Cả Nhà Lén Nghe Tiếng Lòng Ta Mà Tàn Sát Bốn Phương, Còn Ta Chỉ Lo Bú Sữa - Chương 88:--- Mất nửa cái mạng ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 02:59:16
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nương, nương…” “Nương, đến lúc dậy uống t.h.u.ố.c .”
Trời còn sáng, Hứa thị liền như một ác linh, khẽ khàng gọi từ ngoài cửa.
Lão thái thái tuổi cao, một chút gió thổi cỏ lay cũng đủ kinh tỉnh.
Giờ khắc , ngoài cửa sổ gió rít vi vu, xen lẫn tiếng gọi u u, khiến lão thái thái rụt rè run rẩy.
“Lão phu nhân, lão phu nhân chứ?” Ma ma hỏi vọng từ ngoài rèm.
Lão thái thái sắc mặt giận dữ, vẻ mặt chút khó coi.
“Còn mau mang quần cho ? Ngây ngoài đó gì?”
Ma ma giật , khẽ nhíu mày.
Gần mấy tháng nay, lão thái thái mấy tiểu tiện tự chủ.
Nàng vội vàng đưa đến nội y, nội khố sạch sẽ, dám sắc mặt lão thái thái.
“Còn mau đỡ dậy, thể tê dại .” Lão thái thái chỉ cảm thấy tỉnh ngủ, đầu óc cũng hôn hôn trầm trầm.
Ma ma trong lòng giật thót: “Lão phu nhân?”
Lão phu nhân hình như thường xuyên thể tê dại.
Lão thái thái tát thẳng một bạt tai: “Sao? Chê dơ chê hôi ? Ngươi tiện tỳ , cũng xứng chê bai chủ tử ư! Đồ suốt đời trâu ngựa!” Nàng tiểu ướt quần, đang lúc khó chịu.
Liền thấy ánh mắt kinh ngạc của ma ma.
Ma ma mím môi, cúi đầu, thêm nữa.
Chỉ dấu bàn tay mặt vô cùng rõ ràng.
“Trời còn sáng, ngươi ngoài đó gọi gì?” Lão thái thái liếc trời, gà còn gáy nữa kìa!!
Hứa thị giọng dịu dàng: “Nương, đại phu , nhất định đúng giờ uống t.h.u.ố.c ạ.”
“Con dâu đích thị bệnh, tự nhiên việc lấy lời đại phu chuẩn.”
Lão thái thái trong lòng nghẹn .
“Vào .”
Hứa thị bước nhà, tay bưng một bát t.h.u.ố.c thang.
“Nương, con dâu từng xuống bếp, còn mong nương đừng chê bai.”
Lão thái thái liếc mắt , bát t.h.u.ố.c Bắc đen kịt cũng chẳng điều gì, chỉ cảm thấy mùi vị khó ngửi hơn ngày thường.
Nàng nhận lấy bát, chỉ một ngụm, liền suýt nôn .
“Đây là mùi gì lạ thế?” Lão thái thái kinh ngạc nàng.
Hứa thị đỏ mặt ngượng ngùng: “Nương, con dâu từ canh Tý dậy sắc thuốc, thức trắng đêm, chợp mắt bên bếp. Bát t.h.u.ố.c , liền cháy khét một ít.”
“ nương yên tâm, ảnh hưởng d.ư.ợ.c tính .”
Lão thái thái trong lòng lửa giận bốc cao, nhưng rõ ràng là chính nàng để Hứa thị thị bệnh, chỉ đành nén sự ghê tởm, nuốt xuống.
Uống xong, mấy nôn ọe.
Lão thái thái cố ý giày vò nàng, chỉ nhàn nhạt : “Buổi sáng, ăn bữa sáng do chính tay ngươi .”
Hứa thị mím môi: “Vâng, nương.”
Lão thái thái uống xong xuống, nhưng thứ t.h.u.ố.c ghê tởm trong bụng cứ cuộn trào, khiến nàng khó chịu vô cùng.
Trằn trọc mãi ngủ .
Mãi đến khi trời sáng, mới chợp mắt.
“Nương…”
“Nương, đến lúc dậy dùng bữa . Con dâu đích bữa sáng, kính mời nương dậy dùng bữa…”
Lão thái thái mí mắt giật giật, nắm chặt tay!!
Ma ma thấy nàng tay chân run rẩy, khỏi kinh hồn bạt vía.
Vốn dĩ nàng nên tiến lên an ủi lão phu nhân, nhưng nhớ lời nguyền rủa của lão phu nhân đêm qua, nàng âm thầm dời ánh mắt .
“Lão thái thái, dậy dùng bữa ạ.”
Lão thái thái chỉ cảm thấy trong lòng nặng trĩu một , thở nổi.
“Dọn bữa .” Nói năng cũng yếu ớt.
Hứa thị giữa lông mày hiện rõ sự tiều tụy, nhưng mặt mang theo ý .
“Nương, con dâu lâu xuống bếp, còn mong nương đừng chê tấm lòng của con dâu.” Hứa thị sai dọn cơm canh lên.
“Hôm qua mẫu uống canh gà nấm, đây là nấm do trang viên đưa đến sáng sớm nay. Con dâu thức suốt đêm, hầm một canh giờ ạ.”
“Rất tươi ngon, con dâu một miếng cũng dám động đến.”
Hứa thị đích múc cho nàng một bát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-len-nghe-tieng-long-ta-ma-tan-sat-bon-phuong-con-ta-chi-lo-bu-sua/chuong-88-mat-nua-cai-mang.html.]
