5
 
Đại tỷ  là  sinh    dã tâm.
 
Tỷ  xinh  nhưng tâm còn độc hơn.
 
Trong hậu cung ăn   nhả xương ,  thể từng bước trèo lên  vị trí quý phi,  vững suốt bao năm, tuyệt đối  chỉ dựa  nhan sắc.
 
Ước mơ từ lâu của tỷ  là  một   cũng xinh , cũng thông minh như , để đưa  cung,  cánh tay đắc lực bảo vệ sự sủng ái của tỷ, hai tỷ  liên thủ, cùng  khống chế hậu cung!
 
Đáng tiếc,  đầu óc  linh, diện mạo cũng chỉ  tính là thanh tú,    đạt yêu cầu của tỷ .
 
Tỷ   sớm bỏ cuộc với .
 
 sự xuất hiện của Lâm Nhược Yên  khiến tỷ  thấy hy vọng  nữa.
 
Hôm đại tỷ về phủ, trận thế cực kỳ long trọng.
 
Tỷ  trong kiệu phượng khảm vàng,  cung nhân vây quanh, tiền hô hậu ủng bước  cửa.
 
Vừa  thấy Lâm Nhược Yên  giữa đám đông, tuy tiều tụy nhưng  che giấu  vẻ tuyệt sắc, mắt tỷ lập tức sáng rực.
 
“Đây chính là   Nhược Yên ?”
 
Tỷ bước xuống kiệu phượng,  thiết nắm tay Lâm Nhược Yên, từ đầu đến chân ngắm kỹ, hài lòng gật gù.
 
“Quả nhiên là một mầm hoa mỹ nhân, còn  hơn cả trong tranh.”
 
Lâm Nhược Yên  sủng ái mà lo sợ, hoảng hốt  vị quý phi tỷ tỷ khí trường mạnh mẽ .
 
“Đứa trẻ ngoan, ở nhà chịu uất ức   ?”
 
Giọng đại tỷ dịu dàng như thể  thể vắt  nước:
 
 “Đừng sợ,    tỷ ở đây, sẽ  ai dám bắt nạt  nữa.”
 
Khoảnh khắc đó, trong mắt Lâm Nhược Yên  sáng lên một  nữa.
 
Trong những ngày đại tỷ về thăm nhà, gần như lúc nào cũng dắt Lâm Nhược Yên  theo như cái bóng.
 
Hai  thường xuyên đóng cửa phòng thì thầm to nhỏ,  chuyện nửa ngày  dứt.
 
Ta   đại tỷ  dạy nàng  những gì, chỉ thấy khí chất Linh Nhược Yên  đổi từng ngày, mắt thường cũng   .
 
Nàng   còn run rẩy sợ hãi khi    khác, ánh mắt bắt đầu  tính toán,  sát khí.
 
Nàng  bắt đầu học cách quan sát sắc mặt, đoán lòng .
 
Nàng  bắt đầu hiểu cách lợi dụng sắc  và vẻ yếu đuối của  để lấy lòng thương hại, toan tính ly gián.
 
Trước khi đại tỷ trở  cung, còn ân cần nắm tay Lâm Nhược Yên dặn dò:
 
“Muội , những thứ tỷ dạy,  nhớ kỹ hết  chứ? Nói suông thì vô dụng,  tìm cơ hội thực hành thử, tỷ mới yên tâm đưa   cung, cùng  hưởng vinh hoa chứ.”
 
Lâm Nhược Yên gật đầu thật mạnh, trong mắt lóe lên ánh sáng  hưng phấn  quỷ dị.
 
Nàng   xuất sư .
 
Sau đó, cả nhà  bắt đầu lộn xộn đến gà bay chó sủa.
 
6
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-ai-cung-bung-da-tham-sau/4.html.]
Người đầu tiên mà Lâm Nhược Yên chọn để thử tay chính là .
 
Có lẽ nàng  cảm thấy Quận chúa giả  là kẻ dễ bắt nạt nhất, cũng là  nên  trừ khử đầu tiên.
O Mai d.a.o Muoi
Hôm đó, mẫu     một tấm vân cẩm cực phẩm,  là  may áo cho  và đại tỷ.
 
Lâm Nhược Yên liền  mặt mẫu  , dịu dàng yếu ớt :
 
“Thưa mẫu ,   từ nhỏ  ngốc nghếch, mặc thứ vải quý giá thế  cũng chỉ phí của. Hay là phần của   để con dùng ,   nếu con  may mắn  tiến cung hầu hạ bệ hạ, cũng coi như đem  vinh quang cho phủ Tướng quân .”
 
Mẫu    xong cảm thấy  lý, liền đưa hết tấm vân cẩm đó cho nàng .
 
Lâm Nhược Yên cầm vân cẩm, đắc ý lắc lư  mặt ,  dùng giọng chỉ hai chúng    :
 
“Thấy ? Đồ ngốc, tất cả những gì ở đây vốn  là của . Tương lai,  thứ của ngươi… cũng sẽ là của !”
 
Ta mặt  cảm xúc  nàng , lấy từ trong n.g.ự.c  một gói giấy dầu, mở , bên trong là một cái móng giò kho thơm lừng.
 
Ta gặm một miếng to, nhai nhồm nhoàm :
 
“Ừm .”
 
“Hừ, quả nhiên là đồ ngốc!”
 
Lâm Nhược Yên mắng nhỏ một câu, ôm vải , đắc ý lắm.
 
Chẳng mấy chốc, nàng   mặc bộ y phục mới may, tiến cung  nịnh bợ đại tỷ , tiện thể báo cáo thành quả học cung đấu.
 
Kết quả,  bước chân  cổng cung   lão thái giám canh cửa chặn ,   một lời, đánh liền hai mươi trượng.
 
Lý do  đơn giản: nàng  mặc y phục trùng với đại tỷ quý phi nương nương tôn quý vô song!
 
Đây gọi là thật sự vượt quyền, phạm thượng!
 
Lúc Lâm Nhược Yên    khiêng từ cung về, m.ô.n.g sưng vù, mặt xanh lè.
 
Ánh mắt nàng    hận đến nhỏ  độc thủy.
 
“Ngươi   từ  đúng ! Cố tình   với !”
 
“Y phục của ngươi    may,    ?”
 
Ta  vô tội.
 
Chỉ  thể  nàng  với vẻ mặt đầy cảm thông,  vốc một nắm  đào mới hái cho  miệng.
 
Nước  đào ngọt lịm, thơm như mật ong.
 
Ta thấy nàng  cứ  chằm chằm, liền đưa qua một nắm:
 
“Ngươi  ăn ? Cho ngươi.”
 
Ai ngờ nàng  sắc mặt biến đổi, bất ngờ hất tay  .
 
Sau chuyện đó, Lâm Nhược Yên hận  thấu xương, thề  trả thù!
 
Đại ca    một khối nghiên mài mực Đoan thạch thượng hạng, quý như báu vật.
 
Lâm Nhược Yên lén lút lấy trộm khi đại ca  chú ý,  giấu  gối .
 
Sau đó, nàng  chạy  mách với đại ca,  thấy  lén lút  thư phòng, chắc chắn vì ghen tị với việc nàng   cả nhà yêu quý, nên mới trộm nghiên định mang  bán lấy tiền.