Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 851:--- Ngôi sao treo trên cổ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-19 23:21:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trầm Sương từng thấy tinh hà. Song khoảnh khắc , nàng cảm thấy thấy những vì đích thực. Ánh lấp lánh, giữa màn đêm chỉ lối cho thế nhân, những vì vĩnh viễn bao giờ sa ngã. Nàng cứ thế ngắm , ngây dại cả .

 

“Trầm Sương, Trầm Sương, đang gì đấy? Trưởng lão gọi kìa…” Trầm Chu chau hàng mi , trông say đắm đến thế. Ánh mắt chút căng thẳng. Hắn và là song sinh long phụng cùng một , thể chất bẩm sinh cường tráng hơn, tu vi cũng cao hơn. Muội thể yếu ớt, lo lắng cho .

 

Trầm Sương khó khăn lắm mới dời mắt khỏi viên châu, tức thì trong mắt nàng nở nụ : “Đại ca, đại ca ngắm ?” Trầm Chu nàng với ánh mắt như kẻ ngốc.

 

“Là Xán Xán tặng ngôi đó.” “Xán Xán vẫn là một hài đồng sức tự vệ, lấy chứ?” Trầm Chu nghĩ, trẻ con trí tưởng tượng phong phú, cầm viên châu đẽ cũng gọi là , đó cũng là chuyện thường tình.

 

“Đại ca, xem kìa. Trong mắt Sương Nhi, hẳn là dáng vẻ !” “Nó đúng là dáng vẻ của trong mắt Sương Nhi!” Mắt Trầm Sương lấp lánh.

 

Mặt dây chuyền đung đưa trong tay Trầm Sương, Trầm Chu đầu, liền va biển . Trầm Chu sững sờ, vẻ mặt hiếm thấy hiện lên chút hoảng hốt. “Đây…” Hắn đờ .

Mèo Dịch Truyện

 

Trầm Sương cũng nỡ rời tay: “Khoảnh khắc Sương Nhi thấy mặt dây chuyền, thậm chí còn tưởng, phong ấn cả tinh thần vòng cổ .” “Thật sự giống đúng ?” “Không Xán Xán lấy , tinh thần bên trong còn chuyển động, cứ như sinh mệnh .” Lời nàng trở nên yếu ớt, mái tóc hoa râm.

 

Giờ phút , nàng cứ như một lão nhân sắp tắt , mu bàn tay chỉ còn một lớp da nhăn nheo. Bàn tay cầm vòng cổ cũng trở nên nặng nề. Bên cạnh, từng tộc nhân ngã xuống, họ , những dị thú ngừng tiếp cận chờ đợi bữa tiệc thịnh soạn.

 

Trầm Sương nặng nề ngã xuống đất, bàn tay vô lực buông thõng. Một tiếng “rắc” vang lên. Mặt dây chuyền va mạnh hòn đá sắc nhọn, phát tiếng “rắc” giòn tan, cứ như thứ gì đó vỡ vụn.

 

Trầm Sương thần sắc căng thẳng: “Đây là quà Xán Xán tặng , ngôi của …” Vừa dứt lời, nàng liền cảm thấy một luồng lực lượng thuần túy cường hãn xông thể .

 

Vẻ mặt căng thẳng của Trầm Sương còn tan biến, nàng thấy từ viên châu vỡ vụn chảy một dải ngân hà… Là dải ngân hà ? Khoảnh khắc viên châu vỡ vụn, tinh thần chi lực trút xuống, mấy vị lão tổ là đầu tiên cảm nhận sự dị thường.

 

Các vị là hồn thể, bấy nhiêu năm chỉ dựa chút lực lượng tàn dư để chống đỡ. Khoảnh khắc lực lượng dâng trào, các vị thậm chí ngây dại một thoáng. Cho đến khi, tinh thần chi lực bao phủ lấy họ.

 

Huyết mạch khô cạn của họ từng chút một tinh thần chi lực tẩy rửa, những cận kề cái c.h.ế.t cảm nhận sinh mệnh lực dồi dào. Các vị lão tổ tông mở to mắt, vô trợ như một đứa trẻ. “Tinh thần chi lực!!” Trưởng lão hét lên khản đặc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-851-ngoi-sao-treo-tren-co.html.]

Trầm Sương ở gần nhất, là chịu chấn động mạnh nhất. Rõ ràng mái tóc hoa râm, mặt đầy nếp nhăn, giờ phút mái tóc bạc phơ tức thì trở nên đen nhánh mềm mượt. Đôi tay nàng chứng kiến bản khôi phục vẻ đàn hồi và hồng hào như xưa, ngay cả móng tay cũng trở nên hồng hào. Trầm Sương!!

 

Tất cả những điều xảy cực nhanh, khoảnh khắc viên châu vỡ vụn, ánh dâng trào. Tinh thần tựa như một vệt lưu quang, bay thẳng lên trời cao, treo lơ lửng màn trời. Thần Vệ tộc!!!