Lão thái thái nếm thử một ngụm, mùi vị tệ, nàng đó, Hứa thị hầu.
Đây là việc mà gia đình khắc nghiệt mới dùng để giày vò con dâu.
Lão thái thái khẩu vị tệ, uống một bát canh nấm, dùng thêm ít điểm tâm.
Lão thái thái lông mày thư thái, thuở ngoài đều , con trai trèo cao gả cho Hứa thị, hừ, thì chứ?
Hứa thị yêu con trai nàng đến c.h.ế.t, chỉ cần nàng một câu, Hứa thị liền phụng mệnh như thánh chỉ.
Giờ khắc , thấy đích nữ Hứa gia cao cao tại thượng, nay là chủ mẫu hầu phủ, cung kính hầu hạ nàng, lão thái thái thể tả xiết sự hả hê.
Bỗng nhiên… Nàng đưa tay ôm bụng, sắc mặt vặn vẹo.
“Sao thế nương?” Hứa thị đột nhiên hỏi.
Lão thái thái sắc mặt đau đớn trắng bệch như tờ giấy: “Sao, thế ? Bụng, bụng đau…”
Vừa xong, liền đ.á.n.h rắm một cái.
Trong phòng lập tức xuất hiện một mùi vị quỷ dị.
“Ọe…” Lục Triều Triều sấp ngưỡng cửa, lập tức nôn hết sữa bò .
“Tổ mẫu, tổ mẫu kéo quần …” Lục Triều Triều một câu, trực tiếp vạch trần nỗi hổ của lão thái thái.
Mèo Dịch Truyện
Lão thái thái thẹn giận, chỉ cảm thấy khắp tê rần, như kiến đang cắn.
Cảm giác kỹ , chẳng còn.
Phụt… Nàng đ.á.n.h rắm một cái.
Bụng bắt đầu đau quặn dữ dội, dường như một bàn tay lớn đang siết chặt và khuấy đảo trong bụng.
“A!” Lão thái thái lập tức ngã quỵ xuống đất.
“Mau, mau mời đại phu.” Hứa thị hoảng hốt, vội vàng kêu lên.
“Hôm nay phủ y nghỉ , mau đưa đến y quán.” Mời thái y thì quá chậm, vội vàng khiêng lão thái thái ngoài.
Trung Dũng Hầu phủ kinh hoảng thất thố, ngoài đều vẻ mặt mờ mịt.
Lục Triều Triều ở cổng lớn kêu lên: “Tổ mẫu, kéo quần …”
“Tổ mẫu hổ quá…” Nghe lời trẻ con ngoài .
Lão thái thái trong xe ngựa, sống c.h.ế.t tức đến ngất lịm.
Mãi đến khi đại phu châm cứu, lão thái thái mới từ từ tỉnh .
“Lão phu nhân đây là trúng độc thức ăn, phu nhân sáng nay dùng sơn trân. Chỉ sợ là trúng độc sơn trân.”
“Dùng ít t.h.u.ố.c thang, nôn mửa tiêu chảy, thổ độc vật, liền thể giải.”
“Chỉ là lão thái thái hỏa khí lớn, cần thường xuyên kiềm chế tính tình, cẩn thận trong…” Phong, còn miệng.
Lão thái thái , lập tức dậy.
“Hứa thị, ngươi đồ mất lương tâm, trời đ.á.n.h vạn !”
“Ngươi dám tàn hại chồng, ngươi hạ độc !!” Lão thái thái lời thốt , chấn động trời đất.
Con dâu mà hạ độc chồng, đó là tội c.h.ế.t.
Hứa thị , lập tức đỏ mắt.
“Nương, thể vu oan cho Vân Nương như .” Nàng đưa tay lau nước mắt, đều thấy tay nàng sưng đỏ một mảng.
“Nương thể khỏe, con dâu đích thị bệnh. Người t.h.u.ố.c thang sắc lâu, d.ư.ợ.c hiệu mới . Con dâu từ canh Tý dậy sắc thuốc, thức trắng đêm ngủ.”
“Uống t.h.u.ố.c thang xong, ăn bữa sáng do con dâu đích . Con dâu xuất danh môn, tuy từng xuống bếp, nhưng con dâu vẫn học .”
“Nấm là do thích nhà đẻ của đưa đến, con dâu chỉ giúp bỏ nồi, con dâu từ đêm qua bận đến giờ, mắt còn chợp một chút nào.”
“Nương, thể vu oan cho Vân Nương.”
“Vân Nương gả về mười tám năm, vẫn luôn xem như ruột mà hiếu thuận, vu oan cho như ?” Hứa thị nhẹ nhàng lau nước mắt.
Đăng Chi còn mắt đỏ hoe phụ họa: “Phu nhân tay còn bỏng ạ.”
Mọi , chà, nhà phú quý thị bệnh, đều chỉ là diễn kịch qua loa.
Nào chuyện đích để con dâu là đương gia chủ mẫu hầu hạ?
Trừ phi, cố ý giày vò.
Lại nhớ đến phu nhân Trung Dũng Hầu phủ, vì gả cho tình lang, năm đó đoạn tuyệt với cha , đây quả là một kẻ đầu óc si tình.
Nàng dám hại lão thái thái?
Mọi lắc đầu, xì xào bàn tán, lén lút đ.á.n.h giá lão thái thái, trong ánh mắt đầy vẻ trách móc.
Lão thái thái cảm nhận ánh mắt khinh bỉ của .
Tức đến mặt đỏ tía tai.