Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 286

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:40:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thím Xuân đấy , là Tiểu Vi về !” Thím Cố lớn tiếng đáp, chẳng hề ý định hạ giọng. Giây phút , thím chỉ ước thể loan báo cho cả thiên hạ .

“Tiểu Vi? Tiểu Vi nào thế?” Vừa , thím Xuân về phía Qua Vi. Bà nheo mắt kỹ Qua Vi và Thủy Linh Lung một lượt mới reo lên mừng rỡ, “À, thì là con bé Tiểu Vi!”

Đừng thím Xuân trông gầy gò thấp bé, vẻ liêu xiêu, nhưng giọng của bà thì chẳng hề kém cạnh thím Cố chút nào!

Giọng lanh lảnh vang lên trong đêm tối tĩnh mịch, quanh quẩn bầu trời của hơn nửa thôn Đào Khê, lọt tai những dân đang chuẩn ngủ.

“Là thím Xuân ? Thím gì thế? Tiểu Vi về ?” Có chắc chắn hoài nghi lẩm bẩm.

“Tiểu Vi ư? Mình nhầm ?” Có thể tin nổi, sang hỏi bên cạnh.

“Là Tiểu Vi về , xem mới !” Có thấy phấn khích thôi, nhanh chóng tụt xuống giường mặc quần áo, chuẩn sang nhà thím Cố.

Thôn Đào Khê vốn chìm yên tĩnh, chỉ vì một câu của thím Xuân mà trong phút chốc trở nên náo nhiệt."

Qua Vi và Thủy Linh Lung về đến nhà thím Cố, ghế còn ấm chỗ thì cánh cổng sân ngừng vang lên tiếng kẽo kẹt.

Chẳng mấy chốc, làng Đào Khê kéo đến đông nghịt cả sân nhà thím Cố, những đến thậm chí xếp hàng dài tận ngoài ngõ.

là con bé Vi về thật !”

“Tiểu Vi về thăm chúng đấy!”

“Cho chen với, chị Tiểu Vi một cái!”

Trong sân, ngoài ngõ ồn ào như một cái chợ vỡ, Qua Vi chút choáng ngợp sự nồng hậu, mộc mạc của dân làng Đào Khê. Cô vội vàng giữa sân, lớn:

“Bà con cô bác ơi, cháu cảm ơn đến thăm cháu. trời cũng tối , ngày mai ai cũng việc , về nhà nghỉ ngơi sớm ạ!”

Mọi cũng thấy lý, vả mục đích đến xem cô bé Tiểu Vi của họ đạt nên ai nấy lục tục về.

Thế nhưng, vẫn còn vài nhóc củ cải lưu luyến , cứ bám lấy cổng sân chịu buông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-286.html.]

Qua Vi hết cách, đành dỗ dành từng đứa một: “Chị Vi mệt , tối mai chơi với các em nào?”

Nghe , đám trẻ mới vui vẻ trở , nhảy chân sáo rời khỏi nhà thím Cố.

Biết hai cô gái bộ một quãng đường dài từ thành Đào Nguyên về đây, thím Cố liền vội vàng giục cả hai nghỉ. Nhân lúc Qua Vi chuyện với , thím nhanh tay lẹ chân dọn một căn phòng sạch sẽ.

Vẫn là căn phòng nhỏ ngày , Qua Vi và Thủy Linh Lung ngủ chung lẽ chật một chút. Cả hai sát , rủ rỉ tâm sự.

“Chị Vi, ngờ chị yêu quý đến thế.” Thủy Linh Lung với vẻ vô cùng ngưỡng mộ.

“Hì hì, chị cũng ngờ .” Qua Vi ngượng ngùng đáp.

Hai trò chuyện một lúc lúc nào . Cả một ngày trời nghỉ ngơi, quả thật thấm mệt.

Sáng hôm , khi Qua Vi vẫn còn đang say ngủ, nhà thím Cố bắt đầu rộn ràng tiếng .

Nghe thấy động tĩnh, Qua Vi cũng bò dậy khỏi giường. Lúc cô mặc quần áo chỉnh tề xong, Thủy Linh Lung vẫn ngủ say như chết. Cô liền ghé sát tai bạn , thì thầm: “Dậy mau, top 10 của khối!”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Thủy Linh Lung đang mơ màng, đến “top 10” liền bật dậy như một phản xạ điều kiện, mắt nhắm mắt mở hỏi: “Gì? Cái gì cơ?”

Qua Vi phì : “Đi thôi, chúng chạy bộ buổi sáng.”

Thủy Linh Lung rên rỉ một tiếng, miễn cưỡng bò dậy khỏi giường, cùng Qua Vi đồ rửa mặt.

Ngoài sân, một hàng nhóc củ cải chờ sẵn. Thấy Qua Vi và Thủy Linh Lung bước , cả đám tự giác chạy theo .

Họ chạy một vòng quanh làng Đào Khê, một mạch tới tận chân núi mới dừng .

“Các bạn nhỏ ơi, hôm nay chúng chạy tới đây thôi nhé?” Qua Vi tủm tỉm .

“Vâng ạ, nhưng bọn em chuyện với chị một lát.” Đám nhóc dễ dụ, lập tức điều kiện. Qua Vi đành gật đầu đồng ý.

 

Loading...