Cả nhà nghe lén tiếng lòng ta, cái nhà này chưa chết hết là nhờ ta đó - Chương 25: --- Linh nghiệm rồi

Cập nhật lúc: 2025-10-22 14:54:07
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nguyên Khinh Khinh vẫn đang ăn dâu tây, gọi tên.

 

Mạnh phu nhân khẩy một tiếng: "Đợi Khinh Khinh thiếu phu nhân nhà , con bé sẽ còn nghèo nữa."

 

"Con bé sẽ còn giàu hơn cả Viên gia các !"

 

"Bởi vì chúng sẽ cho con bé sính lễ năm trăm hai mươi triệu, một căn biệt thự Đế Cảnh Quan Vân, một hòn đảo riêng, một chiếc máy bay riêng!"

 

Nguyên Khinh Khinh đang ăn dâu tây, chợt ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt sáng lấp lánh Mạnh phu nhân: !!!

 

Nhiều tiền quá!

 

Nguyên Khinh Khinh, dư ngân hàng chỉ hơn một trăm tệ, đột nhiên cảm thấy vì tiền mà bán một cuộc hôn nhân cũng chẳng .

 

Thật sự quá nhiều tiền!

 

Năm trăm triệu lận đó!

Mèo con Kute

 

Riêng biệt thự Đế Cảnh Quan Vân ba trăm triệu .

 

Hòn đảo riêng và máy bay riêng, cộng chắc cũng hai trăm triệu nữa nhỉ?

 

Vậy là hơn một tỷ lận đó!

 

Chuyện đặt ai mà chẳng rung động chứ?

 

Viên phu nhân thì rung động ghen tị đến mức mặt mày méo mó.

 

Hơn một tỷ đó!

 

Đáng lẽ đó là của Viên Mãn!

 

"Mạnh phu nhân, Nguyên Khinh Khinh là chổi, là khắc tinh!"

 

Mạnh phu nhân kéo Mạnh Vũ Tư dậy: "Số mệnh thằng bé cứng hơn sắt đá, sợ Khinh Khinh khắc ."

 

"Hơn nữa, thằng nhóc thối , đổi một Khinh Khinh, dù khắc thì đó cũng là vinh hạnh của nó."

 

mới tin cái kiểu chổi khắc tinh đó.

 

Mạnh Vũ Tư: "..."

 

Mẹ đúng là ruột của con mà.

 

Viên phu nhân huých Viên Mãn: "Mãn Mãn, con ."

 

Viên Mãn mỉm : "Cái mà, con cần gì?"

 

Đồ ngốc, hơn một tỷ lận đó!

 

Chỉ cần gả cho Mạnh Vũ Tư, thì cả đời lo lắng gì nữa .

 

Viên phu nhân chỉ đành sang Nguyên Khinh Khinh.

 

"Nguyên Khinh Khinh, Viên gia chúng nuôi cô mười mấy năm, cô cứ thế mà cướp chồng cưới của Mãn Mãn để báo đáp ơn dưỡng d.ụ.c của chúng ?"

 

Nguyên Khinh Khinh ăn hết đĩa dâu tây nhập khẩu.

 

Cô lấy khăn giấy lau miệng, lau tay.

 

"Bà là não vẫn còn ở thời kỳ ấu thơ, là tai điếc ?"

 

"Không thấy dì Mạnh , dì thiết với Viên gia là vì , Nguyên Khinh Khinh, chứ vì bà, Viên phu nhân."

 

"Dì Mạnh định hôn sự với Viên gia cũng là vì , Nguyên Khinh Khinh, chứ vì bà."

 

"Mối quan hệ nhân quả đơn giản như mà bà cũng hiểu, đề nghị bà khám khoa thần kinh xem, chỉ IQ thấp quá ."

 

Viên phu nhân tức đến nghẹn: "Cô..."

 

Nguyên Khinh Khinh tiếp tục: "Còn nữa, tướng mạo của Viên phu nhân các bình thường, cả đời tài lộc, phận gập ghềnh."

 

"Tài sản hiện tại, vận may hiện tại, tất cả đều là do , Nguyên Khinh Khinh mang ."

 

"Chúng cắt đứt quan hệ, cũng đồng nghĩa với việc cắt đứt vận may truyền sang Viên gia."

 

"Hôm qua bà gặp đủ thứ vận đen, còn gặp vụ nổ xe hút chất thải và dội một trận nước phân."

 

"Hôm nay Mạnh gia đến hủy hôn, cũng là duyên phận hết."

 

Viên phu nhân tức đến run rẩy khắp : "Đó là vì cô khắc đó."

 

"Mãn Mãn mới là phúc tinh của , hôm qua trúng xổ ."

 

Nguyên Khinh Khinh khẽ khẩy: " khuyên bà mau chóng quyên hết tài sản, việc thiện tích đức ."

 

"Để ba năm mươi nghìn, của ."

 

"Nếu , bà cứ chờ vận rủi đến tận cùng, tài sản tiêu tan, thậm chí nhà tan cửa nát!"

 

"Cô dám nguyền rủa ! Muốn ăn đòn !"

 

Viên phu nhân dậy, giơ tay định tát mặt Nguyên Khinh Khinh.

 

đ.á.n.h trúng.

 

Viên Mãn từ phía tóm lấy áo bà .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-nghe-len-tieng-long-ta-cai-nha-nay-chua-chet-het-la-nho-ta-do/chuong-25-linh-nghiem-roi.html.]

Xoạt.

 

Áo của Viên phu nhân xé rách một đường, lộ hàng.

