Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 855:--- Gây áp lực ---

Cập nhật lúc: 2025-10-20 10:16:58
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ta từng gặp Phù Đồ thúc thúc của Yêu tộc, cũng hề trói , hề g.i.ế.c . Ta là tự trở về.” “Ừm, đúng , từng gặp , cũng quen .” Xán Xán thành thật tụng những lời Phù Đồ dạy nàng.

 

Những lời của Lục Xán Xán khiến đầy vẻ khó hiểu.

 

Hứa Thời Vân khẽ lắc đầu với Ôn Ninh, tiến lên dắt tay Xán Xán : “Xán Xán nhà chúng phúc lớn mạng lớn, tự về , thật là giỏi quá.”

 

“Nhìn xem cứ như một chú mèo con , mấy ngày nay chịu khổ ?”

 

“Đăng Chi, mau bảo nha chuẩn chút nước bưởi cho Xán Xán tẩy vận xui.”

 

Xán Xán mật mềm mại móc ngón tay tổ mẫu: “Tổ mẫu, Xán Xán nhớ lắm.”

 

Hứa Thời Vân và Ôn Ninh đích tắm gội cho nàng, lo sợ đứa trẻ ám ảnh, ngừng an ủi. May mắn , nàng tính tình vô tư, đường cũng chẳng chịu đựng gì, nên cũng .

 

Mấy nam nhân trong Lục gia tin Xán Xán về nhà, lập tức bỏ chính sự vội vã về.

 

Lục Diễm Thư ôm nàng đầu gối, nhẹ nhàng hỏi: “Xán Xán thể kể cho đại bá chuyện ở thượng cổ chiến trường ?”

 

Ngoài cửa, Hứa Thời Vân lặng lẽ cảnh tượng đầm ấm trong phòng.

 

Nàng đến từ đường, lặng lẽ lau chùi những linh vị vô tự thờ phụng bên trong.

 

Sáu năm nay, nàng từng hỏi Lục Triều Triều một câu nào.

 

Mọi cũng ngậm miệng đề cập, dường như thấy .

 

Không, lẽ, tất cả đều hiểu.

 

Vân nương dán đường liên kết lên linh vị lạnh lẽo, thấp giọng thì thầm: “Triều Triều, con đang ở ? Vì từng mộng của mẫu để ghé thăm ?”

 

“Y phục bốn mùa liệu đủ mặc? Nơi đó cô độc lắm chăng? Nhớ nhà thì hãy trở về thăm chúng … Nương, nhớ con lắm, thật sự nhớ.” Hứa Thời Vân lặng lẽ rơi lệ, cho đến khi thu xếp định cảm xúc, nàng mới bước khỏi từ đường.

 

Ngoài sân, Đăng Chi lặng lẽ chờ đợi, cũng hỏi nàng gì trong từ đường.

 

Nàng tựa như một cấm kỵ của Lục gia, thể nhắc tới, thể chạm .

 

Một khi chạm tới, vết thương lành miệng sẽ x.é to.ạc lớp da thịt đẫm máu, phơi bày mắt.

 

Ngày thứ hai, nhiều đến Lục gia bái phỏng.

 

Liễu Nguyên Quân cũng đỏ mặt ngượng ngùng trong gương đồng. Nàng Tết liền tròn mười bốn, hôn sự định từ thuở nhỏ nên đưa lịch trình.

 

Vốn dĩ phụ lo lắng, năm xưa gia đình cùng Chu gia ngang tài ngang sức.

 

Lần về kinh, phụ tuy thăng liền hai cấp.

 

Chu công tử đính ước với nàng năm đó, nay linh căn, nhập Triều Dương Tông tu hành, khiến lòng nàng luôn thấp thỏm vô cùng.

 

Nào ngờ đêm qua về kinh, sáng sớm nay, Chu gia liền đến tận cửa bái phỏng.

 

Nàng tuy tính tình đơn thuần, nhưng quản lý trung quỹ nhiều năm, việc đều đấy, tiếp khách cũng thất lễ.

 

Khi Lục Triều Triều chuyện, Chu phu nhân khiêng mấy chiếc rương lớn đến cổng Liễu gia.

 

Liễu Nguyên Quân khẽ nhíu mày, sai chuẩn thức ăn cho Triều Triều, mới cửa nghênh đón Chu phu nhân.

 

Chu phu nhân từng mối quan hệ cực kỳ với mẫu nàng năm xưa, nhưng giờ đây còn hòa nhã như , mặt tuy mang ý , nhưng thiếu vài phần chân thành.

 

“Nguyên Quân về kinh, vốn định sửa sang phủ xong xuôi mới đến bái kiến bá mẫu, để bá mẫu tự đến tận cửa. Đó là của Nguyên Quân…” Nguyên Quân tiến lên hành lễ với Chu phu nhân, thấy vẻ xa cách trong mắt Chu phu nhân, nàng khỏi khẽ chau mày.

 

Chu phu nhân đỡ nàng dậy, vỗ vỗ mu bàn tay nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-855-gay-ap-luc.html.]

 

“Biết con về kinh, còn yên ? Mẫu con mất sớm, đương nhiên che chở con vài phần. Giữa chúng hà tất khách sáo, bá mẫu nhiều năm gặp con, cũng nhớ Nguyên Quân. Năm đó con rời kinh, còn nhỏ xíu mềm mại một cục. Nằm trong lòng sụt sịt, rời kinh thành .”

