Cả nhà nghe lén tiếng lòng ta, cái nhà này chưa chết hết là nhờ ta đó - Chương 12: Người đó là ai
    Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:53:54
    Lượt xem: 57 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Nguyên Khinh Khinh và Nguyên Cổn Cổn đập phá xong nhà, hai chị em sofa, cùng chơi game.
Nguyên Khinh Khinh suy nghĩ, căn nhà thể ở nữa, quá nghèo.
Lại nữa, cô sống ở tầng hầm ngàn năm, sống nữa.
Hơn nữa, cô còn việc , thả tất cả các sư phụ lòng đất ngoài, để họ xem thế giới hòa bình, tươi , món ngon vật lạ .
"Khinh Khinh, Cổn Cổn!"
Nguyên Khinh Khinh đang chơi game, tiếng gọi chói tai và hoảng sợ của Hạ Uyển Bạch tay run lên, lỡ tay g.i.ế.c nhầm đồng đội.
"Có ạ."
Đừng gọi hồn nữa, ma quỷ cũng dọa chạy mất .
Hạ Uyển Bạch thấy hai cô con gái đều bình an vô sự, liền thở phào nhẹ nhõm.
"Các con là ."
Nguyên Cổn Cổn: "Sao về nhanh , ở một đêm ?"
Nguyên Khinh Khinh mắt tinh, thấy quần áo Hạ Uyển Bạch dính vài vệt máu.
"Mẹ, máu, xảy chuyện gì ?"
Nguyên Khinh Khinh còn cẩn thận kỹ mặt Hạ Uyển Bạch, ấn đường vốn đen như mực, giờ nhạt , chỉ còn màu xám.
Mẹ ruột gì mà mới nửa ngày, tướng mặt sắp đột tử trong vòng nửa tháng đổi .
Ghê thật đấy, 999.
Hạ Uyển Bạch: ???
Ghê thật thì cô hiểu, nhưng 999 là ý gì?
Chắc chắn là con gái cô sống trăm tuổi .
Hạ Uyển Bạch thấy căn phòng bừa bộn, nên cũng giày.
Nguyên Cổn Cổn tưởng thương, lo lắng tiến lên hỏi han.
Hạ Uyển Bạch xua tay: "Máu của , là của Kim Thu Mai."
Cô giải thích: "Kim Thu Mai chính là kế của , với bà chút xích mích, đổ chút máu."
Lúc , Kim Thu Mai suýt mất mạng: ???
Cổ suýt nữa cứa đứt, đây gọi là đổ chút m.á.u thôi ?
Xích mích gì chứ, bà còn hai câu cứa cổ đấy chứ.
Nguyên Cổn Cổn thấy lạ: "Không và dì vẫn , xảy xung đột ?"
Nguyên Khinh Khinh cũng thấy lạ, chiều còn về kế và em gái kế, thế mà thoáng cái đ.á.n.h ?
Hạ Uyển Bạch chuyện tiếng lòng của Nguyên Khinh Khinh, cô mở miệng sẵn một lý do.
"Mẹ hai mươi mấy năm về, hôm nay suýt nữa c.h.ế.t, nên mới về một chút."
"Ai ngờ về đến nơi, phòng của thành của em gái kế, cuối giường còn treo một bức tranh cá trong lồng, còn cá kiếm vây quanh, lập tức thấy khó chịu."
Nguyên Khinh Khinh tinh ý: "Vậy bức tranh cá trong lồng đó trông như thế nào ạ?"
Hạ Uyển Bạch liền kể chi tiết.
"Sau khi đập nát bức tranh đó, cảm thấy dễ thở hơn, còn ho nữa, cả như sống ."
Nguyên Khinh Khinh ngẩng đầu Hạ Uyển Bạch, khuôn mặt vốn tái nhợt chút huyết sắc, giờ hồng hào trở , giọng cũng đầy sức sống. Trông càng xinh hơn.
"Tuyệt vời."
[Mẹ xinh gặp may , vô tình đập vỡ bức tranh hoán đổi mệnh cách của .]
[Người cá giam cầm, câu chính là xinh , phụ nữ bờ là em gái kế, còn lưỡi câu chính là vật trung gian chuyển đổi mệnh cách.]
[Tốt quá , đỡ tốn công tay.]
Hạ Uyển Bạch và Nguyên Cổn Cổn lộ vẻ gì, lắng tiếng lòng của Nguyên Khinh Khinh.
Cả hai đều chấn động, ngờ một bức tranh đỗi bình thường ẩn chứa tà khí đến .
Hai cũng thầm nghĩ, nếu mệnh cách phá giải, Hạ Uyển Bạch chắc sẽ nữa chứ.
Nguyên Cổn Cổn lo lắng: "Mẹ, x.é to.ạc mặt với Kim Thu Mai , chắc sẽ cho chúng ở đây nữa ạ?"
Nguyên Khinh Khinh nghiêng đầu Nguyên Cổn Cổn: ?
[Nơi trang trí hệt như một ngôi nhà ma ám, con còn ở, tự tìm đường c.h.ế.t ?]
Nguyên Cổn Cổn: ...
Cô chỉ cảm thấy buổi chiều đập đồ sảng khoái, còn chuyện tối nay ở thì...
Hạ Uyển Bạch: " , Kim Thu Mai đuổi chúng , nhưng cho cô cơ hội đó, tìm chỗ ở ."
