“Phải trách cô là quái vật,  chọc giận .” Nói xong, bà Merlin đóng cửa lối , cài chốt, và khóa cửa hầm .
Mãi một lúc , Bạc Lỵ mới choáng váng bò dậy từ đống cỏ khô. May mà để lấy lòng bà Merlin, mấy ngày nay cô đều mặc váy, loại  nhiều lớp v/áy l/ót, nếu  dù  cỏ khô  đệm, ngã từ độ cao đó xuống, chân  g/ãy cũng  sưng một lúc.
Bạc Lỵ  chút bực bội. Cảnh giác của cô thật tệ, bà Merlin  gì cô cũng tin. Thử nghĩ xem, nếu bà Merlin là  ,   thể bình tĩnh như  khi  thấy t/hi t/hể?
 
Cô  phản ứng gì khi thấy th/i th/ể, một là vì thời gian  cô  thấy quá nhiều rồ, những kẻ canh gác rạp xiếc, quản lý, đều ch/ết một cách cực kỳ thảm khốc, cô   còn sức để kinh ngạc. Hai là, xã hội hiện đại  đủ thứ, trò chơi kinh dị, phim kinh dị, tiểu thuyết kinh dị. . . các loại hình ảnh kỳ quái đáng sợ   tê liệt thần kinh cô.
Việc cô  phản ứng là bình thường, nhưng bà Merlin thì  bình thường lắm, là một nữ hầu cận của một quý bà, bà   quá bình tĩnh.
Bạc Lỵ đau đớn hít một . Cô lúc đó   phát hiện  điều .
 
Mười mấy phút trôi qua, Bạc Lỵ mới  hồn,  quanh. Tầng hầm   lớn, chỉ mười mấy mét vuông,  cột  thắp một ngọn đèn bấc. Không khí u ám thối rữa, tường bẩn thỉu, đầy những chấm đen nhỏ. Ban đầu, Bạc Lỵ tưởng đó là côn trùng,  kỹ mới phát hiện là m/áu khô,  khô thành màu nâu, như chất màu kém chất lượng đông đặc , sẽ rơi  thành bột.
. . . Đây   là ác mộng. Bạc Lỵ  từng thấy nhiều m/áu đến , sẽ  mơ thấy những chi tiết chân thực đến thế.
Không  thời gian để hối hận,  khi  sức lực, Bạc Lỵ lập tức bắt đầu kiểm tra các vật dụng xung quanh, sâu bên trong là một cái bàn tủ, phía  là tủ, phía  là bàn.
 
Cô tìm thấy một cuốn sổ trong ngăn kéo, mở  xem:
B. W. (ĐÃ BÁN) Theo Whit Emily Brown O. Thorne (ĐÃ BÁN) Harriet Fielding Edmund B. (ĐÃ BÁN) F. S. . . .
Nét chữ ngay ngắn, ngây thơ, chắc hẳn là của bà Merlin. Bà  chỉ   một  chữ giới hạn, khi gặp họ   , hoặc là  bằng một hai chữ cái, hoặc là   luôn.
Bạc Lỵ  thấy tên Emily  đó. "ĐÃ BÁN"  nghĩa là  bán. Những cái tên đó   thể là những  d/ị d/ạng   bán.
. . . Bà Merlin và Tricky là đồng bọn.
 
Bạc Lỵ dụi mạnh thái dương, đây là  thứ hai cô rơi  bẫy của  ở đây.
Nếu bà Merlin là  hiện đại, cô  lẽ sẽ cẩn thận hơn một chút, sẽ  dễ dàng bước  nhà của đối phương. Là cô  nghĩ những  ở thế kỷ 19 quá đơn giản, luôn nghĩ rằng   điện thoại di động,   mạng internet, một phụ nữ trung niên sẽ  nguy hiểm đến mức nào.
Thực tế, trong thời đại   điện thoại di động  internet , một phụ nữ trung niên,  thể trở thành đồng phạm của những kẻ  t/ruy n/ã như Tricky và Boyd, bản   vô cùng nguy hiểm .
Dù tự trách bản  thế nào cũng vô ích, việc cấp bách bây giờ là tự cứu . Bạc Lỵ rút con d/ao n/hỏ trong vá/y l/ót , quyết định đợi   bà Merlin mở cửa, sẽ đ/âm một nhát  cổ bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-25-2.html.]
 
editor: bemeobosua
 
Vì từng  thiệt thòi do  xem  giờ giấc trong đầm lầy, cô  mua một chiếc đồng hồ bỏ túi mang theo bên . Bạc Lỵ nghĩ một cách tự giễu, ít nhất cô cũng     rút   bài học từ , đúng ?
Cô lấy đồng hồ bỏ túi ,  giờ, ba giờ rưỡi chiều. Không    bà Merlin mở cửa là khi nào.
Nghĩ đến đây, cô cởi áo khoác, lót xuống đất, quyết định ngủ một giấc  .
Tám giờ tối, Bạc Lỵ  tiếng kéo chốt cửa  tỉnh giấc. Bà Merlin mở cửa gỗ tầng hầm, vứt xuống một thiếu niên như vứt rác.
 
"Đây, thằng d/ị d/ạng mà cô ," bà Merlin :
 "  tìm  cho cô . Thằng nhóc  trông y hệt Người Voi ở London, nếu cô  thú vui quái đản gì,  nhất là nên  ngay với nó ,  thì đợi nó nổi tiếng ," bà   khẩy một tiếng, "cô thậm chí còn  xứng để li/ếm giày cho nó!"
Bạc Lỵ: ". . .    cái thú vui quái đản đó."
"Thật ?" Bà Merlin  một tiếng:
 " tưởng cô cứ hỏi mãi tung tích của mấy thằng qu/ái th/ai  là  nuôi chơi chứ, hóa  cô thật sự  bụng ." Bà  ngửa đầu ha ha  lớn, cái kiểu  âm dương quái khí đó.
 "Trời ạ,  gặp  một đại thiện nhân !"
 
"Thorne, mày thấy ?" Bà Merlin hỏi thiếu niên:
 "Con bé  tìm tao mấy trăm ,  tao phiền ch/ết  . Lúc đầu tao tưởng nó là đồng nghiệp,   đ/ánh  với  nhà, cứ nhịn   tay với nó, ai ngờ   thật sự  bụng! Thorne,  tao , mày   trở thành ngôi  lớn ?"
Bạc Lỵ  Thorne.
Thorne run rẩy  , cuộn tròn trong đống cỏ khô, đầu đội một cái bao bố,  khoét hai lỗ mắt,  chút giống Erik.
Tim Bạc Lỵ chợt đập mạnh, nảy sinh lòng trắc ẩn.
. . . Điều  quá kỳ lạ. Ngay cả khi tận mắt  thấy Erik  ngựa kéo lê, cô cũng  hề nảy sinh lòng trắc ẩn, mà chỉ bình tĩnh suy nghĩ  thế nào để lợi dụng  để sống sót.
Sau khi  thấy vế/t thư/ơng  lưng , cô cũng chỉ kinh ngạc hơn là đồng cảm,  hiểu tại     thương nặng đến  mà vẫn  thể một tay hạ gục cô.