 

Mạnh phu nhân vốn cạnh Nguyên Khinh Khinh, nên bà giơ tay nắm lấy cổ tay Viên phu nhân, cho bà đ.á.n.h xuống.

 

Nguyên Khinh Khinh cũng nhàn rỗi, giơ tay tát thẳng một cái thật mạnh mặt Viên phu nhân.

 

Bốp một tiếng.

 

Âm thanh vang dội, giòn giã.

 

Nghe như tát mạnh, Mạnh Vũ Tư vốn nắm chặt nắm đ.ấ.m dậy, thấy liền thôi tay nữa.

 

Chỉ trong vỏn vẹn một hai giây ngắn ngủi , mấy những việc khác để bảo vệ Nguyên Khinh Khinh.

 

Mạnh phu nhân buông tay, còn lấy khăn giấy lau lau tay.

 

"Viên phu nhân, Khinh Khinh là của Mạnh gia , đ.á.n.h con bé, bà hãy tự xem vị thế của ."

 

Viên Mãn Viên phu nhân đang lộ hàng, ngượng ngùng giúp bà kéo áo.

 

Nguyên Khinh Khinh vẩy vẩy bàn tay tê dại vì tát.

 

"Nể tình ơn dưỡng d.ụ.c mười mấy năm, cho bà cách giải quyết ."

 

"Không tin, thì bà tự chịu hậu quả."

 

"Còn nữa..."

 

Nguyên Khinh Khinh : "Bảo thằng con trai quý hóa của bà tự thú , về những cô gái mà xâm hại trong mấy năm nay đó."

 

"Ngồi tù mười mấy năm, vẫn hơn nhiều so với việc t.a.i n.ạ.n xe , tìm đến trả thù tàn khốc, thây, còn nếm trải sự giày vò tột cùng."

 

Nguyên Khinh Khinh cũng ý nhắc nhở Viên phu nhân, chẳng qua là báo thù vì thế mà hủy hoại cả đời.

 

Viên phu nhân Nguyên Khinh Khinh nguyền rủa con trai , trong lòng cả ý g.i.ế.c .

 

"Chính cô mới t.a.i n.ạ.n xe , cả nhà cô đều sẽ t.a.i n.ạ.n xe tìm đến trả thù!"

 

Nguyên Khinh Khinh khẽ "hừ" một tiếng, với Mạnh phu nhân rằng cô đây.

 

Mạnh phu nhân hủy hôn với Viên gia, liền kéo Mạnh Vũ Tư , còn lườm hiệu bảo tiễn Nguyên Khinh Khinh.

 

Nguyên Khinh Khinh đến cửa, Viên An Bang về.

 

Viên An Bang cô, mỉm : "Khinh Khinh về ."

 

"Sao , ăn cơm trưa xong ?"

 

Nguyên Khinh Khinh: "Không cần , bữa cơm cuối cùng của Viên gia, dám ăn."

 

với Viên An Bang: "À , ông xét nghiệm ADN với Viên Thiên Hữu ? Làm cha hờ mà vẫn vui vẻ như thế ?"

 

Viên An Bang nữa, sắc mặt lập tức chùng xuống.

 

"Thiên Hữu giống như đúc, nó chính là con trai , cô đừng vì bản là giả thiên kim mà ở đây vu khống khác."

 

Viên phu nhân : "Nguyên Khinh Khinh chỉ vu khống , còn nguyền rủa con trai chúng t.a.i n.ạ.n xe, tìm đến trả thù nữa."

 

"Nguyên Khinh Khinh, chúng đúng là nuôi lớn một kẻ vong ơn bội nghĩa như cô."

 

Viên An Bang xong trong cơn tức giận, điện thoại liền reo lên.

 

Là một lạ, ông vội bắt máy.

 

Nguyên Khinh Khinh tướng mặt ông , tặc lưỡi một tiếng.

 

"Bắt máy , chuyện liên quan đến thằng con trai quý hóa của ông đó, đừng bỏ lỡ, nó t.a.i n.ạ.n xe cầu cứu đó."

 

Viên An Bang thói quen bắt máy lạ, Nguyên Khinh Khinh .

 

Ông vẫn bắt máy lạ, thậm chí còn bật loa ngoài, định vả mặt Nguyên Khinh Khinh.

 

"Alo..."

 

"Bố ơi, cứu con mau, con t.a.i n.ạ.n , huhu... A, chân con đau quá."

 

Viên An Bang hoảng hốt: "Thiên Hữu, con ? Bị t.a.i n.ạ.n xe là ?"

 

"Con t.a.i n.ạ.n , nhiều m.á.u lắm, cứu con mau..."

 

Điện thoại ngắt, nhưng Viên Thiên Hữu cũng im bặt.

 

Nguyên Khinh Khinh nhướng mày: "Thấy , vận đen của Viên gia các , báo ứng đến đó."

 

Viên phu nhân con trai t.a.i n.ạ.n xe, liền cảm thấy choáng váng từng cơn.

 

“Nguyên Khinh Khinh, đồ khắc tinh nhà cô, cô về Viên gia một chuyến hại con trai gặp t.a.i n.ạ.n xe!”

 

tuyệt đối sẽ tha cho cô!”

 

đổ hết tội danh t.a.i n.ạ.n xe của Viên Thiên Hữu lên đầu Nguyên Khinh Khinh.

 

Nguyên Khinh Khinh khẩy một tiếng.

 

“Bà vẫn nên cầu nguyện Viên Thiên Hữu cần truyền m.á.u , nếu , phận con hoang của sẽ giấu nữa .”

 

 

Loading...