Hạ Uyển Bạch chỉ rạch một vết ở cổ Kim Thu Mai, thấy một chút máu, cô vẫn mang tội danh g.i.ế.c , ảnh hưởng đến việc thi công chức của ba đời con cháu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-len-tieng-long-ta-cai-nha-nay-chua-chet-het-la-nho-ta-do/chuong-12-nguoi-do-la-ai.html.]
Ép Kim Thu Mai thú nhận hoán đổi mệnh cách của cô và em gái kế khi cô mới mười tuổi, tức đến mức cô tát sưng mặt Kim Thu Mai.
Khi cô , Kim Thu Mai gọi điện cho em gái kế, sẽ đuổi cô khỏi Đế Cảnh Vân.
Hạ Uyển Bạch nào còn cho kế cơ hội ngược đãi nữa, ngay tại chỗ đòi chìa khóa căn nhà ruột để cho .
Kim Thu Mai đưa ? Ha ha, hỏi thử con d.a.o chặt xương trong tay cô đồng ý .
Nguyên Khinh Khinh và các cô chỉ thu dọn hai bộ quần áo để , đó mang theo đồ ăn vặt và trái cây mua hôm nay.
Những thứ khác thì động đến.
Hạ Uyển Bạch còn mang theo những loại t.h.u.ố.c đắt tiền .
Nguyên Khinh Khinh hiểu: "Không cần uống mấy loại t.h.u.ố.c đó nữa, còn mang ?"
Hạ Uyển Bạch: "Một thang t.h.u.ố.c Bắc những bảy trăm tệ, thể lãng phí ."
Nguyên Khinh Khinh càng hiểu: ?
[Thuốc nào cũng độc, vì lãng phí mà uống thuốc, đầu óc vấn đề ?]
Hạ Uyển Bạch: "...Mai mang về cho kế và em gái kế uống, nỗi khổ của thể chịu một cách vô ích ."
Nguyên Khinh Khinh nhướng mày mỉm .
[Không tệ, đây mới là xinh "chất" chứ.]
Nguyên Cổn Cổn tủi , kéo tay Nguyên Khinh Khinh, rụt rè hỏi: "Em, trông chị ?"
"Đẹp chứ."
[Kiểu ngự tỷ lạnh lùng quyến rũ đó, chỉ là n.g.ự.c lép thôi.]
Nguyên Cổn Cổn: ...
Vậy mỗi tiếng lòng đều chỉ khen xinh , thể khen chị gái mỹ nhân ?
Lần Hạ Uyển Bạch về nhà họ Hạ, chỉ lấy chìa khóa căn nhà để cho , mà còn lái một chiếc xe địa hình về.
Hạ Uyển Bạch trông thì dịu dàng, đoan trang như một tiểu thư khuê các, nhưng khi lái xe thì đúng là cực kỳ hoang dã.
Nguyên Khinh Khinh thì bất ngờ, ôm chặt gối ôm, để đề phòng ngã.
Nguyên Cổn Cổn thì bám c.h.ặ.t t.a.y vịn suốt cả quãng đường, mỗi cua gấp lạng lách, mặt cô trắng bệch như gặp Diêm Vương.
Đến Kiến Long Đình, đỗ xe xong.
Nguyên Cổn Cổn lập tức xuống xe, nôn khan một trận, mới thoải mái ngẩng đầu Hạ Uyển Bạch.
"Mẹ thật sự là ruột của con ư? Không đoạt xá, linh hồn trọng sinh gì đó chứ?"
Mẹ của ngày hôm nay, cứ như biến thành khác .
Hạ Uyển Bạch đầy vẻ cạn lời: "Đừng suốt ngày xem mấy thứ linh tinh đó, còn nhập tâm đến ."
Nguyên Cổn Cổn tin, mà sang hỏi Nguyên Khinh Khinh: "Em, em tin lời ?"
Nguyên Khinh Khinh, thật sự trọng sinh: "...Tin."
[Mà cũng tin.]
Nguyên Khinh Khinh thầm bổ sung trong lòng.
Nguyên Cổn Cổn trợn tròn mắt, hoảng sợ lùi hai bước, trốn lưng Nguyên Khinh Khinh.
Nguyên Khinh Khinh: [Thấy bạn bè thì còn , chứ thấy con mà thì tin đây?]
Nguyên Cổn Cổn: ...
"Em, em chuyện thì một hết luôn , đừng mà thở hổn hển."
Mèo con Kute
Kiến Long Đình là một khu chung cư cũ ba bốn mươi năm tuổi, biệt thự, bằng Đế Cảnh Vân.
Nguyên Khinh Khinh những dạo trong khu chung cư, trừng lớn mắt.
[Chà chà, khu chung cư cũ mà đại gia thật!]
[Người đeo kính gọng vàng là Thư ký trưởng.]
[Ông lão cõng cô bé cổ , là Thành chủ Hoài Thành.]
Hạ Uyển Bạch và Nguyên Cổn Cổn lắng tiếng lòng của Nguyên Khinh Khinh, đều bình thản như nước, cực kỳ trấn tĩnh.
Trong lòng hết sức chấn động, là quan chức quyền quý!
[C.h.ế.t tiệt, ... ... là...]
Nguyên Khinh Khinh kinh ngạc đến mức dám , sợ nhầm.
Điều khiến Hạ Uyển Bạch và Nguyên Cổn Cổn nghẹn ứ đến phát điên.
Người , rốt cuộc là ai chứ?
Nói nhanh lên! Đừng bắt chúng quỳ xuống cầu xin cô mà!