 

Giữa màn trời ẩn chứa vô thú và trọc khí, khoảnh khắc tinh thần xuất hiện, ánh sáng trong rải khắp đại địa, những hư thú vây quanh Thần Vệ tộc liền phát tiếng gầm gừ sợ hãi. Chúng kinh hãi tản bốn phía, trong chớp mắt, xung quanh Thần Vệ tộc trở nên trống rỗng. Thần Vệ tộc thậm chí lộ vài phần bàng hoàng.

 

Lão tổ tông ngưng thần : “Nhanh chóng hấp thụ tinh thần chi lực, khôi phục nguyên khí.” Trong lòng lão quá nhiều điều hiểu, nhưng giờ lúc hỏi cặn kẽ. Trái tim c.h.ế.t lặng của chúng nhân đang rung động, Trầm Sương, Trầm Chu cùng đám trẻ tuổi càng ngây ngốc màn trời.

 

“Đây chính là tinh thần ?” “Quả nhiên như tưởng tượng, , đến mức khiến cạn lời.” Khóe môi Trầm Chu vương ý . Đám thiếu niên thiếu nữ phía càng trong lòng dâng trào: “Xán Xán tặng một ngôi !” “Một ngôi thực sự treo cao bầu trời đêm!” “Nàng rốt cuộc là ai? Chưa từng ai thể treo lên cổ! Là treo cổ ư? Ta thường thấy nàng cầm trong tay đùa nghịch mà.”

 

Thấy trưởng lão mở mắt, mấy mới dám nhắc , vội vàng đả tọa hấp thu lực lượng. Đây là đầu tiên họ hấp thu tinh thần chi lực, lực lượng dồi dào từ tinh tử tuôn , khiến trong lòng họ an định. Trầm Sương say đắm trong việc hấp thu tinh thần chi lực, cho đến ngày thứ hai mới u u mở hai mắt.

 

Vừa mở mắt nàng giật thon thót, chỉ thấy tộc nhân đều vây quanh nàng, ánh mắt sốt ruột. Ngay cả trưởng lão và lão tổ tông cũng nàng với ánh mắt rực rỡ. Sân viện và kết giới hóa phía lưng nàng ngưng kết trở , thậm chí sân viện trở nên lớn hơn, tinh xảo hơn, kết giới cũng cố hơn.

 

“Lão tổ tông, Trưởng lão, các vị…” Thấy lão tổ và trưởng lão thần thái sáng láng, Trầm Sương mày mắt giãn vì vui mừng. “Trầm Sương tỷ tỷ, tỷ cuối cùng cũng tỉnh . Cả tộc đều đang đợi tỷ đó.” Nếu việc tu hành cưỡng ép gián đoạn sẽ tổn thương kinh mạch, e rằng tỷ sớm đ.á.n.h thức . Họ quá nhiều điều tò mò về ngôi đột ngột xuất hiện.

 

Trầm Sương từng tộc nhân coi trọng đến , giờ phút cũng đỗi vui mừng. “Mấy ngày nay chăm sóc Xán Xán, Xán Xán cũng thích quấn quýt bên nhất. Nàng tiết lộ, ngôi là ai tặng nàng ?” “Ngay cả thần linh, cũng thể phong ấn tinh thần rộng lớn treo lên cổ một nữ đồng vài tuổi! Rốt cuộc là ai, bản lĩnh lớn đến ?”

 

Trầm Sương gãi đầu, Xán Xán là một lắm lời, bình thường miệng ngừng nghỉ. Nàng khó khăn lắm mới lục lọi trong đầu: “Nàng , là do một tỷ tỷ trông thiết, nhưng hơn cả tiên nữ trời tặng.” Khi nàng vui mừng nhắc nhắc chuyện mấy bận, ngừng lẩm bẩm một ngôi . Lúc đó nàng đang sốt ruột vì Thần Vệ tộc sắp diệt vong, hỏi cặn kẽ, cũng kỹ.

 

“Nàng tộc dựa tinh thần để sống, nàng thậm chí còn mấy nỡ , tặng ngôi của cho .” Mà Trầm Sương!! Nàng từ chối!! Nàng chỉ là thấy tiểu gia hỏa nỡ, liền uyển chuyển từ chối. Ai ngờ, đó là một tinh tử thực sự treo màn trời! Là nguồn gốc sinh tồn mà Thần Vệ tộc dựa .

 

“Nàng thể treo một ngôi lên cổ!! Ai mà tin chứ…” Trầm Sương ôm mặt, nàng còn thỉnh thoảng lấy đùa nghịch nữa chứ. Sao treo cổ hài đồng sáu bảy tuổi, thật điên rồ cũng thật to gan. Hồn phách lão tổ tông đều đang run rẩy, ngôi trời, tức thì nước mắt chảy đầy mặt.

 

“Lão tổ tông, …” Trầm Chu trong lòng khẽ giật. Lại thấy lão tổ tông cung kính quỳ ngôi , nước mắt nóng hổi lưng tròng: “Trên đời chỉ một , thể nắm giữ tinh thần.” Chỉ một ! “Thần Vệ tộc, cuối cùng đợi ngài !”

 

 

Loading...