíu mày, : “Ta phiền Tư Mệnh Tinh Quân, chỉ mong Tinh Quân cho , hai năm gần đây nữ tiên nào lịch kiếp trở về Thần giới ?”
Tư Mệnh Tinh Quân , lúc mới giãn mày. “Nếu tra những chuyện khác, lẽ rõ, nhưng nếu ngươi hỏi về nữ tiên, thể chính xác cho ngươi , .” “Không nữ tiên nào hạ giới lịch kiếp.”
Trúc Mặc khựng một chút, trong lòng dâng lên vài phần chua xót, vẻ mặt chút chật vật, nhưng giữ vững tâm trạng mà tạ ơn Tư Mệnh Tinh Quân. Bên tai tiên âm lượn lờ, cảm thấy vẻ hoa gấm rực rỡ , là bao nhiêu đen tối và ô uế.
Trong mắt Trúc Mặc lạnh, chẳng qua, mặc dù Long tộc cầu xin, nhưng vẫn là phận tội nhân. Trước mắt vô thần minh đến, tiếng ngừng.
Không lâu , liền thấy phạn âm từng đợt từ chân trời truyền đến. “Là Phật tử đến.” “Nghe Phật tử Phật giới hạ giới nhiều năm nay quy vị, ngay cả Hàn Xuyên Tiên Tôn cũng gửi lễ mừng.”
Trúc Mặc những lời bàn tán bên tai, khỏi về phía kim quang. Chỉ thấy vô Bồ Tát Phật môn vây quanh… Trúc Mặc tâm thần khựng , khẽ thẳng . Tạ Ngọc Chu! Tạ Ngọc Chu ở đây? Chàng mơ hồ nhớ, Tạ Ngọc Chu sớm bắt đầu tích góp tiền cưới vợ, niệm rằng lấy vợ.
“Phật tử vẫn chính thức quy vị, giờ đây điểm hóa, pháp danh Thanh Vi. Tuy nhiên, cuối cùng vẫn sẽ trọng chưởng Phật môn mà thôi.” Người bên cạnh khẽ , giọng điệu kính sợ.
Trúc Mặc lặng lẽ , mặt Tạ Ngọc Chu sớm còn vẻ ngây thơ nghịch ngợm năm xưa, dường như trong một đêm trưởng thành, trở thành vị Thanh Vi sư phụ chói mắt rực rỡ . Chẳng qua, cái giá của sự trưởng thành quá lớn, kèm với m.á.u tanh và cái c.h.ế.t.
“Yến Thanh Tiên Tôn đối với nữ nhi duy nhất đó quả thật , qua chút dáng vẻ sủng ái nữ nhi vô độ.” “Thậm chí còn tự thỉnh giáo những gia đình nữ nhi, hỏi cách dạy dỗ thế nào.” “Cứ ngỡ là con gái phàm nhân, ai ngờ chim sẻ hóa phượng hoàng.” “Suỵt… Yến Thanh Tiên Tôn đối với đứa bé đó tình cảm, đừng bừa.” Những xung quanh lúc mới im miệng.
Trúc Mặc bàn đào và tiên tửu mặt, những khác hứng thú bừng bừng còn thì trăm bề vô vị. Những năm tháng theo Lục Triều Triều, nàng cướp bóc Thần giới, bàn đào tiên tửu đều uống đến ngán.
Không lâu , bên tai liền thấy một tiếng kêu xuyên thấu cửu tiêu. “Là Phượng tộc đến chăng?” Trúc Mặc ngẩng đầu, liền thấy cửu tiêu Phượng Đế tắm trong thần quang đang kéo theo đuôi phượng dài thượt, phía là chúng thần Phượng tộc.
Trúc Mặc ánh sáng chói đến kìm mà đưa tay lên, qua kẽ ngón tay, mơ hồ thấy vị cố thê … hóa hình hạ xuống. Nàng mày mắt trầm tĩnh mà giận vẫn đầy uy nghiêm, khoác lên Đế Vũ độc đáo của Phượng tộc, khí thế cao quý lẫm liệt.
Chỉ khi thấy một đôi con thơ phía , giữa đôi mày nàng mới lộ vài phần dịu dàng. Khoảnh khắc rõ mặt nàng… Thân hình Trúc Mặc chợt chấn động mạnh, đôi mắt kinh hãi đỏ ngầu, c.h.ế.t lặng chằm chằm bóng dáng quen thuộc mà xa lạ đó.
Mèo Dịch Truyện