 

“Nhiều năm gặp, Nguyên Quân sinh giống hệt mẫu con, trở thành một đại cô nương .” Chu phu nhân ngẩn nàng, dường như là nàng, như là xuyên qua gương mặt nàng khác.

 

“Chu bá mẫu và mẫu con tuy chị em ruột, nhưng tình cảm còn hơn cả ruột thịt. Có chăm sóc Nguyên Quân, nương ở cửu tuyền cũng yên tâm.” Nàng mật kéo Chu phu nhân lên ghế chủ.

 

Chu phu nhân uống một ngụm , khẽ nhíu mày, vô cớ toát vài phần lãnh ý.

 

“Ta vẫn luôn coi con như con gái ruột, Sầm ca nhi cũng coi con như ruột .” Chu phu nhân vỗ vỗ tay nàng.

 

Lời thốt , trong phòng Liễu gia tức thì im lặng như tờ.

 

Nha , nô bộc đều Chu phu nhân, nhưng Chu phu nhân vẫn tủm tỉm như thấy.

 

Nụ mặt Liễu Nguyên Quân nhạt vài phần: “Chu bá mẫu, thật nực . Nguyên Quân cùng Sầm ca ca sớm hôn ước, nào chuyện gì chứ. Người ngoài thấy, sẽ chê đấy. Đâu chuyện ca ca cưới .”

 

Thậm chí, hôn ước là đường đường chính chính trải qua thủ tục.

 

Chứ suông cho vui.

 

Chu phu nhân một lời, bưng chén uống cạn, nhẹ nhàng đặt xuống mới thong thả cất lời.

 

Nếu Liễu Nguyên Quân tâm tính yếu mềm hơn một chút, hẳn sự im lặng cho kinh hãi.

 

“Hài tử ngốc, bá mẫu lẽ nào hại con ? Bá mẫu chỉ hận một đứa con gái, vẫn luôn coi con như con ruột mà đối đãi. Thậm chí còn thiết hơn Sầm ca nhi vài phần.”

 

“Ta với mẫu con là tri kỷ, bá mẫu lẽ nào hại con ?”

 

Chu phu nhân thở dài thật sâu.

 

“Nhà nào cũng quyển kinh khó , chuyện là Chu gia lỡ dở con .”

 

“Chắc con cũng , Sầm ca nhi hồi nhỏ chỉ là một kẻ mọt sách chỉ sách, nay kiểm tra song linh căn, nhưng vì ở phàm gian trì hoãn quá lâu, dẫn đến mười bốn tuổi mới kiểm tra linh căn, dù cũng kém hơn khác một bậc. Nay dám lãng phí thêm thời gian, liền sớm Triều Dương Tông.” Trong miệng lời khiêm tốn, nhưng vẻ kiêu ngạo trong mắt gần như tràn .

 

“Những đứa trẻ khác, ba tuổi bắt đầu luyện tập. Hắn mười bốn tuổi mới tu hành, vốn kém khác một bậc. Những năm nay tâm tư nặng nề, nửa điểm cũng thành hôn.”

 

Mèo Dịch Truyện

Chu phu nhân ngừng

 

“Hơn nữa, nay là tu sĩ, bế quan động một cái là mấy năm. Nghe tu vi càng cao, thời gian bế quan càng dài.”

 

“Nguyên Quân, con ở cái tuổi hoa niên như nụ hoa chớm nở, bá mẫu nào nỡ để con cô phòng gối chiếc.”

 

“Năm tháng tươi chẳng lẽ mà lỡ dở .”

 

“Nếu con là ruột của Chu gia, thì .” Chu phu nhân vỗ vỗ tay.

 

“Sầm ca nhi coi con như ruột, là tình nghĩa lớn lên cùng từ thuở nhỏ, con xuất giá, ai cũng dám khinh thường con. Con xem đạo lý ?” Chu phu nhân lời đầy chính nghĩa, nha Liễu Nguyên Quân tính tình nóng nảy, lập tức đáp một câu.

 

“Phu nhân lời thật thú vị, rõ ràng Chu gia từ hôn, như thể cô nương nhà chiếm lợi lộc lớn lao nào. Rõ ràng là ở Chu gia…” Cái loại chuyện còn dựng bia thờ tiết hạnh, ngờ Chu gia là một kẻ vô liêm sỉ như .

 

Chu phu nhân lời chọc giận biến sắc mặt, bật dậy thẳng .

 

“Nguyên Quân, mẫu con mất sớm, nha trong phủ cần quản giáo cho cẩn thận. Tránh cho ngày nào đó gây họa lớn, mạo phạm quý nhân.” Chu phu nhân lời lẽ sắc bén, như đang ép Liễu Nguyên Quân trừng phạt nha .

 

Nếu là Liễu Nguyên Quân khi lừa gạt, lẽ sẽ thuận theo ý nàng mà trừng phạt .

 

khi nhũ mẫu và Lan Chi lừa gạt, nàng chút đề phòng đối với con . Lúc nàng thản nhiên : “Người nhà Liễu gia sai , tự quản. Phu nhân tự quản chính .”

 

“Muốn từ hôn, cứ bảo đích đến đây.”

 

 

Loading...