Thiên Nhạn vốn định bảo Trình Hoài đừng suy nghĩ viển vông, sẽ kết quả. sắp đến học kỳ hai lớp 11, những lời thể sẽ tổn thương sự tự tin của một nhân tài.
“Cậu còn nhỏ, chỉ chăm chỉ học tập, bước khỏi nơi , trưởng thành hơn, mới thể suy xét đến những chuyện khác. Bây giờ gạt bỏ hết những suy nghĩ kỳ quặc, nỗ lực học tập.”
Nói xong câu đó, Thiên Nhạn chỉ thấy mắt Trình Hoài sáng lên nhiều, cho rằng lọt tai, liền yên tâm rời .
Trình Hoài chiếc xe xa, nắm chặt tay, nở một nụ rạng rỡ. Cậu chạy nhảy chân sáo về, gương mặt đầy vẻ hưng phấn.
“Đó là Trình ?”
“Hình như là , chạy nhanh quá.”
“Chưa bao giờ thấy Trình hoạt bát như , chắc chắn là gặp chuyện gì .”
…
Khai giảng, Thiên Nhạn mới Phùng Thư Thanh sắp xếp cho Ôn Sầm đến ở căn hộ gần trường. Ôn Hàm Thư cũng qua đó nên Phùng Thư Thanh cũng thường xuyên lui tới bên đó.
Biệt thự rộng lớn, thường xuyên chỉ một Thiên Nhạn ở, cô vô cùng tự tại, cảm thấy cô lập.
Kỳ thi giữa kỳ của học kỳ hai lớp 11, Thiên Nhạn thi hạng 5 khối. Kỳ thi cuối kỳ, Thiên Nhạn cuối cùng cũng giành thành tích xuất sắc, đầu khối.
Mỗi học kỳ, cô Nhiễm đều gửi thành tích của Thiên Nhạn cho phụ nhưng Phùng Thư Thanh từng xem.
Bây giờ bà dồn phần lớn tâm sức công ty, một phần nhỏ cho cha con Ôn Hàm Thư. Còn về Thiên Nhạn, bà chỉ chờ cô thi đại học xong, đủ 18 tuổi là sẽ đuổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ca-vu-tru-quy-lay-cau-xin-nu-phan-dien-hang-dau-lam-nguoi/chuong-290.html.]
Lớp 12 đến. Thiên Nhạn từ khi thi hạng nhất khối, từng tụt hạng.
Tình hình của Ôn Sầm lắm, thành tích vẫn luôn xuống. Thành tích của Thiên Nhạn đối với mà như một ngọn núi khổng lồ đè lên khiến thở nổi.
Trớ trêu , dám chọc tức Thiên Nhạn.
Để nghi ngờ, chọn cách giả vờ ốm yếu, để Ôn Hàm Thư và Phùng Thư Thanh đều cho rằng vì sức khỏe nên thành tích mới định.
Tuy nhiên, chuyện lâu Ôn Hàm Thư phát hiện.
Ôn Hàm Thư tham gia họp phụ cho Ôn Sầm nên vẫn thành tích của Thiên Nhạn. may là Phùng Thư Thanh chú ý đến những điều .
Để tránh Phùng Thư Thanh thất vọng và bất mãn với Ôn Sầm, ông chỉ thể giúp Ôn Sầm giả bệnh. Phùng Thư Thanh vốn bận, vốn dĩ thời gian để ý đến những chuyện .
Thật từ cuộc phỏng vấn đó, bà còn khen Ôn Sầm mặt khác nữa.
Thành tích của Ôn Sầm giảm sút, bà tức giận như trong tưởng tượng ngược còn thở phào nhẹ nhõm. Chuyện Ôn Sầm nhòm ngó tài sản của bà, bà vẫn quên.
Ngày thi đại học, Ôn Hàm Thư đưa Ôn Sầm đang vô cùng căng thẳng đến trường thi. Ở cổng trường, họ gặp Thiên Nhạn đang tự tin, thong dong và bình tĩnh.
Hai cha con ăn ý đều mặt chỗ khác, đối mặt với cô.
“Cố gắng lên, đừng để nó ảnh hưởng. Sau kỳ thi đại học lâu, nó sẽ đủ 18 tuổi, lúc đó sẽ đuổi khỏi Phùng gia. Nhà họ Phùng phần của nó, Phùng Thư Thanh ghét nó, tuyệt đối sẽ chia cho nó một chút tài sản nào .”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Biểu cảm của Ôn Sầm lắm: “ mà, bà cũng hài lòng với con, cha cảm thấy ? Bà bây giờ còn khen con mặt khác nữa, rõ ràng là đang đề phòng con. Con sợ tài sản cũng đến lượt chúng .”
“Chờ xem , nếu nữa chỉ thể dỗ bà sinh thêm một đứa.” Ôn Hàm Thư nhận vẻ mặt của Ôn Sầm: "Có mối liên hệ huyết thống, bà thế nào cũng sẽ coi trọng. Đến lúc đó dù là con gái con trai, cả nhà chúng xem như gắn kết với .”