Hắn thậm chí  nhận  tình yêu thương từ  ruột, nên mới giống như một con thú hoang   giáo hóa, nguyên thủy và thô lỗ.
 
Còn nhớ trong nguyên tác, nữ chính  chế phục  như thế nào ?
Một nụ hôn.
Chỉ một nụ hôn thôi, là đủ để  khuất phục, từ bỏ tất cả một cách dễ dàng.
 
Một suy nghĩ táo bạo dần thành hình trong đầu cô.
Mặc dù    thể là bóng ma phiên bản kinh dị, sẽ  dễ dàng khuất phục như , cô vẫn  thử xem, hôn một cái  sẽ xảy  chuyện gì.
 
Làm một vài việc mà nguyên chủ sẽ  .
Bạc Lỵ  , tiến lên một bước.
 
Erik  cô,  nghiêng đầu,  giống như biểu lộ nghi vấn, mà giống như một con thú hoang đang khóa chặt con mồi, điều chỉnh tầm  hoặc định vị nguồn âm thanh bằng cách nghiêng đầu.
 
Nghĩ đến việc  bất cứ lúc nào cũng  thể rút d/ao g/ăm đ/âm  cổ họng , Bạc Lỵ  chút run chân, trong  dày cũng như chất đầy đá, trở nên lạnh lẽo và nặng nề.
Cô miễn cưỡng lấy  tinh thần, tiếp tục tiến lên.
 
Một bước,   một bước…
Đến  mặt ,  khí dường như cũng trở nên đặc quánh, dính dớp, trì trệ,  thể lưu thông, khiến   khó thở.
 
Erik thẳng tắp  chằm chằm cô, ánh mắt dần dần mang theo vài phần cảnh giác.
Ánh mắt  như một bàn tay, chiếm lấy cô.
 
Dưới cái  chằm chằm của ,   cô cứng đờ, gần như  thể cử động, giọng  cũng  chút run rẩy: 
"Cơ thể  khá hơn chút nào ?"
 
Erik   gì, đôi mắt vẫn vài phần hờ hững và cảnh giác.
Bạc Lỵ nghĩ, nếu  thật sự là dã thú thì  , ít nhất cô  thể đưa một ngón tay , để  quen với mùi của , chứ   cứ  đờ  mặc  hết   đến  khác dò xét.
 
Tiếng dàn nhạc tấu  lớn,    bắt đầu nhảy điệu waltz. Trong gánh xiếc thú nam nhiều nữ ít,  nam  tìm thấy bạn nhảy, chỉ  thể cùng  trông coi râu ria xồm xoàm tạo thành cặp.
Mọi   kìm  , như thể đang ở một thế giới khác.
 
Bạc Lỵ  một  nữa tự trấn an, cuối cùng cũng lấy hết dũng khí mở lời: "Anh đoán xem, hôm nay  ở nhà kho  thấy gì?"
Không  câu trả lời.
 
"Ti/êu b/ản đứ/a b/é của Emily."
Vẫn   phản hồi.
 
Ánh mắt Erik cũng   bất kỳ biến hóa nào, dường như thờ ơ.
Hắn     hứng thú với sự sống ch/ết của đứ/a b/é của Emily.
 
editor: bemeobosua
 
Bạc Lỵ hiểu  rõ điểm , cô  điều , chỉ là để bắt chuyện.
"Quản lý vì một chút lợi nhỏ, thậm chí  tiếc ph/ạm t/ội p/há th/ai nặng nề. Anh nghĩ, với tính cách của , thật sự sẽ thả Emily , thả bất kỳ ai trong chúng   ?"
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-5-2.html.]
Erik vẫn thờ ơ.
Bạc Lỵ  từ bỏ, mấp máy môi, tiếp tục đán/h cược.
 
"Nếu  đoán  lầm,  trai của Emily,   thể là một 'thợ săn qu/ái t/hai', một  trung gian, chuyên bu/ôn b/án những  như chúng ."
Hai chữ "q/uái t/hai" cuối cùng cũng khiến ánh mắt   chút biến đổi nhỏ.
 
Ánh mắt  hạ xuống, giống như những tảng đá lạnh lẽo, cứng rắn và thô ráp đặt  mặt cô, va chạm lên xuống, cọ xát…
Bạc Lỵ    chằm chằm đến tê cả da đầu, khuôn mặt nóng bỏng và đau nhói, cô kiệt sức giữ bình tĩnh tiếp tục :
 
"Quản lý  chế th/ai n/hi của Emily thành tiê/u b/ản. Có lẽ,   nếm  mùi vị ngọt ngào,  biến chính Emily thành ti/êu b/ản."
"Anh  từng nghĩ, nếu  phát hiện, ti/êu bả/n của Emily còn đáng tiền hơn bản  nàng, sẽ xảy  chuyện gì ?"
 
Bạc Lỵ hít một  thật sâu, ngẩng đầu,  e dè  thẳng  mắt : 
"Cả  và , đều sẽ biến thành tiêu bản, tiêu bản trong phòng trưng bày."
Có một khoảnh khắc, ánh mắt  lạnh lẽo như  x/é to/ạc da thịt cô.
 
Cô sắp thuyết phục   .
Đây là một chiêu hiểm, may mắn cô  chỉ  một quân át chủ bài.
Bạc Lỵ  thấy  thở  dồn dập, m/áu dồn lên mặt và tai cô ù ù.
 
Cô  rõ đây là sợ hãi  hưng phấn, cái cảm giác hưng phấn sắp  ăn cả ngã về .
"Anh nghĩ xem, mặt nạ của   lột … "
Câu   còn   xong, bóng đen  bao trùm lấy cô.
 
Erik cúi , ánh mắt  lỗ mắt  còn thờ ơ đờ đẫn, mà là chứa đựng sự phẫn nộ đáng sợ.
Trong chiếc mặt nạ trắng, tiếng hít thở ngột ngạt và nặng nề, giống như tiếng rắn rít khi  đe dọa.
 
Hắn bóp lấy cổ cô, cấm cô  tiếp.
Nhịp tim Bạc Lỵ đập nhanh hơn. Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ập đến, khiến  mắt cô tối sầm, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng  lưng.
Thế nhưng cô nhất định   tiếp:
 
 "Anh nghĩ xem, mặt nạ của   lột , đầu  phong ấn trong bình tiêu bản, đặt trong phòng trưng bày, tất cả    ,  khuôn mặt  đeo mặt nạ của …"
Lời còn  dứt, lực tay  đột nhiên tăng thêm.
 
Bạc Lỵ gần như  thể  thấy tiếng cổ  phát  tiếng kêu giòn tan vì  chịu nổi sức nặng.
Tiếng hít thở của  cũng trở nên nặng nề hơn, như một cơn bão nổi giận, từng chút từng chút đ/ập  chiếc mặt nạ trắng.
 
"      thấy cảnh tượng như …" oxy dần trở nên mỏng manh, Bạc Lỵ cố gắng hô hấp, giữ giọng điệu rõ ràng:
 
 " cũng    thấy cảnh tượng như ,  là  tài hoa nhất mà  từng thấy. . .   từng ghen tỵ với tài năng của ai,  là  đầu tiên khiến  ghen tỵ..."
 
"    thấy  biến thành t/iêu b/ản,      đến tài năng của . . ."
Erik   buông cổ cô .
 
Hắn lạnh lùng đe dọa  cô,    tin lời ngụy biện của cô.
Dù    dễ lừa như , cô vẫn   chằm chằm đến   lạnh buốt.