Khóe miệng  nhếch lên một nụ , định giấu  sự phức tạp trong lòng, nhưng nhịp tim  đập ngày càng nhanh.
 
"Kim, ngươi  Tiểu Thạch Đầu và Thiên Hải công chúa  trở về ? Họ thế nào?"
 
[Ở bên   mặn nồng ạ.]
 
Nguyệt Hoài: Vậy nên, đá động lòng cũng   gì lạ, đúng ?
 
Không mất mặt!
 
Nàng ,  trực diện với nội tâm, thản nhiên đối mặt.
 
Nguyệt Hoài đột nhiên bật  thành tiếng, âm thanh trong trẻo dễ ,   Kim sợ hãi, lão đại  lên cơn gì thế,    nghĩ  cách mạo hiểm nào đấy chứ?
 
[Lão đại, hôm nay  thượng triều  ạ?]
 
Nguyệt Hoài: "Có."
 
Diệp Hoài Phong  mặc triều phục, mà  một bộ y phục màu trắng sạch sẽ  dính chút bụi trần,  chỉ thích màu trắng.
 
Hắn ngắm  trong gương, xoay qua xoay ,  với gương hồi lâu, vẫn   ý định  cửa.
 
Kim    đang lên cơn gì, liền nhắc nhở: [Lão đại, thượng triều muộn  ạ.]
 
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
[Không , bệ hạ sẽ  trách tội.]
 
Tuy nhiên, hôm nay    phần háo hức thượng triều hơn.
 
Trên triều đình, Thiên Nhạn dựa  long tọa,  lời tâu của các thần tử bên , sắc mặt lạnh lùng,  ai  thể hiểu  nàng đang nghĩ gì.
 
 lúc , bên ngoài đột nhiên vang lên một giọng  trong trẻo dễ : "Bệ hạ, thần đến muộn."
 
Các vị đại thần đồng loạt  đầu ,  bóng   điện Kim Loan. Chỉ thấy  mặc một bộ y phục màu trắng ngà, dùng một cây trâm ngọc cài nửa mái tóc đen, cứ thế mỉm  bước . Chỉ trong vài khoảnh khắc,   đến vị trí của ,  để ai  rõ, bóng hình như tiên nhân khiến    thể nắm bắt.
 
Tên nhãi ,  đến muộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-222-hien-thuc-thua-tuong-thuong-trieu-den-muon.html.]
 
Còn đang , thật  sợ bệ hạ lôi  ngoài đ.á.n.h ?
 
Thôi , bệ hạ đối với  chính là dung túng, ai bảo  là  tài giỏi nhất Đại Vinh chứ,  giúp bệ hạ giải quyết vô  vấn đề nan giải,   quyền kiêu ngạo.
 
Thật  đ.ấ.m sưng mặt tên ,   nụ  đó  đáng ăn đòn ?
 
Còn  nữa! Triều đình là nơi nghiêm túc như ,  nên  đắn một chút ?
 
Thôi , bệ hạ còn   gì, họ  thể  gì chứ? Tiếp tục tấu trình việc quan trọng thôi.
 
Thiên Nhạn lướt mắt qua  đang  toe toét , mơ hồ cảm thấy   chút khác lạ, nhưng đối phương  nhanh  thu  cảm xúc trong mắt, khiến nàng  kịp nắm bắt.
 
Sau khi hạ triều, Nguyệt Hoài  rời  như những  khác, mà  theo  Thiên Nhạn. Để bắt chuyện với bệ hạ,  dĩ nhiên cần  chút chuẩn , vì thế  lấy  một quyển sách, đây là một vài ý tưởng nhằm phát triển Đại Vinh mà   nghĩ   lâu .
 
Thiên Nhạn  trong hoa viên lật xem, còn Nguyệt Hoài thì  một bên uống , ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua  nàng.
 
"Hôm qua  cung nhân  thừa tướng  khỏe,  đỡ hơn ?"
 
Nguyệt Hoài: "Đa tạ bệ hạ quan tâm,  khỏe  ạ."
 
"Ta cũng thấy , sắc mặt ngươi  hồng hào."
 
Nguyệt Hoài: "…"
 
"Những điều ngươi    tồi,  thể cho   ."
 
Ngay khi Nguyệt Hoài định  gì đó, một mũi tên từ xa phá  bay về phía Thiên Nhạn.
 
"Bệ hạ cẩn thận!" Một cung nhân bên cạnh kinh hô, nháy mắt che  mặt Thiên Nhạn,  vẻ thề sống c.h.ế.t bảo vệ nàng.
 
Thiên Nhạn    ý thức của cung nhân  đang : "Ta c.h.ế.t vì nữ đế bệ hạ , nàng hẳn sẽ đối xử với  khác  chứ? Hệ thống, ngươi tính toán cho chuẩn , đừng để mũi tên đó thật sự lấy mạng ,  sợ lắm, ngươi mau che chắn cảm giác đau cho  , mũi tên đó đáng sợ quá, chắc chắn  đau."
 
Hệ thống 3234: [Ký chủ yên tâm , cảm giác đau  giúp  che chắn , vị trí b.ắ.n mũi tên   tính toán kỹ, tuyệt đối sẽ   vấn đề.]
 
Thiên Nhạn   ý định đỡ mũi tên,  là một kẻ   sống c.h.ế.t  công lược nàng.
 
Nghe ý tứ , mũi tên đó vẫn là do đối phương  , quả nhiên   sống c.h.ế.t.