“Chứ còn gì nữa.”
Sở Tiêu Nguyệt theo hai , lên tiếng, nhưng thực chất những lời nàng sắp tức điên lên. khi nàng còn dựa dẫm hai họ, thiên phú như , chỉ thể một con rùa rụt cổ.
Để tránh khác chê , nàng còn lấy một tấm mạng che mặt.
Hôm nay thấy Sở Thiên Nhạn dạy dỗ, nàng quyết cam lòng.
“Sư phụ, con bên Đăng Vân Phong cho đến mời hai , cả hai đều đuổi về?”
Diệp Hoài Phong vẫn chút tin nổi mà hỏi . Nói là đuổi về, nhưng thực chất đầu tiên là lăn bò chạy thoát, thứ hai thì sư phụ ném thẳng ngoài một cách thô bạo, xem như mất nửa cái mạng.
Sư phụ quả nhiên đổi vì thấy thiên cơ ?
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Vậy thể mong đợi một chút rằng, khi đối mặt với Sở gia, sư phụ cũng thể cứng rắn, tình và huyết thống ràng buộc ?
“Phải thì ?” Thiên Nhạn ngước mắt, Diệp Hoài Phong, thấy sắc mặt tái nhợt: "Sao xuống nghỉ ngơi cho khỏe?”
“Chỉ là vết thương nhỏ, một thời gian nữa sẽ khỏi thôi ạ. Sư phụ còn cho thuốc , nên sẽ hồi phục càng nhanh hơn.” Diệp Hoài Phong mím môi, tiếp: "Trước đây chúng con thường xuyên đánh, quen , những vết thương nguy hiểm đến tính mạng đều lành nhanh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-151.html.]
Thiên Nhạn vài phần tủi trong giọng điệu bình thản đó. Đứa trẻ ngay cả nũng cũng kín đáo như , nguyên chủ chắc nhận .
“Có uất ức gì thì cứ thẳng, ngoài , ai bắt nạt các con.”
Gương mặt vốn nặng trĩu của Diệp Hoài Phong trở nên gượng gạo, má còn ửng đỏ. Hắn vội liếc trộm Thiên Nhạn, thấy nàng nữa thì trong lòng mới thả lỏng.
“Sư phụ, đuổi của họ như , của Đăng Vân Phong sẽ bỏ qua , lẽ họ sắp qua đây gây sự với .” Diệp Hoài Phong thấy Thiên Nhạn phản ứng gì lớn, trong lòng càng lúc càng vững tâm: "Tiểu sư còn tưởng đây là mơ, lúc nãy mệt quá nên nghỉ . Các sư sư khác tạm thời ở đây, tử vẫn nên ở , lúc quan trọng thể nhắc nhở sư phụ, để ngài Sở gia mê hoặc.”
Thiên Nhạn ngước mắt lên, Diệp Hoài Phong liền thẳng: “Không sư phụ thấy thiên cơ, kết cục của chúng con ? Nếu lát nữa Sở gia định mê hoặc , tử chỉ cần lên tiếng là thể nhắc nhớ đến kết cục của các tử, như sẽ dễ họ lừa gạt.”
“Được thôi, con ở thì cứ ở , con cũng thể xem dạy dỗ Sở gia thế nào.”
Nàng đang lo cơ hội lấy những thứ cho , Sở gia tìm đến cửa, coi như đúng ý nàng.
Việc Diệp Hoài Phong, đại tử nghi ngờ nàng cũng là chuyện thường tình, nàng mấy để tâm.
Thời gian chính là liều thuốc nhất, tương lai các tử của nàng, ở Huyền Nguyệt Môn, và cả tu luyện giới sẽ dần dần hiểu rõ thái độ của nàng.
Một chữ “hiếu” đối với nguyên chủ nặng tựa núi Thái Sơn, nhưng với nàng chỉ như mưa bụi.